Không có cách nào duy trì trạng thái Vong Tình Cảnh, lúc này Vân Mộng Chân chịu phản phệ, khí tức cuồn cuộn gần như tan vỡ.
Trước đó một kiếm Bạch Nhạc tự đâm dường như đâm vào lòng nàng, làm nàng đau đớn không thở nổi.
Sự đau đớn trong lòng đáng sợ gấp trăm nghìn lần so với sự đau đớn trên thân thể.
Giả sử Bạch Nhạc lạnh lẽo hơn vài phần, quả thực nàng không biết mình có tan vỡ ngay tại chỗ không.
Nhưng bây giờ, chí ít nàng cần bế quan mấy tháng mới có thể khôi phục được.
...
- Thật có lỗi, ta không biết lại trở thành như thế này.
Trở lại Thanh Châu, nhìn thấy thi thể của Văn Trạch, trên mặt Bạch Cốt phu nhân cũng tràn đầy sự hối hận.
Là nàng quyết định liên hệ với Văn Trạch, không ngờ lại liên lụy làm Văn Trạch bị giết.
- Không trách ngươi!
Lắc đầu, Bạch Nhạc nhẹ giọng nói:
- Ta cũng không ngờ bây giờ Vân Mộng Chân lại trở nên lãnh khốc như vậy... là ta không nên tới Đạo Lăng Sơn, liên lụy Văn huynh!
- Nhưng...
- Không nhưng gì cả!
Vỗ vỗ bả vai của Bạch Cốt phu nhân, Bạch Nhạc nhẹ giọng nói:
- Hôm nay các ngươi đã nói quá nhiều lời xin lỗi với ta rồi, thực sự không cần thiết.
- Các ngươi đều muốn tốt cho ta, các ngươi làm vậy không sai... chỉ là không ngờ Vân Mộng Chân lại mạnh như vậy mà thôi.
- Giúp ta chăm sóc Thanh Nhã tỷ cho tốt, chăm sóc cho đệ tử của Văn huynh cho tốt... chuyện còn lại, để ta xử lý.
- Thương thế của ngươi thì sao?
Bạch Cốt phu nhân lần nữa nói.
- Không có gì đáng ngại! Ta cần tĩnh dưỡng vài ngày... tuyên bố với bên ngoài ta bế quan đi!
Khoát khoát tay, Bạch Nhạc cũng một mình trở lại Thính Hương Thủy Tạ.
Khi đối mặt với người khác, hắn còn cố tỏ ra không quan trọng được, nhưng bây giờ sự đắng chát và đau đớn trong lòng hắn bây giờ không có cách nào miêu tả được.
Nói hắn không biết làm sao đối mặt với cái chết của Văn Trạch, chẳng thà nói hắn không biết nên đối mặt với Vân Mộng Chân như thế nào.
Trên chín tầng trời!
Bây giờ đối với Bạch Nhạc, chỉ có trên cửu thiên mới có thể giúp hắn nhanh chóng tăng thực lực, hiểu rõ chân tướng của thế giới này.
Cũng chỉ trên cửu thiên mới có thể tìm được biện pháp bài trừ Vong Tình Thiên Công.
Người khác không biết, thế nhưng Bạch Nhạc tin, Thần Nữ nhất định sẽ biết chút nội tình.
Cho nên, bây giờ hắn nhất định phải tìm được Thần Nữ trước.
Thương thế trên người tối đa vài ngày là có thể khôi phục, đối với hắn, bây giờ quan trọng nhất là điều chỉnh trạng thái của mình, chỉ có duy trì trạng thái đỉnh mới có thể xông vào chín tầng trời.
Nguy hiểm hắn cũng không để bụng, nhưng trước khi làm xong việc cần làm, hắn không muốn chết, càng không thể chết!
Bạch Nhạc tốn một tháng mới điều chỉnh tốt trạng thái của mình.
Thương thế thật ra không nặng, vài ngày đã khỏi, nhưng khó nhất là điều chỉnh tâm tính, không thể không nói, cảnh tượng kia ở Đạo Lăng Sơn đả kích không nhẹ tới Bạch Nhạc.
Cũng may, trước giờ Bạch Nhạc vẫn luôn là người có ý chí kiên định.
Không đánh tiếng với bất kỳ ai, thậm chí còn không mang theo Tiểu Bạch Long, Bạch Nhạc bay thẳng lên cửu thiên.
Chuyến đi này, Bạch Nhạc không biết có thể trở về hay không, hoặc là cần bao lâu mới có thể trở về.
Thanh Châu cần có cường giả Thần Linh tọa trấn, bây giờ Tiểu Bạch Long đương nhiên là lựa chọn duy nhất.
Bay thẳng lên bầu trời khác biệt với phi hành bình thường, sau khi rời khỏi mặt đất mấy ngàn thước, Bạch Nhạc liền cảm nhận được lực cản, hô hấp cũng trở nên khó khăn hơn.
Trên mười ngàn thước, nhiệt độ xung quanh cũng đã hạ thấp tới một mức cực kỳ đáng sợ, hầu như không thể thở nổi.
Dưới Bán Thần, đến vị trí này nhất định phải dừng bước.
Nhưng khoảng cách này với khoảng cách cửu thiên chỉ mới bắt đầu mà thôi.
Mặc dù trên bản chất, Thần Linh cũng vẫn là người, nhưng nói ở cấp độ sinh mệnh, Thần Linh xác thực đã tăng tới một cao độ khác.
Không cần ăn uống bổ sung thể lực, hô hấp cũng không còn là điều tất nhiên nữa.
Tất cả hoàn cảnh ác liệt không thích hợp cho nhân loại sinh tồn, đối với cường giả Thần Linh, ảnh hưởng đều rất nhỏ.
Không hề dừng lại, Bạch Nhạc tiếp tục bay thẳng lên.
Sau khi không ngừng lên cao, đơn vị mét căn bản không có ý nghĩa gì nữa, từ trên mười ngàn thước, Bạch Nhạc bay lên thêm trên trăm dặm nữa.
Đến vị trí này, áp lực xung quanh làm Bạch Nhạc cũng không có cách nào ung dung chịu đựng nữa.
Trên cửu thiên!
Chỉ khi chân chính đi lên con đường này mới hiểu nó khó khăn bậc nào.
Bây giờ mây mù đều sớm bị giẫm dưới chân, nhưng bầu trời lại vẫn có vẻ xa không thể chạm tới, làm người ta cảm giác gần như tuyệt vọng.
Ùng ùng!
Đột nhiên, không trung vang lên tiếng sấm sét, phía trước một màu đen kịt, sấm chớp rền vang!
Đây là lần đầu tiên Bạch Nhạc nhìn thấy sấm chớp sản sinh từ khoảng cách gần như thế.
Lúc trước khi thực lực còn thấp, Bạch Nhạc từng vượt qua lôi kiếp, nhưng thiên lôi sản sinh trong kiếp vân so với lúc này thì cực kỳ yếu ớt.
Cảm giác áp bách hít thở không thông này, cho dù là Bạch Nhạc cũng không khỏi tê cả da đầu.
Nhưng mà cũng chỉ trong một suy nghĩ, Bạch Nhạc đã nghênh đón trực diện, xông thẳng vào trong kiếp vân này.
Ùng ùng!
Trong nháy mắt, vô số lôi điện tấn công Bạch Nhạc.