Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 2227 - Chương 2227: Bí Phong Yêu Thần

Chương 2227: Bí Phong Yêu Thần Chương 2227: Bí Phong Yêu Thần

Trong lúc nói chuyện, giọng Càn Đế bỗng chợt truyền đến từ giữa trời:

- Yên tâm, sau khi ngươi chết, trẫm nhất định sẽ đưa thi cốt ngươi về Thanh châu, đại táng phong quang cho ngươi!

Nghe được tiếng nói của Càn Đế, trong lòng Hoàng Phong lão tổ nhất thời nhẹ nhõm đi nhiều.

Càn Đế đi đến, cục diện rối rắm này tự nhiên đã có người tiếp nhận, vô luận kết cục thế nào, hắn đều không cần phải gánh trách nhiệm nữa.

Hơn nữa, nếu Càn Đế đều đã tới, tứ phương yêu thần sẽ còn xa ư?

Nghĩ vậy, trong ánh mắt hắn nhìn về phía Bạch Nhạc không khỏi lộ ra một tia thương xót.

- Thả người!

Thần sắc không biến, Bạch Nhạc nhàn nhạt mở miệng nói.

- Bạch phủ chủ yên tâm, nếu Bạch phủ chủ đã dám lưu lại, ta tự nhiên nói lời giữ lời.

Lui lại một bước, Hoàng Phong lão tổ tức tốc tán đi lực lượng bản thân, thả ra đám trẻ nhỏ kia.

- Tự thân đều khó bảo toàn, lại vẫn nghĩ đến cứu người, Bạch Nhạc, trẫm nên nói ngươi lớn mật, hay là ngu xuẩn đây? !

Cười lạnh một tiếng, Càn Đế chế nhạo nói.

Song hắn vẫn không hề ra tay ngăn cản.

Không để ý tới đối phương, Bạch Nhạc bước ra trước một bước, dùng Thần Vực bao phủ đám trẻ nhỏ kia, thu hết vào trong kiếm liên tiểu thế giới.

Gần như đồng thời, hư không đột nhiên bị xé rách, một Yêu Thần đầu ưng thân người bỗng chợt xuất hiện ở trước mặt Bạch Nhạc.

Gần gần mới chỉ là lộ diện, Bạch Nhạc đã cảm nhận được áp lực khủng bố.

Phảng phất đối phương chỉ bằng một cái liếc mắt, liền như lợi kiếm đâm xuyên thân thể, khiến hắn không chỗ ẩn giấu.

Tứ phương yêu thần!

Không cần bất kỳ giải thích nào, Bạch Nhạc cũng có thể hiểu được, đối phương tất nhiên chính là một trong tứ phương yêu thần.

Từ ngày đầu tiên nghe nói tứ phương yêu thần xuất thế, Bạch Nhạc liền đã rõ ràng, đây chính là tồn tại khủng bố nhất trên thế gian hiện giờ, mà nay, rốt cục hắn cũng đã đứng trước mặt đối phương.

- Bạch Nhạc, bái kiến Tứ Phương Yêu Thần!

Khẽ khom lưng, Bạch Nhạc từ tốn hành lễ nói.

- Lá gan ngươi rất lớn.

Xa xa nhìn vào Bạch Nhạc, Yêu Thần đầu ưng thân người kia lộ ra một cỗ khí thế bễ nghễ thiên hạ, từ trên cao nhìn xuống mở miệng nói.

Cười nhẹ một tiếng, Bạch Nhạc nhún nhún vai nói:

- Không giấu Yêu Thần, trước khi ngươi tới, trong lòng ta tràn ngập tình tự khủng hoảng, có mấy lần thiếu chút nữa đã nghĩ cướp đường mà chạy, nhưng đến khi thực sựu nhìn thấy Yêu Thần, tâm lý lại nhẹ nhõm đi nhiều.

- Hả? Tại sao?

Mắt lạnh nhìn Bạch Nhạc, Yêu Thần kia lạnh lùng hỏi.

- Nên đối mặt, tóm lại rồi cũng phải đối mặt, không tránh được.

Bình tĩnh nhìn vào đối phương, Bạch Nhạc nhẹ giọng nói:

- Trước đây, lúc ta còn chưa bước đến Thần Linh Cảnh, Mặc Quân đại ca đã từng nhắc nhở qua, giả như thật muốn đi lên con đường của sư tôn, vậy liền chú định không người có thể giúp ta! Người nếu mà có chỗ dựa vào, có đường để lui, liền tất không có được dũng khí nhất vãng vô tiền, bằng với mất đi hi vọng bước tiếp.

- Lúc ta do dự nhất, cũng chính là câu nói này nhắc nhở ta... Chỉ cần ta không nguyện ý buông bỏ ngồi xem Thiên Địa Đại Kiếp hàng lâm, vậy ta liền tất không tránh được phải đối mặt Yêu Thần, đã vậy, chẳng thà nhân cơ hội này, diện kiến Yêu Thần một phen.

- Dũng khí đáng khen, chỉ tiếc... Ngươi rốt cục chỉ là truyền nhân Thần Tôn chứ không phải Thần Tôn!

Nhàn nhạt nhìn vào Bạch Nhạc, Yêu Thần kia hờ hững nói:

- Huống hồ, dù có là Thần Tôn, ở trước mặt chúng ta cũng không dám ngông cuồng, càng đừng nói tới ngươi.

- Nể mặt Thần Tôn, ta có thể cho ngươi một cơ hội, chỉ cần dâng ra một tia thần hồn, để ta thu ngươi làm bộc tòng, cho ngươi chấp chưởng thiên hạ! Thậm chí hết thảy những gì Càn Đế đang có bây giờ đều có thể thuộc về ngươi.

- Yêu Thần!

Không đợi Bạch Nhạc làm ra phản ứng, sắc mặt Càn Đế đã đại biến.

Mặc dù ở ngoài mặt, hắn và Tứ Phương Yêu Thần đang liên thủ, nhưng trên thực tế, Tứ Phương Yêu Thần căn bản chưa từng thực sự để hắn vào trong mắt.

Lựa chọn hắn chỉ là bởi vì hắn là nhân tuyển thích hợp nhất trước mắt mà thôi, giả như có người càng thích hợp hơn, như vậy đối phương tùy thời liền có thể vứt bỏ hắn.

Mà hiển nhiên, chỉ cần Bạch Nhạc nguyện ý thần phục, như vậy với thực lực Bạch Nhạc, quả thật chính là nhân tuyển không thể phù hợp hơn được nữa.

Không để ý tới tiếng kêu của Càn Đế, Yêu Thần kia bình thản chờ đợi Bạch Nhạc làm ra lựa chọn.

Nhìn vào đối phương, Bạch Nhạc đột nhiên cười rộ lên.

- Ta có phải cần cảm tạ Yêu Thần ban ân?

Bạch Nhạc đang cười, nhưng trên mặt lại hiện đầy vẻ giễu cợt.

- Đây là cơ hội duy nhất của ngươi.

Không để ý tới thái độ có phần cợt nhã của Bạch Nhạc, Yêu Thần kia lạnh lùng nói tiếp:

- Trước giờ ta không cho ai cơ hội thứ hai, cự tuyệt... bằng với cái chết!

Coong!

Hồi đáp đối phương là một tiếng kiếm rền.

Nghịch Ma Kiếm đột nhiên tới tay, mũi kiếm hơi hơi nhếch lên, Bạch Nhạc ngạo nghễ nói:

- Nghe danh Tứ Phương Yêu Thần đã lâu, hôm nay vừa khéo tưởng muốn lĩnh giáo thủ đoạn Yêu Thần một phen!

Khuất phục?

Nếu khuất phục, Bạch Nhạc đã không lưu lại, thậm chí căn bản sẽ không đuổi đến Ung châu.

Tứ Phương Yêu Thần lại thế nào?

Chỉ có chiến mà thôi!

Bình Luận (0)
Comment