Lúc này, Bạch Nhạc nhìn thấy được sự cuồng nhiệt trước đó chưa từng thấy từ trong mắt Lục Tiên.
Vững vàng cả đời người, trước mặt Thế Giới Chi Tâm cũng sẽ mất đi lý trí.
Trong lòng không khỏi thổn thức, Bạch Nhạc cũng hiểu, đã tới mức này, Lục Tiên đã không còn cách quay đầu nữa, không ai có thể đánh thức gã từ trong trạng thái này được.
Nắm chắc ba, bốn phần?
Bạch Nhạc có thể chắc chắn cho dù thật sự đưa Thế Giới Chi Tâm cho gã, đồng thời dựa theo trạng thái lý tưởng nhất, trong vòng bốn ngày cũng không có ai phát hiện, Lục Tiên căn bản không có khả năng luyện hóa Thế Giới Chi Tâm.
Thực lực còn kém quá lớn.
Trên con đường tu hành, cho tới giờ không thể làm một lần là xong! Nếu như Thế Giới Chi Tâm dễ luyện hóa như vậy, chỉ sợ ở thời đại thượng cổ đã sớm bị người khác luyện hóa rồi, thế nào còn để lại cho tới giờ?
Quyền lợi làm người ta điên cuồng, cũng làm cho người ta không nhìn rõ hiện thực.
Loại hy vọng dường như có thể chạm tay tới này... đối với mỗi người đều là một loại mê hoặc không thể chống đỡ được.
Trong lòng âm thầm thở dài, Bạch Nhạc lật bàn tay, Thế Giới Chi Tâm nhất thời xuất hiện trong tay, nhẹ giọng nói:
- Thế Giới Chi Tâm, ta có thể cho ngươi, nhưng ta cũng có một điều kiện!
- Điều kiện gì?
Nghe được Bạch Nhạc đồng ý, Lục Tiên nhất thời hoàn toàn hưng phấn.
- Giả sử ngươi có thể thành công, ta muốn ngươi dùng hết khả năng che chở cho toàn bộ bách tính Thanh Châu!
- Không thành vấn đề!
Con mắt cũng không thèm nháy, Lục Tiên dứt khoát đồng ý.
Nhưng mà tâm tình có lệ cùng cấp bách muốn có Thế Giới Chi Tâm kia, cho dù là ai cũng có thể nhìn ra.
Che chở cho toàn bộ bách tính Thanh Châu? Sao có thể chứ?
Đây không phải một tòa thành mà là một châu! Cho dù Lục Tiên thành công cũng không có khả năng làm được.
Nhìn dáng vẻ của Lục Tiên, rốt cục Bạch Nhạc từ bỏ hy vọng khuyên bảo gã.
Bàn tay hơi lật, Thế Giới Chi Tâm nhất thời bay về phía Lục Tiên.
Trong mắt là vẻ mừng rỡ như điên, Lục Tiên bắt lấy Thế Giới Chi Tâm.
Chỉ là không đợi vẻ vui thích trên mặt rút đi đã có một tia kiếm quang huyễn lệ xé rách hư không!
Nhất Kiếm.. Phi Tiên!
Nhân sinh tràn ngập lựa chọn, phía sau mỗi một lựa chọn đều là nhân sinh hoàn toàn khác biệt.
Cho dù là Tuyệt Tiên cũng không ngờ, mấy câu nói của gã với Lục Tiên chẳng những không có tác dụng, thậm chí còn dẫn tới phản tác dụng, khiến Lục Tiên lựa chọn đánh cược một lần ở thời khắc cuối cùng, mà chuyện này... cũng đã định trước kết cục của gã.
Nhất Kiếm Phi Tiên!
Màn kiếm quang xán lạn kia chính là báo trước của tử vong!
So với Bạch Nhạc lúc này, Lục Tiên thật sự quá yếu, lại đang trong trạng thái mừng như điên khi Thế Giới Chi Tâm mới vào tay, tâm thần thất thủ, căn bản không chút phòng bị nào, không thể chống đỡ được một kiếm trí mạng này.
Trong một chớp mắt một kiếm xuyên tim, thần thể của Lục Tiên đối mặt với Cực Đạo Chi Kiếm căn bản không có năng lực phản kháng, thậm chí cho dù là thần vực cũng tan vỡ trong nháy mắt.
Trên người mang theo Thái Cực Đồ, nhưng một kiếm này quá nhanh, cho nên cơ hội để Lục Tiên triển khai Thái Cực Đồ cũng không có thì đã bị giết.
Kiếm khí gào thét, không tiếp tục cho Lục Tiên cơ hội, ngay cả thần hồn cũng bị giết tại chỗ.
Từ đầu đến cuối, thậm chí Lục Tiên không có cơ hội nói lời nào.
Bàn tay hơi tìm tòi, Thái Cực Đồ nhất thời vào tay.
Nhìn thi thể của Lục Tiên bị cương phong cắn nát, trong mắt Bạch Nhạc tỏ ra thương hại, nhàn nhạt nói:
- Người chết vì tiền chim chết vì ăn, xưa nay vốn vậy... ngươi yên tâm, ta sẽ không giận chó đánh mèo với Thái Cực Đạo, việc nơi này ta cũng sẽ đưa Thái Cực Đồ lại cho tông môn của ngươi.
Đối với Lục Tiên, Bạch Nhạc không nói tới hận, có chăng cũng chỉ là chán ghét.
Lúc trước cho Bạch Nhạc tìm hiểu Thái Cực Đồ cũng chỉ là trao đổi ích lợi, chưa nói tới tình cảm gì, về điểm này khác biệt hẳn về bản chất với Tuyệt Tiên.
Bây giờ tự đối phương tìm tới cửa chịu chết, Bạch Nhạc đương nhiên cũng không chút nương tay.
Thu hồi Thái Cực Đồ, thậm chí Bạch Nhạc không dám dây dưa, lúc này một đường bay thẳng lên trên tầng cương phong.
Không xuất thủ thì thôi, tạm thời sẽ không kinh động tới người khác, nhưng mới rồi vì giết Lục Tiên, một kiếm ra tay toàn lực, động tĩnh lớn như vậy không thể không bị phát hiện được.
Mặc dù ước định là bảy ngày, nhưng bây giờ mình đã ra tay giết Lục Tiên, lời thề đương nhiên cũng bị phá, không thể trông cậy người khác tiếp tục tuân thủ ước định được.
...
- Đáng chết, tên khốn kia đã động thủ sớm!
Dao động của cuộc chiến quá lớn, thậm chí có một vị cường giả Thần Linh vẫn lạc, trong nháy mắt đã khuấy động tâm thần tất cả mọi người.
Không ai biết rốt cục đã phát sinh chuyện gì, thế nhưng hiển nhiên có người muốn cướp đoạt trước người khác, cướp đoạt Thế Giới Chi Tâm từ tay Bạch Nhạc nên mới bị giết.
Trên thực tế không ai quan tâm chân tướng là gì!
Thậm chí không ai quan tâm người chết là ai!
Tất cả mọi người cùng lúc đuổi theo Bạch Nhạc, cho dù như thế nào cũng phải chặn Bạch Nhạc, ép hắn giao Thế Giới Chi Tâm ra mới là chuyện chính.
Chỉ là chuyện này vốn một bước nhanh, từng bước nhanh!