Phảng phất như người phàm tục vung kiếm chém lên kim thạch, phát sinh ra từng hồi thanh âm chói tai!
Nhưng mà, một kiếm này lại vẫn không thể chém nát kim thân A Nan.
- A di đà phật!
Lần nữa tuyên đọc một tiếng phật hiệu, A Nan trầm giọng nói:
- Biển khổ vô biên, quay đầu là bờ!
Cảnh ấy khiến cho trong lòng tất cả mọi người tại trường đều không khỏi chấn kinh!
Ngăn lại!
Ai cũng không ngờ, A Nan lại thật ngăn trở được công kích từ Bạch Nhạc, với tình hình hiện tại, A Nan thậm chí không cần thủ thắng, chỉ cần ngăn trở được công kích Bạch Nhạc liền cũng đã thắng!
Trận chiến này, giờ đã náo đến ồn ào huyên náo, giả như Bạch Nhạc thật vô công mà phản, thanh danh sợ là mất sạch.
Hơn nữa, tiếng tăm Phật tông tất sẽ đại trướng, theo đó mang đến ảnh hưởng cực lớn đối với thế cục thiên hạ.
- Thanh Vương, động thủ đi?
Trong mắt chớp qua vẻ âu lo, Bạch Cốt phu nhân trầm giọng mở miệng nói.
Nếu cục diện đã sa vào bế tắc, như vậy Thanh Vân Kỵ và cao thủ Ma tông đành phải cường hành ra tay, tính là con bài sau cùng để giành lấy chiến thắng!
Rốt cuộc, chỉ cần có thể công phá sơn môn đối phương, mặc dù Vân Mộng Chân và A Nan ngăn đỡ được Bạch Nhạc và Tiểu Bạch Long, sợ rằng sau cùng vẫn phải khuất phục trước áp lực, giao ra tiên ấn!
Không phải tất cả mọi người đều không sợ chết!
Chỉ là, mệnh lệnh này vừa ra, sau cùng phải chết bao nhiêu người, vậy lại khó mà dự liệu được.
…
- Chờ thêm một chút!
Thoáng khẽ nheo mắt lại, Bất Tử Thanh Vương trầm giọng đáp nói.
Trước đó lúc nói chuyện với Bạch Nhạc ở Thanh châu, Bất Tử Thanh Vương bày ra bộ dạng không tiếc huyết tẩy Đạo Lăng Thiên Tông, nhưng trên thực tế, nhân vật cỡ như Bất Tử Thanh Vương, đối với phán đoán thế cục há lại chỉ đơn giản dừng ở thô bạo giết người như vậy được.
Khoan nói tới mối quan hệ phức tạp giữa Bạch Nhạc và Vân Mộng Chân, chỉ bằng hướng gió dư luận liền đã không thể dễ dàng động thủ giết người.
Phải biết, sở dĩ Thanh châu có thể tụ tập được nhiều cao thủ như vậy, một phần rất lớn là bởi vì trước nay Bạch Nhạc luôn mang đến cho người cảm giác nghĩa bạc vân thiên, nhờ đó mới khiến vô số người nguyện ý không tiếc hết thảy tụ tập đến Thanh châu.
Nhưng mà, bây giờ bức khiến Đạo Lăng Thiên Tông giao ra tiên ấn, loại chuyện như vậy, bản thân vốn đã mất đi đạo nghĩa, chỉ bởi vì mục đích của Bạch Nhạc nhằm để cứu vớt những đứa trẻ bị bắt đến Đại Càn Vương Triều nên mới không thể không làm.
Song vô luận vì lý do gì, một khi thật hạ sát thủ, tất sẽ lưu lại ấn tượng giết người đoạt bảo.
Vô luận thành bại, đều sẽ đưa tới lượng lớn tiếng chửi rủa.
Một khi mất đi nhân tâm, Thanh Châu liền không cách nào duy trì được sức ngưng tụ, cục diện cũng sẽ theo đó chuyển biến theo hướng càng xấu.
Trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, đám trưởng lão và đệ tử Đạo Lăng Thiên Tông kia bởi vì là người trong cuộc, sự tình lại can hệ đến lợi ích thiết thân của chính bọn hắn, cho nên mới không thấy được rõ ràng.
Nhưng đứng ở góc độ Bất Tử Thanh Vương, không nghi ngờ liền càng dễ dàng nhìn ra được những cố kỵ này.
Chỉ là... Nếu không động thủ, cục diện bế tắc hiện tại phải nên được hóa giải thế nào?
- Thanh Vương, nếu đại động can qua còn không nắm xuống được Đạo Lăng Thiên Tông... Hậu quả không thể tưởng tượng.
Đứng ở bên người Bất Tử Thanh Vương, sắc mặt Dạ Nhận thoáng hiện vẻ âm trầm, chậm rãi nói.
- Đợi thêm một chút, không đến vạn bất đắc dĩ thì đừng nên ra tay.
Lắc lắc đầu, Bất Tử Thanh Vương nói tiếp:
- Huống hồ... Ta có cảm giác, Bạch Nhạc tất sẽ có chúng ta một cái kinh hỉ.
Câu này lập tức khiến Dạ Nhận và Bạch Cốt phu nhân đều theo đó trầm mặc.
Mặc dù cục diện đã có vẻ hơi chút vướng tay, nhưng chí ít phía Bạch Nhạc phảng phất vẫn mang đến cho người cảm giác an tâm.
Không chỉ Bất Tử Thanh Vương, tất cả chúng nhân Thanh châu tựa hồ đều có một loại tín niệm gần như mù quáng đối với Bạch Nhạc.
..
Thân ở trong cuộc, Bạch Nhạc không hề biết, Bạch Cốt phu nhân thậm chí đã có ý định để cho Bất Tử Thanh Vương dẫn theo Thanh Vân Kỵ xung kích.
Không phải là Bạch Nhạc không nghĩ tới điều này, mà là bởi vì trong lúc tỷ thí, Bạch Nhạc không hơi đâu lo lắng tới những chuyện kia.
Lúc bình thường, Bạch Nhạc sẽ nghĩ xem làm thế nào mới có thể đạt được mục đích, nhưng lúc gặp phải đối thủ cường đại xứng tầm, thân là kiếm tu, điều hắn nghĩ tới chỉ là làm sao để thủ thắng.
Thân là đệ tử chân phật, A Nan tính là nhân vật kiệt xuất nhất hiện nay của Phật tông.
Dù là Thôn Thiên Quyết, trong tình huống thực lực tuyệt đối không đủ, Bạch Nhạc cũng căn bản không làm sao được kim thân của A Nan.
Đối với Bạch Nhạc mà nói, giờ đây muốn phá vỡ cục diện bế tắc liền chỉ còn mỗi con đường sau cùng!
Cực Đạo Chi Kiếm!
Lúc trước khi đối mặt Bí Phong Yêu Thần, ở vào thời khắc sinh tử, Bạch Nhạc đánh vỡ cực hạn, thi triển ra một kiếm kia, nhưng rốt cuộc bởi vì để uẩn không đủ, không thể chân chính khống chế được một kiếm này.
Sau khi tham ngộ Thái Cực Đồ ở Thái Cực Đạo, lý giải đối với Cực Đạo Chi Kiếm lại càng sâu thêm một tầng, song tựa hồ vẫn khuyết thiếu thứ gì đó.