Trước đó ở Bán Thần Chi Cảnh, Mặc Quân từng biểu thị sẽ không ly khai bí tàng không gian này, song lại không nói rõ lý do, giờ Bạch Nhạc đã biết thân phận đối phương, thế là bèn nhịn không được lần nữa hỏi lại.
…
- Ngươi cho rằng, tại sao tứ phương yêu thần lại sẽ không dễ dàng ly khai Ung châu?
Nhìn vào Bạch Nhạc, Mặc Quân không trả lời mà hỏi ngược lại.
Hơi ngớ, Bạch Nhạc có chút ngập ngừng đáp nói:
- Chẳng lẽ là bởi vì Mặc đại ca?
- Đúng, nhưng cũng không đúng!
Lắc đầu, Mặc Quân giải thích:
- Không sai, tứ phương yêu thần đúng là đề phòng ta, nhưng không chỉ là đề phòng một mình ta.
- Bằng vào sức lực của một mình ta thì còn không cách nào lay động được tứ phương yêu thần! Nhưng giờ đây, trong thiên hạ này, ẩn thân trong bóng tối chờ đợi cơ hội, há lại chỉ có một người?
Vừa nói đến đó, Bạch Nhạc lập tức hiểu ra.
Hiện thời cường giả thần linh lộ ra ngoài sáng mới chỉ dừng ở mấy người này thôi, nhưng mà, trên thực tế, há lại chỉ có lác đác mấy vị này.
Những người này đều đang chập phục trong bóng tối, chính là đang chờ đợi cơ hội!
Còn về cơ hội gì? Vậy lại càng đơn giản!
Tứ phương yêu thần trông chừng cái gì ở Ung châu?
Thế Giới Chi Tâm!
Mặc dù tất cả cường giả thần linh trong thiên hạ đều đang ngấp nghé Thế Giới Chi Tâm, nhưng mà, một là, tứ phương yêu thần thực lực cường hãn, một khi liên thủ, khó ai có thể lay động được, mặt khác, chúng nhân đều đang đề phòng lẫn nhau, ai cũng không muốn động thủ trước để vô duyên vô cớ làm lợi cho người khác.
Thế là dẫn đến, tất cả mọi người đều đang chờ đợi cơ hội!
Mà tứ phương yêu thần thì vẫn gắt gao thủ ở Ung châu, căn bản không rời đi.
Trong đó, điểm hay nhất nằm ở chỗ, tứ phương yêu thần chiếm giữ Thế Giới Chi Tâm, lại một mực không cách nào luyện hóa Thế Giới Chi Tâm!
Sự tồn tại của bọn hắn chính là để ngăn cản người khác luyện hóa Thế Giới Chi Tâm.
Đừng thấy hiện giờ Càn Đế đang liên thủ với tứ phương yêu thần, nhưng điều kiện căn bản để hai bên liên thủ chính là Càn Đế tất phải phát thề, tuyệt không sinh tâm ngấp ngé đối với Thế Giới Chi Tâm, trợ giúp tứ phương yêu thần bảo vệ Thế Giới Chi Tâm, không để cho bất cứ kẻ nào luyện hóa.
Thoáng trầm ngâm khoảnh khắc, lát sau Bạch Nhạc mới mở miệng nói:
- Nếu là như vậy, lúc Thanh châu gặp nạn, ta có thể thỉnh mời Mặc đại ca ra tay trợ giúp được không?
- Ta nói rồi, ân tình giữa ta với ngươi đã thanh toán xong.
Không đáp ứng thỉnh cầu của Bạch Nhạc, Mặc Quân bình tĩnh đáp nói.
Ân cứu mạng, chỉ đổi lấy hai hứa hẹn từ hắn, cùng với một ít tin tức.
Điều này tựa hồ có vẻ rất không công bằng, nhưng chuyện trên đời này vốn cũng đâu có gì là tuyệt đối công bằng.
- Càn Đế thế lớn, nếu lại liên hợp Phật tông, công hạ Thanh châu... Như vậy, phóng mắt khắp toàn thiên hạ, sợ rằng đã không ai có thể ngăn cản Càn Đế.
Bạch Nhạc cũng không tức giận, càng không có ý nhắc lại chuyện xưa, ngược lại chăm chú giải thích nói.
- Hiện thời, tam đại thiên tông ngoài mặt liên hợp, nhưng bên trong đây đó lại vẫn đề phòng lẫn nhau ... Không cách nào thực sự liên thủ lại được! Ý tưởng của Càn Đế chính là chia để trị! Lần này hắn tính thử tiêu diệt Đạo Lăng Sơn, bị ta ngăn lại... Nhưng nếu tiếp theo không có ai giúp ta, mặc cho Thanh châu bị công hãm, Càn Đế liền sẽ tiếp tục nghĩ cách phân liệt tam đại thiên tông, chia ra mà đánh!
- Nói một câu không khách khí, với thực lực Càn Đế, có lẽ Mặc đại ca không quá để tâm, nhưng một khi để hắn nhất thống cửu châu, thực lực tất sẽ lần nữa tăng vọt! Người thiên hạ chạy đến nương nhờ người sẽ càng lúc càng nhiều... Tới lúc đó, tứ phương yêu thần chỉ biết càng thêm an phận, cơ hội mà các ngươi muốn chờ, khi nào mới đến?
Hít sâu một hơi, Bạch Nhạc nhẹ giọng nói tiếp:
- Mặc đại ca nói ta là người có thể sáng tạo kỳ tích như vậy, tại sao không nguyện tin tưởng ta một lần?
- Chỉ khi ta ngăn trở được công kích từ Càn Đế, thậm chí đánh trọng thương Càn Đế, suất lĩnh Ma tông liên hợp tam đại thiên tông phản công Ung châu, vậy mới có thể bức cho Ung châu đại loạn, tứ phương yêu thần lộ ra sơ hở!
Thoáng ngừng một lát, Bạch Nhạc nói tiếp:
- Huống hồ, người khác không biết tâm ý của ta, nhưng Mặc đại ca hẳn nên biết rõ... Ta không có tâm ngấp nghé Thế Giới Chi Tâm, con đường mà ta muốn đi nằm ở trên chín tầng trời, chứ không phải ở Thế Giới Chi Tâm.
Nói xong phen lời này, Mặc Quân rốt cục cũng lần nữa trầm mặc.
Không nói cảm tình, chỉ nói lợi hại, không thừa nhận cũng không được, những lời này của Bạch Nhạc quả thực rất có đạo lý.
Cảnh này khiến hắn không khỏi lần nữa do dự.
- Mặc dù Mặc đại ca gửi thân trong bí tàng không gian, nhưng đối với thế cục bên ngoài vẫn rõ như lòng bàn tay, hiển nhiên một mực quan chú hết thảy, chắc cũng biết, lời ta nói tuyệt đối không phải hư ngôn! Giúp ta, cũng chính là đang giúp chính bản thân ngươi.
Nhìn vào Mặc Quân, Bạch Nhạc thành khẩn nói.
Đón lấy ánh mắt Bạch Nhạc, Mặc Quân trầm mặc khoảnh khắc, cuối cùng mới cười lên, nói:
- Kỳ thực ta phải hiểu, ta không cự tuyệt ngươi được! Hệt như lúc ở trong huyễn cảnh, ngươi lấy thân thể phàm nhân xoay chuyển càn khôn ... Ngươi là người có thể sáng tạo kỳ tích.