Nếu có được đầy đủ thời gian, Bạch Nhạc tự nhiên có thể chầm chậm tham ngộ.
Nhưng giờ đây, hiển nhiên thời gian không đứng về phía hắn.
Chỉ là, càng đến những tình huống khẩn cấp thế này, lại càng có thể nhìn ra chênh lệch giữa người thường và thiên tài!
Đối với người thường mà nói, vĩnh viễn khó có thể vượt qua được hạn chế cực hạn.
Nhưng đối với thiên tài mà nói, đối với bản thân bọn hắn, chiến đấu chính là phương thức tu hành tốt nhất, áp lực càng lớn, liền càng có thể nghiền ép ra hết tiềm lực, đánh vỡ gông cùm xiềng xích!
Rất hiển nhiên, Bạch Nhạc chính thuộc kẻ sau.
- Chậm lại!
Một kiếm tiếp một kiếm đâm ra, trong quá trình chiến đấu với A Nan, Bạch Nhạc đồng thời cũng đang không ngừng thôi diễn bí ảo của Cực Đạo Chi Kiếm.
Tham ngộ Thái Cực Đồ, khiến Bạch Nhạc đã ẩn ẩn mò được mạch lạc!
Chính là để kiếm trong tay từ đơn thuần cầu nhanh đổi sang chậm lại.
Sau đó sẽ dùng loại chậm này dung hợp với nhanh!
Đây đương nhiên là một quá trình cực kỳ gian nan, nhưng bản thân Bạch Nhạc từng thi triển qua Cực Đạo Chi Kiếm, giờ đang không ngừng thử nghiệm, hồi ức cảm giác lúc chém ra một kiếm trước đây, tận hết khả năng phục chế lại.
Thời gian dần trôi.
Dưới sự áp chế của phật quang, áp lực lên thân Bạch Nhạc cũng càng lúc càng lớn!
Nhưng mà, chính trong tình cảnh đó, khiến cho trong đầu Bạch Nhạc không ngừng phù hiện cảnh tượng lúc giao thủ với Bí Yêu Phong Thần khi trước!
Không ngừng lặp lại, không ngừng thôi diễn!
Thoáng chốc, phảng phất như có linh quang chớp hiện, Bạch Nhạc đột nhiên lần nữa tiến vào loại trạng thái khi trước!
Tựa hồ trong nháy mắt, hết thảy xung quanh bỗng chợt chậm lại.
Vù vù!
Thậm chí không cần suy nghĩ quá nhiều, chỉ một nhịp thở, Nghịch Ma Kiếm trong tay đột nhiên đưa ra!
Nhất Kiếm Phi Tiên!
Cực Đạo Chi Kiếm!
Thoáng chốc, trong khắp toàn thiên địa phảng phất chỉ còn lại một kiếm này!
Quá nhanh!
Nhanh đến mức siêu việt cực hạn mà mắt thường có khả năng nắm bắt, thậm chí ngay cả tàn ảnh đều không lưu lại, một kiếm này đã rơi trên kim thân của A Nan!
Răng rắc!
Dù với sự cường hãn của kim thân Phật Đà, đối mặt với một kiếm khủng bố như thế, căn bản không cách nào gánh chịu được!
Nháy mắt, kim thân A Nan bị chém ra một đạo khe nứt!
- Phốc!
Phun ra một búng máu tươi, cả người A Nan lảo đảo giật lui, trùng trùng nện xuống đất.
Oanh một tiếng, mặt đất bị nện ra một hố to!
Từ trên người A Nan chảy ra máu tươi màu vàng.
Kim thân một trượng tám theo đó tiêu tán, hóa thành thân thể bình thường, trong ánh mắt nhìn về phía Bạch Nhạc chất đầy vẻ kinh hãi!
- Cực Đạo Chi Kiếm!
A Nan khó mà tin tưởng thốt lên, vết thương trên người đau rát, lại vẫn mang đến cho hắn một loại cảm giác cực không chân thật.
Chẳng phải nói truyền thừa Cực Đạo Kiếm Tiên đã đứt đoạn rồi ư?
Sao Bạch Nhạc vẫn có thể chém ra Cực Đạo Chi Kiếm.
Xưa nay công phạt đệ nhất!
Tất cả thủ đoạn phòng ngự mà trước nay hắn vẫn luôn lấy làm kiêu ngạo, lúc này đặt trước mặt Cực Đạo Kiếm Tiên lại căn bản không đáng là gì.
Quả thật, Bạch Nhạc hiện tại đúng là chưa thể tính Cực Đạo Kiếm Tiên, nhưng một kiếm kia không nghi ngờ đã là Cực Đạo Chi Kiếm.
Phải biết, trước đây lúc Bạch Nhạc dưới sức ép cực hạn chém ra một kiếm này, ngay cả Bí Phong Yêu Thần đều bị chém đứt gai nhọn trên tay.
A Nan dù rất bất phàm, nhưng so với Tứ Phương Yêu Thần thì vẫn có chênh lệch không nhỏ!
- Hô!
Trong miệng phun ra một hơi trọc khí, thân ở giữa trời, trên mặt Bạch Nhạc thoáng hiện lên vẻ hưng phấn, trong lòng tràn đầy cảm giác vui sướng sau khi minh ngộ!
Nhất Kiếm Phi Tiên!
Lần này chém ra một kiếm kia, Bạch Nhạc mới chính thức cảm nhận được phong thái của Cực Đạo Kiếm Tiên, chém qua một kiếm kia, thực sự đã có phong thái siêu nhiên của tiên nhân.
Đây mới là con đường hắn muốn đi!
- A Nan pháp sư, đa tạ ngươi giúp ta ngộ kiếm! Từ hôm nay trở đi, ta chính thức bước lên con đường Cực Đạo Kiếm Tiên!
Khóe miệng hơi hơi nhếch lên, mũi kiếm trong tay chỉ tới A Nan ở phía xa, Bạch Nhạc nhẹ giọng nói:
- Hiện tại, ta cho ngươi hai lựa chọn! Lui, hoặc là... Chết!
…
Đi về hay là chết? Vấn đề này, có gì phải cân nhắc ư?
Lần này A Nan đến đây vốn là vì ngăn cản Bạch Nhạc thu được tiên ấn truyền thừa, bước lên cảnh giới Cực Đạo Kiếm Tiên, nhưng giờ đây, Bạch Nhạc thậm chí còn chưa tham ngộ tiên ấn đã lần nữa đột phá trong chiến đấu, chém ra Cực Đạo Chi Kiếm.
Như thế, hắn biết lấy cái gì ra để ngăn cản Bạch Nhạc?
Thật muốn liều mạng đánh một trận, làm sao có thể!
- A di đà phật!
Khẽ tuyên một tiếng phật hiệu, A Nan hai tay hợp thập, nhẹ giọng mở miệng nói:
- Cực Đạo Kiếm Tiên quả nhiên danh bất hư truyền! Bần tăng chịu thua!
Khóe miệng nhếch lên ý cười giễu cợt, Bạch Nhạc không tiếp tục để ý tới đối phương.
Còn về chém giết A Nan, không phải Bạch Nhạc không muốn, mà là rất khó làm được!
Kim thân A Nan thực sự quá mạnh, dù ngạnh kháng một kiếm của Bạch Nhạc, song gần gần chỉ là bị thương mà thôi, nếu thật liều mạng, Bạch Nhạc tự nhiên có thể thủ thắng, nhưng nếu đối phương muốn đi, Bạch Nhạc cũng rất khó ngăn lại.
Huống hồ, loại cường giả Phật tông này, nếu thật bức đến cực hạn, liệu có còn bài tẩy nào chưa lật hay không cũng là điều rất khó nói!