Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 2202 - Chương 2202: Các Ty Kỳ Chức (Mỗi Người Một Việc Riêng) (2)

Chương 2202: Các ty kỳ chức (mỗi người một việc riêng) (2) Chương 2202: Các ty kỳ chức (mỗi người một việc riêng) (2)

Thật ra sự tình không hề lạc quan như trong tưởng tượng, chỉ là với tình huống trước mắt, hắn nhất định phải ổn định nhân tâm, dù là biên tạo ra thì cũng phải mang đến hi vọng cho người khác, bằng không, một khi nhân tâm tán đi, vậy liền chết chắc.

Bên ngoài cửu châu lớn vượt xa tưởng tượng, hơn nữa, lâu vậy rồi không thấy tung tích Thần Nữ, hắn căn bản không biết nên bắt đầu từ đâu.

Chẳng qua, đối với Bạch Nhạc mà nói, trước mắt lại có một điều manh mối.

Chỉ là chuyện này tạm thời còn không tiện nói với người khác.

Thoáng trầm ngâm khoảnh khắc, Bạch Nhạc lập tức mở miệng nói:

- Việc này không nên chậm trễ, mọi người chia ra hành động đi ... Ta cũng xuất phát luôn!

- Được!

Chúng nhân dồn dập đứng dậy, hướng về phía Bạch Nhạc ôm quyền hành lễ.

... ..... .

Đạo Lăng Thiên Tông!

Tin tức Lăng Tiên vẫn lạc đã truyền khắp thiên hạ, nhưng bởi vì Càn Đế tấn công, thế nên vẫn một mực chưa kịp cử hành tang lễ cho Lăng Tiên.

Giờ đây Càn Đế và Lệ Tâm Vũ đã lui đi, tạm thời không còn uy hiếp, tự nhiên liền cần phải cử hành một trường tang lễ long trọng cho Lăng Tiên.

Vân Mộng Chân lấy thân phận Thánh Nữ quảng phát thiệp mời, chẳng những Tiên Du Kiếm Cung và Thái Cực Đạo mà hết thảy tông môn cấp Địa trong Đạo môn đều thu được thiệp mời.

Nhưng trong đó, lại không bao gồm Thanh châu.

- Bái kiến Thánh Nữ!

Trên Thánh Nữ Phong, Văn Trạch lần nữa chạy tới trong động phủ Vân Mộng Chân.

- Văn chân nhân, có chuyện gì cứ việc nói thẳng đi.

Bình tĩnh ngồi trước bàn đá, Vân Mộng Chân nhàn nhạt mở miệng nói.

- Thánh nữ, sao không mời Bạch phủ chủ tham dự tang lễ Lăng Tiên lão tổ?

Không chút do dự, Văn Trạch trực tiếp hỏi nói.

- Lúc còn sống Lăng Tiên lão tổ vốn đã không hợp với Bạch Nhạc, cử hành tang lễ tự nhiên không nhất thiết phải mời hắn.

Vân Mộng Chân nhàn nhạt đáp nói.

- Thánh Nữ!

Trong mắt lộ ra vẻ ngưng trọng, Văn Trạch trầm giọng nói:

- Ngươi biết ta muốn nói điều gì!

Không đợi Vân Mộng Chân hồi đáp, Văn Trạch đã nói tiếp:

- Mặc dù Càn Đế bị bức lui, nhưng đối phương tất sẽ không bởi thế mà chịu để yến! Lần này cử hành tang lễ, Đạo môn tề tụ, chính là cơ hội tốt nhất để liên thủ Đạo môn! Thế mà ngươi lại không mời Bạch Nhạc, khác gì chiếu cáo Đạo môn nói muốn phân rõ giới hạn với Bạch Nhạc ... Thế chẳng phải là vong ân phụ nghĩa ư? !

Lạnh lùng liếc mắt nhìn Văn Trạch một cái, Vân Mộng Chân lạnh giọng nói:

- Văn chân nhân, chú ý cách dùng từ của ngươi! Bạch Nhạc đúng là phủ chủ Thanh Châu phủ, điều này không sai, song hắn cũng là tông chủ Ma tông... Đồng đạo Đạo môn tới tiễn đưa Lăng Tiên lão tổ thì can hệ gì tới Ma tông?

- Ngươi!

Văn Trạch không khỏi tức đến nghẹn họng.

Song Vân Mộng Chân vẫn chẳng có vẻ gì là bị đánh động:

- Văn Chân Nhân, ta biết ngươi và Bạch Nhạc tương giao tâm đầu ý hợp, nhưng mà ... Mong ngươi nhận rõ tình thế, ngươi trước là một trong Đạo Lăng Thập Nhị Kim Tiên, sau đó mới là bằng hữu của Bạch Nhạc.

- Tình cảm cá nhân, tuyệt không thể vượt lên trên tông môn!

- ...

Lương châu, Điệp Chướng Sơn.

Đây là nơi Ma tông tọa lạc, cũng là chỗ Mặc Quân ẩn cư.

Trước kia Bạch Nhạc không có mặt ở cửu châu, Ma tông còn có thể phát triển an ổn như thế, trên thực tế có được liên quan trực tiếp với uy hiếp trong âm thầm của Mặc Quân.

Mà giờ đây, Bạch Nhạc lần nữa yên ắng quay về, mục đích tự nhiên cũng là Mặc Quân.

Bạch Nhạc nói muốn tìm Thần Nữ, nhưng Thần Nữ há lại dễ dàng tìm được như vậy, so sánh ra, Mặc Quân mới là cường giả thần linh mà hắn thật thấy được, dù không thể mời Mặc Quân xuất sơn, cũng có thể từ trong miệng Mặc Quân được đến càng nhiều tin tức.

Lúc trước sở dĩ Bạch Nhạc quyết định rời khỏi cửu châu cũng là bởi có liên quan đến kiến nghị của Mặc Quân.

Chỉ là, thái độ Mặc Quân còn rất mơ hồ, Bạch Nhạc không dám khẳng định Mặc Quân nhất định sẽ hỗ trợ, cho nên mới không thông báo cho bất cứ người nào mà chỉ đến đây một mình.

Một cái đạp bước, đi đến trong tiểu thế giới nơi Mặc Quân đang ở!

Thần niệm thoáng khẽ đảo qua, Bạch Nhạc lập tức phát hiện, bên trong tiểu thế giới này chỉ còn thừa lại một đỉnh núi màu đen cực lớn.

Khác với trước kia, phải đến khi bước đến Thần Linh Cảnh Bạch Nhạc mới thực sự hiểu được lực lượng ở cái đẳng cấp này, cơ hồ ngay khi ánh mắt dời đi qua, trong lòng Bạch Nhạc lập tức hiểu ra.

Trước đó không phải Mặc Quân một mực tránh không gặp, mà là bởi vì, ngọn núi này vốn chính là Mặc Quân.

- Ngươi quả nhiên là người có thể sáng tạo kỳ tích.

Gần như cùng lúc, giọng Mặc Quân lập tức vang lên.

Lăng không đứng trước đỉnh núi, trong đầu Bạch Nhạc chớp qua vô số ý niệm, ánh mắt gắt gao rơi lên trên đỉnh núi.

- Ngươi là... Sơn Thần? !

Trước đây Mặc Quân từng nói qua với Bạch Nhạc, sở dĩ hắn nguyện ý trợ giúp Bạch Nhạc là bởi từng chịu ân huệ của Bạch Nhạc, chỉ là Bạch Nhạc làm sao đều không nghĩ ra được giữa đối phương và chính mình lại có liên quan.

Thẳng đến giờ khắc này, Bạch Nhạc nhận ra ngọn núi màu đen kia vốn chính là đối phương, trong lòng mới đột nhiên kinh giác.

- Không sai!

Bình Luận (0)
Comment