Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 2252 - Chương 2252: Nhìn Thấy Con Đường Mới

Chương 2252: Nhìn thấy con đường mới Chương 2252: Nhìn thấy con đường mới

Có thể nói, ở chữ nhanh này, Đinh lão đã thôi diễn đến mức tận cùng.

Bạch Nhạc sau khi học được nhất tự khoái kiếm, lại kết hợp với ngu kiếm, tham ngộ đủ loại kiếm đạo truyền thừa, ngộ ra thần thông Kiếm Lâm Thiên Hạ, thôi động chữ khoái này đến cực trí!

Thật là... Đấy cũng đã là cực hạn!

Mặc dù tùy theo bước vào Thần Linh Chi Cảnh, thực lực đề thăng, Bạch Nhạc bằng vào thực lực tuyệt đối, có thể khiến cho một kiếm này càng nhanh!

Nhưng đấy không phải kiếm đạo đề thăng, mà chỉ là thực lực đề thăng thôi.

Muốn bước lên con đường Cực Đạo Kiếm Tiên, yêu cầu kiếm đạo cần phải lần nữa đột phá, chứ không phải Thần Vực đề thăng, lực lượng đề thăng.

Bây giờ ở trước Thái Cực Đồ, Bạch Nhạc hiểu được loại đối lập dung hợp này, liền như một đạo linh quang đâm phá trời đêm , khiến tầm nhìn trước mắt thông thoáng rộng mở!

Chậm!

Đến cảnh giới nhất định, nhanh và chậm chưa hẳn đã là đối lập tuyệt đối.

Lúc trước, khi đối mặt một kiếm do Bí Phong Yêu Thần thi triển ra, nháy mắt đó, thứ Bạch Nhạc cảm nhận được không phải nhanh, mà là chậm!

Phảng phất hết thảy đều chậm lại, thiên địa đều theo đó ngưng trệ!

Thiên địa tự nhiên không khả năng thật ngưng trệ.

Vậy nên, nguyên nhân thực sự là bởi vì một kiếm kia quá nhanh, cho nên thiên địa mới có vẻ ngưng trệ, hết thảy xung quanh đều theo đó chậm lại.

Loại chậm này mới là then chốt để thi triển ra Cực Đạo Chi Kiếm!

- Lão tổ.

Ngồi ở trước mặt Lục Tiên, dù hiện tại cũng đã bước đến Thần Linh Cảnh, song Tiêu Dật Phong vẫn có vẻ khá là căng thẳng.

- Chuyện vừa nãy ngươi cũng thấy rồi đấy, nói nghe xem, ngươi nghĩ như thế nào?

Nhìn vào Tiêu Dật Phong, Lục Tiên nhẹ giọng hỏi.

- Ta còn không quá rõ ràng.

Trầm ngâm khoảnh khắc, lúc này Tiêu Dật Phong mới chậm rãi đáp:

- Không chỉ mỗi chúng ta cần kết minh với Thanh châu, Thanh châu cũng cần lôi kéo thế lực Đạo môn, ta với Bạch Nhạc tiếp xúc không tính nhiều, nhưng vẫn có thể nhìn ra, hắn không phải loại người vì lợi ích mà tính toán so đo.

- Hơn nữa, từ phản ứng của hắn thì thấy, tựa hồ đối với đạo đồ, hắn không phải đặc biệt quá khát vọng! Lão tổ cần gì phải cho hắn đi tham ngộ đạo đồ?

- Ngươi cũng tham ngộ qua đạo đồ, ngươi cho rằng, Bạch Nhạc có thể tham ngộ ra được bao nhiêu?

Nhìn vào Tiêu Dật Phong, Lục Tiên không trả lời mà hỏi ngược lại.

- Chắc không ngộ ra được quá nhiều đâu.

Ngập ngừng phút chốc, lát sau Tiêu Dật Phong mới hồi đáp:

- Đạo đồ khác với kiếm điển, đó là hạch tâm truyền thừa của bản tông, Bạch Nhạc không được đến truyền thừa của bản tông, không khả năng tham ngộ ra thần thông gì được! Phiền toái lớn nhất khả năng nằm ở chỗ... Sau này đệ tử bản tông đối mặt hắn sẽ rơi vào thế yếu.

- Thế yếu?

Lắc đầu, Lục Tiên từ tốn nói:

- Không cho hắn tham ngộ đạo đồ, lúc ngươi đối mặt ngươi, ngươi có thể chiếm được ưu thế ư?

- ...

Lời này nhất thời khiến Tiêu Dật Phong không khỏi có chút lúng túng!

Ngày xưa hắn từng có giao thủ với Bạch Nhạc, đương thời hắn đã nằm ở thế yếu, giờ đây, càng là đến cả tư cách tranh phong đều không có, còn nói gì tới ưu thế liệt thế!

- Ngươi đã là đệ tử kiệt xuất nhất của bản tông, lại vẫn không cách nào so sánh được với Bạch Nhạc... Tự nhiên càng không cần phải nói tới người khác!

Thoáng dừng một lát, Lục Tiên chậm rãi nói tiếp:

- Để hắn tham ngộ đạo đồ là nhằm tỏ rõ thái độ... Bản tông không có lòng đối địch với hắn!

- Trước đó chúng ta đúng thật đã quá ngập ngừng bất định, dẫn đến hắn căn bản không có bất kỳ chút tín nhiệm nào với bản tông! Nhưng nếu đây đó đã muốn liên thủ, tin tưởng lẫn nhau chính là điều kiện tiên quyết, bởi vậy... Ta đành phải cho hắn lý do để hắn tín nhiệm chúng ta.

- Hắn có thể tham ngộ ra được bao nhiều từ trong đạo đồ, cái đó không quan trọng! Quan trọng là... Từ nay về sau, ta liền đứt đi tâm lý đối địch của tất cả đệ tử đối với hắn!

- ...

Những lời này khiến trong lòng Tiêu Dật Phong chấn kinh không thôi.

Đây là điều hắn căn bản không nghĩ đến.

Trên thực tế, sợ rằng dù chính bản thân Bạch Nhạc cũng chưa hẳn nghĩ sâu được đến tầng này.

Nhưng Lục Tiên lại dứt khoát làm như thế.

- Nhưng mà, Lục Tiên lão tổ ngươi...

Tiêu Dật Phong nhịn không được lần nữa mở miệng nói.

Hắn đúng là không có khả năng tranh phong với Bạch Nhạc, nhưng Lục Tiên thì khác, thực lực Lục Tiên không hề dưới Tuyệt Tiên, cũng là cường giả thần linh đỉnh cấp nhất, giờ để cho Bạch Nhạc tham ngộ đạo đồ, nếu sau này Lục Tiên giao thủ với Bạch Nhạc, chẳng phải khả năng sẽ bị Bạch Nhạc khắc chế.

- Ngươi không hiểu Cực Đạo Kiếm Tiên là cái gì.

Lắc đầu, Lục Tiên nhẹ giọng nói:

- Xưa nay công phạt đệ nhất, thời đại thượng cổ, Cực Đạo Kiếm Tiên thực sự lợi hại đã không còn, bằng không, dù là Thần Tôn, sợ rằng chưa chắc đã dám tự tin khẳng định có thể thắng được Cực Đạo Kiếm Tiên.

- Nếu hắn đã có thể thi triển ra được một kiếm kia, bước lên con đường Cực Đạo Kiếm Tiên gần gần chỉ là vấn đề thời gian thôi! Vô luận tương lai hắn có thể đi tới một bước nào ... Đều không phải đối thủ mà ta đủ sức đương cự!

- Đối địch với một vị Cực Đạo Kiếm Tiên ... Ta chưa đủ tự tin tới mức ấy.

Bình Luận (0)
Comment