Nhưng mà, Bạch Nhạc sao biết nhiều vậy được? Hắn rốt cuộc có quan hệ gì với Quảng Hàn Tiên Tử?
Hiện tại Quảng Hàn Thiên Cung vốn đang nằm trên tay Bạch Nhạc, trước đây tham ngộ Quảng Hàn Kiếm Ảnh cực kỳ gian nan, mãi không được đến tinh túy, nhưng mà tùy theo tham ngộ kiếm điển, tu vi kiếm đạo của bản thân tăng vọt, quay đầu nhìn lại, thi triển những thần thông này liền có cảm giác thuận lợi như đang điều khiển cánh tay.
Đây mới thực sự là hậu tích bạc phát, sợ rằng ngay cả Tuyệt Tiên cũng không ngờ rằng, để cho Bạch Nhạc tham ngộ kiếm điển một phen, kết quả lại mang đến đột phá khủng bố đến vậy.
Oanh!
Chỉ sau vài giây, Quảng Hàn Kiếm Ảnh đã đột phá linh hồn liệt diễm phong tỏa, lao thẳng đến trước mặt Lệ Tâm Vũ.
Tính đến lúc đó, thời gian mới chỉ qua chưa đến mười nhịp thở mà thôi!
Mười ngón tay không ngừng vẫy động, bị bức đến bước này, Lệ Tâm Vũ không thể không liều mạng, mỗi một chỉ bắn ra đều mang theo lực lượng Thần Chi Bản Nguyên, không ngừng hóa giải lực lượng từ Quảng Hàn Kiếm Ảnh.
Chớp mắt, những Quảng Hàn Kiếm Ảnh chém tới kia đã bị đánh nát.
Nhưng đồng thời với đó, ngón tay không ngừng kích đánh lên Quảng Hàn Kiếm Ảnh cũng khiến cho trọn cả bàn tay Lệ Tâm Vũ be bét máu thịt.
Phải biết, Lệ Tâm Vũ vốn không quen cận chiến, thần thể cũng không cuồng hãn, trong tình cảnh bị bức cho không cách nào né tránh, chỉ có thể liều mạng cứng đối cứng này, há lại không chịu thiệt?
Chỉ là, đối với hắn mà nói, nguy hiểm còn xa xa chưa kết thúc.
Quảng Hàn Kiếm Ảnh chém ra, Bạch Nhạc lại vẫn chưa bởi thế mà dừng tay, trên thực tế, lúc xuất thủ, trong lòng Bạch Nhạc cũng đã có thôi diễn, một vị cường giả thần linh còn lâu mới dễ dàng đối phó như vậy, ra tay cần phải tung ra sát chiêu liên hoàn mới được.
Bước ra trước một bước, thân hình Bạch Nhạc theo kiếm mà đi, Nghịch Ma Kiếm chớp động tử mang chói mắt!
- Kiếm Lâm Thiên Hạ!
Một kiếm này mới là thần thông kiếm đạo của chính bản thân Bạch Nhạc, lấy thế tuyệt sát, hung hãn đâm tới Lệ Tâm Vũ.
Quá nhanh!
Thức thần thông trước đó đã rất khủng bố, giờ đây lại lần nữa được thi triển từ tay Bạch Nhạc, uy lực càng là tăng vọt.
Dưới thần linh, thậm chí căn bản không thể nào thấy rõ được một kiếm này.
Áp lực tử vong nháy mắt cuốn thốc lên người Lệ Tâm Vũ!
Liên tiếp hứng chịu oanh kích từ Bạch Nhạc, bản thân hắn đã chống đỡ đến sức cùng lực kiệt, một kiếm này đâm ra, hắn rõ ràng hơn ai hết, bản thân sợ rằng không ngăn trở được!
Sinh tử quan đầu, tình nghĩa cam kết gì gì đó đều mất đi ý nghĩa, hoàn toàn tuân theo bản năng, Lệ Tâm Vũ đột nhiên hóa thành một đạo thần quang, tránh về phía vị trí Càn Đế.
Khóe miệng nhếch lên ý cười lạnh lùng, Bạch Nhạc không đi truy đuổi Lệ Tâm Vũ, so với Lệ Tâm Vũ, hiện thời Nhiên Cổ Phật mới là uy hiếp thực sựu.
Ông!
Kiếm quang hơi lắc, một kiếm này thuận thế đâm sang Nhiên Cổ Phật.
- A di đà phật!
Thời khắc nguy cơ, Lệ Tâm Vũ nghĩ đều không nghĩ, trực tiếp ném bỏ Nhiên Cổ Phật, nhưng trên thực tế, trước nay Nhiên Cổ Phật cũng chưa từng thực sự tín nhiệm qua Lệ Tâm Vũ.
Đây đó chẳng qua là lợi dụng lẫn nhau dưới tình thế bức bách mà thôi.
Nháy mắt khi Bạch Nhạc xuất ra một kiếm này, Nhiên Cổ Phật cũng đã đoán được phản ứng của Lệ Tâm Vũ, sớm kịp làm ra ứng phó.
Chỉ tích tắc, phật quang phổ chiếu!
Hơn mười nhịp thở ngắn ngủi, Nhiên Cổ Phật đã vái đến lễ thứ mười bảy!
Hai mươi ba lễ, lễ tham bái phật!
Có thể làm được vái thứ mười bảy, trên thực tế cũng đã là cực hạn của hắn.
Dù có cho hắn thêm càng nhiều thời gian, lấy thực lực hiện tại cũng khó mà tiếp tục chống đỡ được nổi.
Như vậy, đủ rồi!
Theo lấy tiếng phật hiệu kia vang lên, bầu trời khắp toàn Thanh Châu thành phảng phất như được phật quang bao phủ, vị Phật Đà giữa không trung kia nháy mắt liền cũng từ hư chuyển thực, khẽ nâng lên cánh tay, trực tiếp vỗ một chưởng về phía Bạch Nhạc.
Có câu phật pháp vô biên, Phật Đà lộ ra chính là uy thế vô biên như thế, phảng phất ở trước mặt hắn, chúng sinh đều phải quỳ lạy.
Dù mạnh như Bạch Nhạc, khắc này cũng không khỏi cảm nhận được khí tức tử vong.
Ùng ùng!
Từng hồi tiếng rền vang vọng đến, một kiếm vốn đủ để chém giết Lệ Tâm Vũ, giờ đây dưới lòng bàn tay Phật Đà lại có vẻ giòn yếu bất kham, thoáng chốc trực tiếp trực tiếp tuyên cáo sụp đổ.
Khủng bố đến thế là cùng!
Khắc này, trong mắt tất cả mọi người tại trường đều chỉ còn lại một chưởng kia!
Dù là Mặc Quân, khắc ấy mí mắt cũng không khỏi hơi nhảy.
Đối với hắn mà nói, một kích này cũng có được uy hiếp cực lớn, Bạch Nhạc có thể tiếp được hay không, hắn thực sự không dám khẳng định!
Sinh tử liền ở ngay trong chớp mắt này.
…
- Thôn Thiên
Sinh tử thời khắc, căn bản không có một chút xíu thời gian dư thừa để suy nghĩ, Bạch Nhạc trực tiếp thi triển ra Thôn Thiên Quyết.
Chỉ tích tắc, phật quang đầy trời kia bỗng chốc bị thôn phệ, tựa hồ chỉ trong nháy mắt, phật chưởng đánh về phía Bạch Nhạc đã bị một cỗ lực lượng khủng bố xé rách ra.
Quanh thân Bạch Nhạc như biến thành một hắc động, không ngừng thôn phệ lực lượng phật chưởng kia, nhưng ở chiều ngược lại, phật chưởng cũng đội lên lực lượng thôn phệ, tiếp tục rơi về phía Bạch Nhạc.