Nếu chỉ là Bán Thần, sợ là nháy mắt sẽ bị lôi điện đánh thành cặn bã, chỗ trống để giãy dụa cũng không có.
Mặc dù thân là Thần Linh, thần thể dưới lực tấn công này cũng vẫn khó chống đỡ được.
Đương nhiên, nếu như triển khai Thần Vực, lấy thực lực thần linh vẫn có thể ngăn cản được, chỉ là tới mức này rồi, Bạch Nhạc sao còn không rõ, bản thân Cửu Thiên Chi Lộ là một quá trình tu hành, chỉ có không ngừng tăng thực lực trong quá trình này mới có khả năng bước lên cửu thiên.
Rất nhiều chuyện, thứ để phân biệt chính là góc độ nhìn nhận vấn đề.
Nếu như cho rằng chút sấm sét này là kiếp nạn thì đương nhiên sẽ nguy hiểm, nhưng đồng thời nếu cho rằng đây là cơ duyên tăng cao tu vi thì nó sẽ là một chuyện khác.
Bản thân Thông Thiên Thần Thể cũng rất cường đại, chẳng khác nào cho Bạch Nhạc một cơ sở tốt. Bây giờ trong sấm sét, Bạch Nhạc cũng bắt đầu làn nữa rèn luyện Thông Thiên Thần Thể.
Thông Thiên Tạo Hóa Quyết của Bạch Nhạc vốn không hoàn chỉnh, nhưng hiện tại thực lực của hắn đã có thể tiếp tục thôi diễn nó.
Pháp môn do thôi diễn mà thành chưa chắc là Tạo Hóa Thông Thiên Quyết ban đầu, nhưng lại thích hợp nhất để Bạch Nhạc tu hành.
Đương nhiên, sấm sét này không phải vô cùng vô tận, trên thực tế chỉ duy trì trong gần nửa canh giờ, sấm sét liền biến mất.
Chỉ là đối với Bạch Nhạc, gần nửa canh giờ này có vẻ vô cùng khó khăn.
Lấy thần thể kháng lại sấm sét làm cho thân thể của Bạch Nhạc đầy vết thương.
Không hạ xuống mặt đất, Bạch Nhạc dừng lại ở độ cao này trong không trung, vừa điều tức khôi phục thương thế, vừa thôi diễn cô đọng thần thể.
Sau khi khôi phục, Bạch Nhạc không tiếp tục bay lên trên mà bay đi bốn phía ở độ cao này, tìm kiếm vị trí tần mây có sấm sét.
Nhiều lần như vậy chính là quá trình tu hành.
...
Thời gian nhoáng cái đã trôi qua nửa năm.
Trong khoảng thời gian Bạch Nhạc rời đi, Thanh Châu vẫn phát triển đâu vào đấy, mặc dù trở mặt với Đạo Lăng Thiên Tông nhưng còn có Thái Cực Đạo và Tiên Du Kiếm Cung chống đỡ, tốc độ phát triển của Thanh Châu vẫn cực nhanh.
Chỉ là trong quá trình này, Đại Càn Vương Triều vốn đã ngủ đông lại bắt đầu một vòng bành trướng mới.
Dưới sự duy trì của Tứ Phương Yêu Thần, yêu binh liên tiếp xuất hiện, những yêu binh đó không sợ chết, không ngừng tấn công, các châu lần lượt thất thủ, chỉ có thể dựa vào vài tông môn lớn chống đỡ.
Cho dù là Duyện Châu, Thanh Châu cũng bị ăn mòn ở một mức độ nhất định.
Nhưng mà đây cũng chỉ là một phần.
Chỉ có cường giả Thần Linh thật sự hiểu Tứ Phương Yêu Thần mới hiểu được, kiểu bành trướng này bản thân nó có nghĩa là Tứ Phương Yêu Thần đã tiến thêm một bước để cô đọng Tứ Phương Yêu Trận, chuẩn bị cơ hội tạm thời rời đi.
Đối với tất cả mọi người, đây là một kiếp nạn, cũng là một cơ hội.
Phải xem ai có thể nắm bắt được.
- Bạch Nhạc đã nửa năm không ra mặt rồi nhỉ?
Tiên Du Kiếm Cung, Tuyệt Tiên nhẹ giọng hỏi.
- Hồi bẩm lão tổ, bên Thanh Châu truyền tin ra, là Bạch Nhạc vẫn luôn bế quan tu hành!
Khương Phàm nhẹ giọng đáp lời.
- Bế quan gì chứ... Bạch Nhạc bây giờ sợ là đang tiến lên Cửu Thiên Chi Lộ rồi! Muốn bước vào cảnh giới Cực Đạo Kiếm Tiên, trên chín tầng trời là hy vọng duy nhất của hắn! Chỉ là không biết rốt cục hắn có thể đi được bao xa!
Lắc đầu, Tuyệt Tiên nhẹ giọng nói.
- Lão tổ cũng từng đi trên Cửu Thiên Chi Lộ sao?
Khương Phàm ngạc nhiên hỏi.
Trên thực tế, không chỉ riêng Khương Phàm, Trương Côn cũng vô cùng hiếu kỳ, bây giờ bản thân gã cũng là cường giả Thần Linh, đối với chuyện trên chín tần trời không biết thì thôi, nếu đã biết thì sao không hiếu kỳ cho được.
- Đương nhiên cũng đã thử!
Gật đầu, Tuyệt Tiên giải thích:
- Đáng tiếc, thiên phú và thực lực của ta không tính là đứng đầu... con đường này không đi nổi.
- Phía trên cách mặt đất trăm dặm liền có lôi đình, lôi đình tấn công, hủy diệt thân thể, đây là cửa khó đầu tiên.
- Trên thực tế, đại đa số cường giả Thần Linh cũng bị cản bước ở đây! Có điều hắn có truyền thừa Tạo Hóa Thông Thiên Quyết, lấy sự cường hãn của Thông Thiên Thần Thể, độ qua cửa ải này hẳn là không khó! Chỉ cần dùng thời gian thì sẽ có thu hoạch.
- Lão tổ, nếu ta lên đó thì cũng có thể vượt qua cửa ải này sao?
Trương Côn hiếu kỳ hỏi.
- Bằng vào thực lực hiện giờ của ngươi... trong lôi đình, ngươi không đỡ nổi trăm hơi thở!
Lắc đầu, Tuyệt Tiên từ tốn nói.
...
Lời này nhất thời đả kích Trương Côn, nhưng gã cũng hiểu, Tuyệt Tiên không phải đang khinh thường gã, so với Bạch Nhạc, thực lực của gã xác thực kém hơn nhiều.
- Sau lôi đình chính là cương phong! So với lôi đình, tầng cương phong kinh khủng hơn, bởi vì lôi đình còn có thời gian dừng lại nghỉ, nhưng cương phong lại không ngừng không nghỉ.
- Không thể tiến thẳng lên sao?
Trương Côn không hiểu vấn đề, hỏi.
Nghe vậy, Tuyệt Tiên cười lạnh một tiếng:
- Tầng cương phong cũng cao tới mấy trăm dặm... tiến lên? Sợ là không đợi ngươi xông lên được ngàn mét, Thần Vực đã bị cương phong cắn nát rồi!
...
- Trên tầng cương phong kia thì sao?
- Không biết!
Yên lặng một chút, Tuyệt Tiên mới nói tiếp:
- Bằng vào thực lực của ta cũng chỉ có thể tới được tầng cương phong, căn bản không có cách nào rời khỏi tầng đó được!
...