- Phúc họa đan xen, đám trẻ căng qua được kiếp này, tính là nhân họa đắc phúc, ngây ngốc năm ngày trong Thần Vực của ngươi, ngày đêm được đến kiếm ý tôi luyện, lại có linh khí làm dịu, gần như đã mở ra con đường tu hành cho bọn hắn! Nếu thiên phú đủ tốt, tương lai rất dễ đi lên con đường kiếm đạo, không chừng trong đám này ngày sau sẽ có nhân vật danh chấn thiên hạ cũng nên.
Mỉm cười, Mặc Quân xen lời nói.
- Là Mặc đại ca ra tay cứu ta? Đa tạ Mặc đại ca!
Bạch Nhạc lần nữa hướng về phía Mặc Quân khom lưng hành lễ nói.
- Không cần cảm tạ ta, có thể còn sống, toàn dựa vào ngươi và Tiểu Bạch Long, nếu các ngươi không thể trốn ra được từ trong tay Bí Phong Yêu Thần, ta cũng sẽ không lộ diện.
Lắc đầu, ra hiệu không nhận lễ này, Mặc Quân nhẹ giọng giải thích.
Sau khi chém ra một kiếm kia, chuyện xảy ra tiếp đó, Bạch Nhạc hoàn toàn không biết, tự nhiên càng không hiểu được đến cùng đã có chuyện gì xảy ra.
Lộn ngược về phòng, lúc này Mặc Quân mới giải thích đại khái một phen cho Bạch Nhạc.
Dù bây giờ được nghe kể lại, Bạch Nhạc vẫn không khỏi thổn thức, nếu không nhờ Tiểu Bạch Long đột phá, sợ rằng lần này dù hắn có lợi hại đến mấy, e là cũng không khả năng còn sống.
- Nhạc ca ca, ta rất lợi hại.
Nghe được Mặc Quân biểu dương mình, Tiểu Bạch Long đắc ý nói.
- Tiểu gia hỏa đã hóa hình, cũng biết nói chuyện rồi.
Đưa tay xoa xoa đầu Tiểu Bạch Long, Bạch Nhạc khẽ cười tán dương.
- Trên đời này đã lâu không xuất hiện Thần Long, tiểu gia hỏa đột phá quá nhanh, tích lũy lại vẫn yếu chút, nếu có Thần Long chỉ dẫn, thực lực tất sẽ càng thêm tăng mạnh, đến khu ấy, dù phải đối mặt Tứ Phương Yêu Thần, cũng chưa hẳn không đủ sức đánh trả.
Mặc Quân nhẹ giọng thở dài nói.
Đương nhiên, với loại chuyện như tìm được hắn Thần Long, hắn cũng bó tay hết cách.
- Mặc Quân đại ca nói, trận chiến kia có không ít cường giả thần linh theo dõi?
Bạch Nhạc lần nữa hỏi lại.
- Không sai, chừng khoảng trên dưới mười vị, thực lực đều vượt xa cường giả thần linh bình thường! Chẳng qua ngươi cũng thấy rồi đấy, mục đích của bọn hắn chỉ là Thế Giới Chi Tâm, sẽ không vì bất cứ chuyện gì khác mà ra tay.
Gật gật đầu, Mặc Quân giải thích nói:
- Thật ra, bao gồm cả ta cũng vậy! Nếu ngươi không ngăn được công kích của Bí Phong Yêu Thần, ta cũng sẽ không nhúng tay.
- Đây vốn là lựa chọn của chính ta, không ai phải đứng ra gánh giùm.
Lắc lắc đầu, Bạch Nhạc không chút để ý:
- Bất kể thế nào vẫn phải cảm tạ Mặc Quân đại ca, bằng không, dù ta có đi ra được Ung châu, sợ rằng cũng khó tránh khỏi độc thủ từ người khác.
- Những điều này không cần phải nhắc lại, chỉ là, ta muốn hỏi ngươi, một kiếm sau cùng ngươi chém ra kia... Là được đến từ truyền thừa nào, hay là chính ngươi tham ngộ ra được?
Nhìn vào Bạch Nhạc, Mặc Quân hỏi ra nghi hoặc trong lòng.
Ném ra những giải thích khi trước, trên thực tế, lần này hắn đến Thanh châu, đấy mới là vấn đề duy nhất khiến hắn cảm thấy hứng thú.
- Không có truyền thừa gì cả, là ta tự mình thôi diễn đi ra, thật ra chính ta đều không rõ ràng đến cùng đã xảy ra chuyện gì, dù hiện tại để ta thi triển lại lần nữa, sợ rằng ta chưa hẳn đã thi triển ra được.
Cười khổ một tiếng, Bạch Nhạc nhẹ giọng giải thích.
Đó là bạo phát vào thời khắc sinh tử, thuộc về phát huy vượt trình độ.
- Quả nhiên không có truyền thừa.
Khẽ gật đầu, Mặc Quân thở dài một tiếng nói:
- Cũng không biết nên nói ngươi vận khí tốt hay là không tốt.
- Hả?
Hơi ngớ, Bạch Nhạc không hiểu lắm ý tứ trong lời này của Mặc Quân.
- Giờ ngươi không thi triển ra được là đúng, không có truyền thừa, muốn thực sự tự nghĩ ra kiếm đạo như thế, sao mà gian nan! Đợi khi ngươi có thể nắm giữ loại kiếm đạo kia, dù có là đối mặt chính diện với Tứ Phương Yêu Thần thì cũng hoàn toàn đủ sức đánh một trận.
Mặc Quân lần nữa giải thích:
- Một kiếm kia được xưng là, Cực Đạo Chi Kiếm!
- Cực Đạo Chi Kiếm?
Dù từng thi triển ra, nhưng đối với chiêu kiếm này, Bạch Nhạc vẫn mơ mơ hồ hồ, hoàn toàn không rõ đến cùng đã xảy ra chuyện gì.
- Thời đại thượng cổ, vạn pháp tề phóng, trăm nhà đua tiếng, cường giả vô số kể, mà trong đó có một mạch truyền thừa được gọi là Cực Đạo Kiếm Tiên! Mạch này, nổi danh nhất chính là công phạt đệ nhất!
Thở dài một tiếng, Mặc Quân tiếp tục giải thích:
- Cực Đạo Chi Kiếm có thể xưng nhất kiếm phá vạn pháp, công phạt chi thuật vô song, thực lực quan tuyệt thiên hạ! Đáng tiếc, truyền thừa của mạch này đã đoạn tuyệt ở thời đại thượng cổ!
- ...
- Vị Kiếm Tiên cuối cùng của Cực Đạo Kiếm Tiên nhất mạch tên là Phong Kiếm Tiên, làm người kiệt ngạo, tính cách cực đoan, cuối cùng bị Thần Tôn chém giết! Từ đó về sau liền không còn Cực Đạo Kiếm Tiên xuất thế.
Lần này, Bạch Nhạc quả thực bị chấn kinh không nhẹ.
Thần Tôn, lại là Thần Tôn!
Vị sư tôn này, rốt cuộc là tồn tại khủng bố đến cỡ nào.
- Ngươi vốn là truyền nhân Thần Tôn, chỉ cần án theo truyền thừa của Thần Tôn mà tu hành, sau này tất có hi vọng trở thành nhân vật tương tự như Thần Tôn! Đáng tiếc, ngươi lại cứ đi lên con đường kiếm đạo, đồng thời ngộ ra Cực Đạo Chi Kiếm... Thật không biết nên khen ngươi thiên phú kiếm đạo quá tốt, hay là nói ngươi đi vào lối rẽ.
Thở dài một tiếng, Mặc Quân có chút đành chịu nói.