Ánh mắt trầm xuống, Càn Đế lạnh giọng nói:
- Cứ chiếu theo ý tiên sinh mà làm, giờ trẫm liền phản hồi vương thành, binh phát Thanh châu! Chuyện Phật tông chắc phải làm phiền tiên sinh.
Hơi hơi khom lưng cúi đầu, Lệ Tâm Vũ trầm giọng đáp nói:
- Thần, tất không nhục mệnh!
…
- Giấu được nhất thời, không giấu được một đời.
Lắc đầu, Bất Tử Thanh Vương nhẹ giọng thở dài nói:
- Ngươi dùng cách này để cứu Đạo Lăng Thiên Tông, không nghi ngờ là đang dẫn lửa thiêu thân!
Đối với phong cách hành sự của Càn Đế, Bất Tử Thanh Vương tính là cực kỳ thấu triệt, lần này Bạch Nhạc lừa gạt Càn Đế, giải vây cho Đạo Lăng Sơn, Càn Đế không hạ mình để tiếp tục động thủ với Đạo Lăng Thiên Tông, như vậy, cục tức lần này tất sẽ được xả trên thân Bạch Nhạc và Thanh châu.
- Tứ phương yêu thần sẽ không dễ dàng ly khai Ung châu, chúng ta cũng không phải trái hồng mềm, dám đến, vậy thì cứ để hắn đến.
Cười lạnh một tiếng, Bạch Cốt phu nhân khinh thường đáp nói.
- Nào có đơn giản như vậy.
Lắc lắc đầu, Bất Tử Thanh Vương trầm giọng nói:
- Lần này Phật tông chịu thiệt lớn như vậy, nơi nào nhịn được! Chỉ cần Càn Đế lấy Thanh châu ra làm hứa hẹn, Phật tông tất sẽ phối hợp phản đánh với Càn Đế ... Khoan nói mười vạn yêu binh và đệ tử Phật tông liên thủ, chúng ta có thể ngăn trở được hay không, chỉ riêng ba vị cường giả thần linh này, chúng ta nên phải ứng phó thế nào?
- Vân Mộng Chân thì sao?
Bạch Cốt phu nhân nhíu mày nói:
- Chúng ta giúp nàng giải vây cho Đạo Lăng Thiên Tông, chẳng lẽ giờ Thanh châu gặp nạn, nàng liền có thể khoanh tay đứng nhìn?
Liếc mắt nhìn sang Bạch Nhạc một cái, cuối cùng Bất Tử Thanh Vương vẫn không lên tiếng.
- Nàng sẽ không tới.
Thở dài một tiếng, Bạch Nhạc nhẹ giọng nói:
- Nếu là thế lực ngang nhau, có lẽ nàng sẽ suất lĩnh đệ tử Đạo Lăng Thiên Tông tới cứu viện, nhưng nếu hoàn toàn nằm ở liệt thế ... Nàng sẽ không động.
- Làm sao có thể!
Bạch Cốt phu nhân không khỏi có chút khó hiểu:
- Khoan nói đến quan hệ giữa ngươi và nàng, dù đứng ở góc độ đạo nghĩa, Đạo Lăng Thiên Tông cũng không lý nào lại thấy chết mà không cứu.
- Ngươi không hiểu Vong Tình Thiên Công đồng nghĩa với cái gì.
Bất Tử Thanh Vương giải thích:
- Hết thảy mọi thứ thuộc về tình tự và cảm xúc cá nhân đều đã bị vứt bỏ, đối với nàng mà nói, bây giờ chỉ có lợi ích, không có ỳ cảm tình.
- ... Tại sao lại như vậy?
Bạch Cốt phu nhân vẫn khó mà tin tưởng nhìn sang Bạch Nhạc.
Nhưng Bạch Nhạc lại chưa hề đưa ra đáp án phủ định.
Vong Tình Thiên Công khủng bố tới mức nào, người chưa thực sự được chứng kiến, căn bản sẽ không hiểu nổi.
Cố Vong Tình trước đây chính là ví dụ rõ ràng nhất!
Vì quyền lợi, thậm chí ngay cả sư tôn một tay nuôi nấng hắn nên người đều có thể tự tay giết chết... Tồn tại như thế, nơi nào còn có cảm tình hay đạo nghĩa để nói chuyện!
Nhưng so với nguy hiểm trước mắt có thể sẽ gặp phải, đau đớn trong lòng Bạch Nhạc mới là điều càng khiến người lo lắng.
Yêu càng sâu, tổn thương lại càng lớn.
Với tình cảnh này, dù là Bất Tử Thanh Vương cũng căn bản không biết nên dùng phương cách gì để an ủi Bạch Nhạc.
- Lần lượt giải quyết từng tên thôi.
Khoát khoát tay, Bạch Nhạc không muốn tiếp tục vướng víu chuyện này, nhàn nhạt mở miệng nói:
- Trận chiến trước đó, Thanh Vân Kỵ tử thương không nhẹ, Thanh Vương, ngươi nghĩ cách tận hết khả năng tăng cường quân bị, bổ sung Thanh Vân Kỵ... Chuyện cường giả thần linh ngươi không cần quản, chỉ cần ngăn trở yêu binh là được.
- Vâng!
Gật đầu, Bất Tử Thanh Vương trầm giọng đáp.
- Phương trưởng lão!
Quay sang Phương Đỉnh, Bạch Nhạc trầm giọng nói:
- Ngươi đại biểu Ma tông, tận hết khả năng mời chào cao thủ ma đạo, lần này chúng ta nhất định phải bảo vệ cho được Thanh châu!
- Tông chủ yên tâm, chỉ cần ngươi hạ lệnh một tiếng, Ma tông tất sẽ vì ngài như thiên lôi sai đâu đánh đó!
Phương Đỉnh lập tức khom lưng đáp.
- Ta đi liên hệ người Chúng Tinh Tiểu Thế Giới, chúng ta nhận đại ân của ngươi, kiểu gì cũng sẽ không bàng quan đứng nhìn, trận chiến này, chúng ta chưa hẳn sẽ thua!
Đinh lão cũng cùng theo tỏ thái độ.
- Ta đi liên hệ Đạo môn!
Bạch Cốt phu nhân tiếp lời:
- Đại địch trước mặt, không nói để bọn hắn tham gia trận chiến tranh này, chí ít cũng phải gây thêm chút áp lực cho Phật tông.
- Những việc này chúng ta có thể giải quyết được ... Nhưng mà cường giả thần linh, vậy lại chỉ có thể dựa vào chính ngươi.
Bất Tử Thanh Vương nhẹ giọng nói:
- Ngươi có ý tưởng gì không?
- Từ lúc đi ra Chúng Tinh Tiểu Thế Giới, Thần Nữ một mực không biết tung tích ... Vốn là không có năng lực kia, nhưng giờ, ngược lại có thể thử xem.
Bạch Nhạc nhẹ giọng mở miệng nói:
- Lấy tính cách Thần Nữ, tất sẽ không liên thủ với tứ phương yêu thần... Nếu tìm được Thần Nữ, vậy liền có thể phá cục.
Thần Nữ? !
Nhắc đến cái tên này, Bất Tử Thanh Vương không khỏi khẽ rung.
- Không sai!
Gật gật đầu, Bất Tử Thanh Vương cũng mở miệng nói:
- Ngươi và Thần Nữ vốn đã có giao tình, nếu có thể tìm được Thần Nữ, chỉ bằng Càn Đế và đám lừa ngốc Phật tông thì tính là gì!
- Ta thử xem sao.
Khoát khoát tay, Bạch Nhạc nhẹ giọng đáp nói.