Tích tắc, một mạt ánh kiếm màu trắng ngăn ở trước người Tiểu Bạch Long.
- Đây là tỷ thí công bằng, nếu ngươi muốn nhúng tay, vậy thì phải đánh với ta một trận trước!
Thần sắc như thường, Vân Mộng Chân hờ hững nói.
- Ngươi cản ta?
Gắt gao nhìn chằm chằm Vân Mộng Chân, Tiểu Bạch Long có chút khó mà tin tưởng hỏi.
Bây giờ Tiểu Bạch Long đã có thể mở miệng nói tiếng người, tự nhiên khác với trước đây không cách nào dùng ngôn ngữ giao lưu.
Tuy có vẻ Tiểu Bạch Long vẫn luôn mang thù đối với Vân Mộng Chân, nhưng trên thực tế, vì bị Bạch Nhạc ảnh hưởng, loại mang thù này cũng là chơi đùa nhiều hơn ghi hận, giống như một đứa trẻ từng bị thua thiệt, luôn muốn tìm trở về, nhưng trên thực tế, đối với Vân Mộng Chân nó không hề có ác ý.
Rốt cuộc, trước đây Tiểu Bạch Long từng có vô số lần ở chung với Vân Mộng Chân, có lúc là vì cứu Vân Mộng Chân, có lúc lại là vì cứu Bạch Nhạc.
Trong suy nghĩ đơn giản của Tiểu Bạch Long, Vân Mộng Chân hẳn nên vĩnh viễn đứng cùng một phía với Bạch Nhạc mới đúng.
Nhưng giờ đây, Bạch Nhạc động thủ với người, Vân Mộng Chân chẳng những không giúp đỡ, còn ngăn trở không cho nó đi hỗ trợ, lập tức liền khiến Tiểu Bạch Long triệt để phẫn nộ.
Nghe được Tiểu Bạch Long mở miệng nói tiếng người, Vân Mộng Chân không khỏi hơi ngớ!
Nhận thức Tiểu Bạch Long nhiều năm vậy rồi, nhưng đây là lần đầu tiên nàng nghe được tiếng nói của Tiểu Bạch Long.
Chỉ là ngẫm kỹ lại liền cũng thoải mái.
Từ tiểu gia hỏa trước đây, đến giờ thuế biến thành Thần Long, biến hóa của Tiểu Bạch Long thực sự quá lớn, đến bước này, hóa hình đã không tính là điều gì quá mức kinh ngạc.
Hơn nữa, điều này còn chưa đủ để dao động tâm thần Vân Mộng Chân.
Liếc mắt nhìn Tiểu Bạch Long một cái, Vân Mộng Chân nhàn nhạt mở miệng nói:
- Giờ chúng ta là địch không phải bạn, nếu ngươi muốn giúp hắn, vậy thì cứ tận lực động thủ với ta! Chỉ cần ngươi có thể đánh bại ta, tự nhiên liền có thể đi giúp hắn.
- Ngao ô!
Trong mắt chớp qua một tia phẫn nộ, Tiểu Bạch Long lại chẳng thèm nói thêm nửa lời với Vân Mộng Chân, khoái tốc hóa thành một đạo thiểm điện lao vút tới Vân Mộng Chân.
Coong!
Không chút ngập ngừng, Côn Ngô Kiếm cũng tức tốc được thi triển, hóa thành một đạo võng kiếm, mặc cho Tiểu Bạch Long điên cuồng xung kích thế nào, sau cùng vẫn không thể đột phá được võng kiếm phong tỏa.
Hóa thành Thần Long, thực lực Tiểu Bạch Long cực mạnh, đối mặt bất cứ cường giả thần linh bình thường nào đều có thể chiếm hết ưu thế.
Nhưng trong đó tuyệt đối không bao gồm Vân Mộng Chân.
Luận thực lực, thiên phú Vân Mộng Chân thậm chí còn trên cả Bạch Nhạc, tu hành lại là Vong Tình Thiên Công, không chút khoa trương mà nói, dù có giao thủ với Bạch Nhạc, sợ rằng thắng bại cũng chỉ tương đương!
Huống hồ, trên tay Vân Mộng Chân còn có thần kiếm Côn Ngô!
Điểm cường hãn nhất của Thần Long nằm ở thân thể hung mãnh, trong va chạm chính diện, dù là ngạnh kháng công kích từ đối phương cũng chưa hẳn đã bị thương.
Nhưng mà, lúc đối mặt Côn Ngô Kiếm, cách đánh như vậy hiển nhiên không thực tế.
Dù là Tiểu Bạch Long, nếu dám đụng đến mũi kiếm, thế tất cũng sẽ bị chém cho tan thành xác thịt.
Đương nhiên, đối mặt công kích từ Tiểu Bạch Long, Vân Mộng Chân gần gần chỉ là phòng thủ chứ chưa hề phản kích.
Thế lực, cục diện nhất thời sa vào cương cục.
Bên phía Vân Mộng Chân và Tiểu Bạch Long đánh không ra kết quả, xu thế chiến cuộc tự nhiên liền phải đợi Bạch Nhạc và A Nan phân ra thắng bại.
Trên thực tế, mặc dù Bạch Nhạc và A Nan đang giao thủ, song vẫn đều chú ý tới thế lực xung quanh, tự nhiên cũng rõ ràng tình cảnh bên này.
Sau thoáng thăm dò ngắn ngủi, song phương đều đã có được một nhận thực tương đối rõ ràng về thực lực của đối phương, tiếp sau liền không cần phải chậm rãi dò xét nữa.
- Thôn Thiên!
Thu hồi tâm tư thử nước, Bạch Nhạc bước ra trước một bước, người theo kiếm đi, trực tiếp chém tới A Nan.
Chỉ là khác với trước đó, lần này lúc đối đầu kim liên, Bạch Nhạc không hề có ý tránh lui, trực tiếp thi triển ra thần thông Thôn Thiên Quyết.
Oanh!
Chỉ tích tắc, kim liên xung quanh bị cường hành xé mở, trực tiếp bị Bạch Nhạc thôn phệ.
Tròng mắt thoáng khẽ co rụt lại, A Nan lập tức cảm nhận được một cỗ áp lực cực lớn.
Mặc dù Bạch Nhạc còn chưa phải Cực Đạo Kiếm Tiên, song dù sao vẫn là truyền thân của Thần Tôn, vô luận là ai, đối mặt cái tên Thần Tôn, há có thể không kiêng dè?
Nhưng mà, nếu A Nan đã dám đi ra, tự nhiên sớm đã có chuẩn bị tâm lý với điều này.
- Nam Vô A Di Đà Phật!
Hai tay hợp thập, A Nan sảng giọng tuyên đọc phật hiệu, trên người chớp động kim quang vạn trượng, hóa thành một tôn Phật Đà, trấn áp chư thiên!
Không tránh không né, A Nan chính muốn dùng thực lực liều mạng cứng đối cứng với Bạch Nhạc!
Lấy lực lượng Phật Đà quán chú lên thân mình!
Ngươi muốn nuốt, ta liền cho ngươi nuốt, nhưng ngươi lại vẫn không cách nào phá được kim thân chân phật của ta!
Ùng ùng!
Lấy Thôn Thiên Quyết thôn phệ lực lượng kim liên, cường hành xé ra một kẽ hở, chém một kiếm lên trên kim thân A Nan.
Nháy mắt, một tiếng kim thạch va đụng vang lên lanh lảnh!