Trên đời này, trước nay chỉ lấy thành bại luận anh hùng!
Chỉ cần có thể thủ thắng, dùng thủ đoạn gì căn bản không quan trọng.
Càn Đế dù là đế vương đều không để ý, nhân vật như Lệ Tâm Vũ lại càng không để ý.
Chỉ một nhịp thở, công kích thần hồn khủng bố đã bất ngờ đánh tới Vân Mộng Chân.
Lệ Tâm Vũ nhúng tay, nháy mắt liền khiến chiến cuộc nghịch chuyển, Vân Mộng Chân vốn là bên đang tấn công, nháy mắt liền bị bức lui.
- Ha ha, Thánh Nữ, ngươi tốt nhất nên chịu thua thì hơn! Bằng không, dù trẫm có thương hoa tiếc ngọc, Lệ tiên sinh cũng sẽ không hạ thủ lưu tình với ngươi đâu! Giai nhân thế này mà vẫn lạc ở đây, thực sự quá đáng tiếc.
... ... ..
- Bạch Nhạc, ngươi thật định phân ra sinh tử ở chỗ này với bần tăng?
Thần Vực va chạm, hai người đều đã tiến vào trong Thần Vực của đối phương, người ngoài căn bản không cách nào thấy được biến hóa xảy ra bên trong, Nhiên Cổ Phật tự nhiên cũng không cần ngụy trang.
Giờ đây, Bạch Nhạc sớm đã không phải lúc đương sơ lực chiến Càn Đế ở Thanh châu có thể so, dù cho Nhiên Cổ Phật hiện tại bởi vì Phật tông hưng thịnh, thực lực tăng vọt, lại vẫn khó mà đương cự lại được.
- Nếu Cổ Phật không muốn đấu tiếp, cứ việc chịu thua là được!
Thần sắc như thường, Bạch Nhạc thảnh thơi mở miệng nói.
- Bạch Nhạc, Càn Đế và Lệ Tâm Vũ liên thủ! Lăng Tiên đã chết, dù cho Vân Mộng Chân bước vào Thần Linh Cảnh thì cũng tất không ngăn được! Ngươi muốn để nàng chết ở trên Đạo Lăng Sơn ư?
Nhiên Cổ Phật lần nữa mở miệng nói.
- Cổ Phật bận tâm nhiều việc quá rồi đấy.
Bạch Nhạc thản nhiên mở miệng nói:
- Nếu cứ phân tâm như thế, sợ là hôm nay Bạch mỗ liền phải diệt phật.
- ...
Tròng mắt đột nhiên co rụt lại, Nhiên Cổ Phật cũng đã cảm nhận được thái độ bình tĩnh và dứt khoát của Bạch Nhạc.
Hắn không rõ ràng tại sao Bạch Nhạc lại không chút lo lắng cho an toàn của Vân Mộng Chân, song hắn hiểu, Bạch Nhạc thật đã động sát tâm với mình, nếu cứ tiếp tục phân tâm, sợ là bản thân sẽ có nguy hiểm vẫn lạc.
- A di đà phật! Bạch phủ chủ còn có thủ đoạn gì, không ngại lấy ra hết đi, chứ chỉ bằng chút thực lực đó, sợ là không giết được bần tăng!
Trầm tĩnh lại, Nhiên Cổ Phật trầm giọng mở miệng nói.
Thắng thua trong trận chiến này, trên thực tế đã không quan trọng, một khi Càn Đế và Lệ Tâm Vũ đánh hạ Đạo Lăng Sơn, đến lúc đó hủy diệt Đạo Lăng Thiên Tông, quay đầu hàng lâm Thanh châu!
Ba vị cường giả thần linh đồng thời ra tay, dù Bạch Nhạc cường đại đến mấy, sợ rằng cũng chỉ có con đường chết!
…
- Vậy liền phân sinh tử đi!
Trong mắt chớp qua một tia hờ hững nhìn thấu sinh tử, Bạch Nhạc ôm lấy kiếm, nhẹ giọng mở miệng nói.
Đoạn thời gian giao thủ vừa qua, Bạch Nhạc đã rất rõ ràng thực lực của đối phương, chỉ bằng loại dò xét không đau không ngứa này thì đừng hòng đánh ra được kết quả, muốn thủ thắng, nhất định phải đập nồi dìm thuyền.
Trước đó Nhiên Cổ Phật một mực thăm dò phản ứng của hắn, song trên thực tế, Bạch Nhạc há lại không phải cũng đang thử thăm dò phản ứng của đối phương.
Nhiên Cổ Phật không nỡ vứt bỏ Thanh châu!
Dù đã làm ra bố trí thích đáng, nhưng hắn vẫn không nỡ vứt bỏ Thanh châu.
Hơn nữa, rất hiển nhiên, giữa Phật tông và Càn Đế còn chưa đủ tín nhiệm.
Đối với Bạch Nhạc mà nói, thái độ không bỏ được này của đối phương chính là cơ hội tốt nhất để tiến hành tập sát.
- Thôn Thiên!
Thôn Thiên Quyết!
Đối với Bạch Nhạc mà nói, hiện tại Thôn Thiên Quyết mới là tuyệt kỹ áp đáy rương thực sự, một khi dùng tới Thôn Thiên Quyết, đồng nghĩa với đã chân chính động sát khí.
Nháy mắt, toàn bộ kiếm liên tiểu thế giới phảng phất hóa thành một hắc động, điên cuồng thôn phệ hết thảy xung quanh.
Đối với người khác mà nói, Phật quang là một loại lực lượng lợi hại, nhưng đối với Thôn Thiên Quyết mà nói, vậy lại không có gì ghê gớm cả.
Vô luận nhìn qua huyền diệu thế nào, xét đến cùng, chẳng qua vẫn chỉ là một loại lực lượng mà thôi.
Chỉ cần là lực lượng, vậy liền không phải thứ mà Thôn Thiên Quyết không thể cắn nuốt.
- Trấn!
Chỉ tích tắc, trong lòng Nhiên Cổ Phật đột nhiên sinh ra dự cảm chẳng lành, lập tức không chút do dự, cả người hóa thành kim thân một trượng tám, tay cầm Bất Động Minh Vương Ấn, trấn áp chân thân!
Nội liễm!
Đối mặt Thôn Thiên Quyết, Nhiên Cổ Phật không cách nào cường hành kháng cự, nhưng mà một khi nội liễm lên, khiến tốc độ lực lượng bản thân trôi đi chậm lại là điều hoàn toàn có thể làm được.
Đến cảnh giới Thần Linh, hơn nữa còn là loại cườn giả hiểu rất rõ về Thần Tôn trước kia như Nhiên Cổ Phật, nếu đã biết Bạch Nhạc là truyền nhân của Thần Tôn, há lại sẽ không đề phòng thần thông Thôn Thiên Quyết?
Dám giao thủ với Bạch Nhạc, Nhiên Cổ Phật có tự tin nhất định ứng phó được.
Chỉ là, giao thủ kiểu này ắt sẽ đẩy bản thân rơi vào một loại hoàn cảnh cực kỳ nguy hiểm.
Vô luận tính toán sớm nhất là thế nào, thực sự đánh tới loại trình độ này, cục diện liền không phải ai cũng có thể khống chế.
Từ giao phong đơn thuần đã yên ắng diễn biến thành tranh đấu liều mạng!
- Kiếm Nhận Phong Bạo!
Kiếm phong khẽ chuyển, chớp mắt, kiếm khí tung hoành, kiếm ý xung quanh đột nhiên hóa thành một cỗ phong bạo khủng bố!