Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 2226 - Chương 2226: Đối Mặt Tứ Phương Yêu Thần

Chương 2226: Đối mặt tứ phương yêu thần Chương 2226: Đối mặt tứ phương yêu thần

Nhưng mà, giờ này khắc này, dù là Bạch Nhạc, trong lòng cũng không khỏi có chút do dự.

Mặc dù hắn có khác biệt với bọn Thần Nữ, song rốt cuộc không phải đạo đức thánh nhân.

Lúc này, Bạch Nhạc rõ ràng biết trước có nguy hiểm, còn là nguy hiểm thật có khả năng mất đi tính mạng!

Mà chuyện này, kỳ thật chỉ là một đám trẻ nhỏ vốn không quá liên quan đến hắn.

Từ trên bản chất mà nói, những đứa trẻ này không có quan hệ gì với Bạch Nhạc, một đường đuổi tới nơi đây, hắn đã tận lực, vô luận đối mặt ai, cũng đều có thể không thẹn với lòng.

Thậm chí, nếu cứ tiếp tục gắng gượng, khả năng cao là không cứu được đám trẻ nhỏ này mà sẽ còn bồi luôn cả tính mạng chính mình.

Lý trí nói cho hắn biết, giờ đây lựa chọn tốt nhất chính là vứt bỏ những đứa trẻ này, lập tức rời khỏi Ung châu, nghĩ cách khác.

Nhưng mà, người rốt cục không phải động vật quá mức lý tính.

Khắc này, hình ảnh hiện lên trong đầu Bạch Nhạc là cảnh lúc ở Duyện châu, trước gian nhà cỏ kia, hán tử chất phát quát lớn bà nương, sau đó giắt lên liêm đao, lương khô đi ra cửa tìm con.

Tận lực?

Một câu nhẹ nhàng liền có thể bù đắp hổ thẹn trong lòng? Liền có thể khiến hắn không thẹn với lương tâm?

Người khác thế nào Bạch Nhạc không biết, nhưng hắn biết, mình không làm được.

Nếu đã không làm được, cái gọi là lý trí liền cũng chẳng có bất kỳ ý nghĩa gì.

Nghĩ rõ ràng điểm này, tư duy Bạch Nhạc lập tức trở nên rõ nét.

- Được rồi, ta chờ ngươi nửa canh giờ!

Cổ tay khẽ lật, Nghịch Ma Kiếm được thu hồi lại, Bạch Nhạc chắp tay đứng đó, cả người lộ ra thần thái rất khó diễn tả bằng lời.

Giờ này khắc này, dù là Hoàng Phong lão tổ cũng không khỏi có chút thất thần!

Phải biết, vừa nãy hắn thật đã sẵn sàng tâm lý liều mạng, lại không ngờ, sau cùng Bạch Nhạc vẫn chịu chấp nhận điều kiện, đúng thật là lấy tính mạng bản thân đổi lấy tính mạng những đứa trẻ kia!

Hắn không hiểu nổi cách nghĩ này của Bạch Nhạc, nhưng chẳng biết tại sao, trong lòng lại dâng lên từng tia hàn ý.

Cái tên Bạch Nhạc sớm đã danh chấn thiên hạ, nhưng đối với hắn mà nói, mãi đến giờ khắc này hắn mới thực sự ý thức được, đây là một tồn tại khủng bố đến cỡ nào.

...

- Thật to gan!

Được đến tin tức từ Hoàng Phong lão tổ, Càn Đế không khỏi quát lớn một tiếng.

Mặc dù hắn vô cùng muốn giết chết Bạch Nhạc, nhưng thật đến khi Bạch Nhạc làm ra lựa chọn như thế, trong lòng hắn vẫn không khỏi chấn kinh.

Đương nhiên, điều này chẳng thể nào thay đổi tâm ý của hắn.

Đối với hắn mà nói, càng nhiều vẫn là kinh hỉ.

Trước đó hắn chỉ muốn Bạch Nhạc khó chịu chútt, nhưng giờ đây, hắn lại đã thực sự thấy được hi vọng giết chết Bạch Nhạc.

- Truyền nhân Thần Tôn ư? Thú vị rồi đây.

Trong Tứ Phương thần điện, một vị Yêu Thần âm hiểm mở miệng nói:

- Nếu hắn đã muốn tìm chết, vậy ta thành toàn cho hắn, đợi ta ngưng ra hóa thân sẽ đi chém giết ngay.

Tứ phương yêu thần đồng thời tọa trấn mới có thể đảm bảo đại trận nơi đây không có sơ hở.

Muốn rời đi, vậy thì nhất định phải ngưng luyện ra một bộ hóa thân, toàn lực duy trì trận pháp vận chuyển, mà cô đọng hóa thân như thế cần mất thời gian gần nửa canh giờ, hơn nữa, hóa thân cũng sẽ không duy trì được quá lâu, trước khi lực lượng hóa thân hao hết, hắn tất phải kịp thời quay về.

Chẳng qua, gần gần chỉ là chém giết một tên cường giả thần linh vừa mới đột phá không lâu mà thôi, chút thời gian như vậy là đủ rồi.

..... .

Thời gian dần trôi, rất nhanh, nửa canh giờ ước định đã qua đi hơn phân nửa.

Hoàng Phong lão tổ một mực duy trì cảnh giác, nhưng từ đầu đến cuối, tuy Bạch Nhạc không hề có nửa điểm muốn đổi ý, cứ vậy bình thản đứng đó, phảng phất chỉ đơn thuần chờ thời gian để mang đi những đứa trẻ này.

- Bạch phủ chủ, chỉ vì một ít đứa trẻ bình thường căn bản không có thiên phú tu hành, ngươi làm thế có đáng giá không?

Mắt thấy thời gian sắp đến, Hoàng Phong lão tổ rốt cục không nhịn được mở miệng hỏi.

- Thế nào là đáng giá, thế nào là không đáng giá, mỗi người đều có một câu trả lời khác nhau.

Thần sắc không chút biến hóa, Bạch Nhạc nhàn nhạt mở miệng nói:

- Tựa như ngươi, vì bước vào Thần Linh Cảnh, cam nguyện nương nhờ tứ phương yêu thần, mặc cho đối phương bãi bố ... Đáng giá không?

- ...

Lời này khiến Hoàng Phong lão tổ không khỏi thoáng thất thần!

Đáng giá không?

Trước đây hắn không chút do dự lựa chọn con đường này, không cảm thấy có gì đáng giá hay không đáng giá cả. Nhưng giờ quay đầu nhìn lại, lần nữa suy xét được mất ... Dù là chính bản thân hắn, sợ rằng cũng không biết đến cùng có đáng giá hay không.

- Bình sinh ta rất ít bội phục ai cả, chuyện hôm nay, vô luận kết cục thế nào... Bạch phủ chủ ngươi sẽ là một trong những người mà ta bội phục.

Giơ ngón cái hướng về phía Bạch Nhạc, Hoàng Phong lão tổ tán thán nói.

Lời này không phải nói cho có, mà là tán thưởng đến từ đáy lòng.

Vô luận lập trường ra sao, Bạch Nhạc làm thế, không nghi ngờ đáng để cho người khác khâm phục.

- Không sai! Trẫm cũng không thể không bội phục ngươi!

Bình Luận (0)
Comment