Chờ khi người khác nhận thấy Bạch Nhạc bỏ trốn cũng đã hơi chậm một chút!
Bọn họ phong tỏa con đường rời khỏi tầng cương phong, nhưng lại không nghĩ rằng tới mức này, Bạch Nhạc vẫn dám tiếp tục bay lên trên.
Phải biết rằng, tầng cương phong đối với cường giả Thần Linh đã rất có áp lực, đối với đại đa số thần linh, bọn họ căn bản không biết phía trên tầng cương phong còn có gì.
Mượn Phong Chi Kiếm Ý, tăng tốc độ tới cực hạn, Bạch Nhạc bay thẳng lên trên, thời gian chưa tới một phút đã bay xa tầng cương phong khoảng gần năm trăm dặm.
Trên mặt đất đối với cường giả Thần Linh, năm trăm dặm không tính là xa, nhưng trên bầu trời, trong tầng cương phong, khoảng cách này khá là dọa người.
- Bạch Nhạc, đi lên nữa là tầng tử quang, lấy thực lực của ngươi không xông qua được! Chỉ cần giao Thế Giới Chi Tâm ra, ta cam đoan có thể giúp ngươi bình yên rời đi!
Mắt thấy Bạch Nhạc muốn xông ra khỏi tầng cương phong, Âm Hỏa Yêu Thần lớn tiếng quát.
Trên thực tế khi thấy cương phong xung quanh mảnh dần, không cần người khác nhắc nhở, Bạch Nhạc tự hiểu, nơi đây đã là cực hạn của tầng cương phong, đi lên nữa tất sẽ có nguy hiểm lớn hơn.
Chỉ là đã tới mức này, hắn không còn lựa chọn.
Còn như giao Thế Giới Chi Tâm cho Tứ Phương Yêu Thần, chuyện này hắn căn bản không nghĩ tới.
Ầm!
Lần nữa gia tốc, xé rách cương phong trước mặt, trong nháy mắt Bạch Nhạc liền nhảy vào trong tầng tử quang.
- Đáng chết!
Trong nháy mắt, cho dù là Tứ Phương Yêu Thần thì sắc mặt cũng không khỏi âm trầm.
Cho dù lấy thực lực của bọn họ cũng không muốn bước vào tầng tử quang, nhưng ai ngờ Bạch Nhạc lại không thèm quay đầu mà vọt thẳng vào đó, cho dù ngươi muốn chết cũng đừng có mang theo Thế Giới Chi Tâm chết chung chứ!
Chỉ là giống với Bạch Nhạc, đã đuổi theo tới đây, bọn họ cũng nhất định phải đuổi theo tới cùng.
Chỉ khựng lại trong nháy mắt, Tứ Phương Yêu Thần cũng vọt vào theo.
Sau đó, Vân Mộng Chân cùng đám cường giả Thần Linh khác lưỡng lự một chút, cũng theo sau.
Phía trên tầng cương phong rốt cuộc có cái gì, bọn họ cũng không biết rõ lắm, thế nhưng cơ hội cướp Thế Giới Chi Tâm đang ở trước mắt, ai chịu bỏ qua?
Nhưng mà chính vì nghĩ sai nên nhất thời làm họ ăn đủ vị đắng.
Dường như trong nháy mắt nhảy vào tầng tử quang, tất cả mọi người chợt cảm giác được một trận cháy cường liệt, mơ hồ như có tử quang rơi xuống, bao phủ tất cả mọi người.
Cho dù lấy sự cường hãn của thần thể cũng không đỡ được tử quang thiêu đốt, trong khoảnh khắc đã có một vị thần linh liều lĩnh bị thiêu hủy thân thể, chỉ kịp còn lại một luồng thần hồn trốn đi, rơi xuống tầng cương phong.
Cho dù là Vân Mộng Chân cũng không thể không tạo ra thần vực, lấy nguyệt kiếm màu trắng hộ thể, miễn cưỡng đứng vững ở biên giới, sầu lo nhìn về phía trước.
Quá kinh khủng!
Những cường giả Thần Linh khác dưới tử quang chiếu rọi thậm chí không đỡ nổi mấu hơi, cho dù những cường giả đỉnh cấp cũng chỉ có thể đứng ở biên giới, gắng sức chống cự.
Chỉ có tồn tại như Tứ Phương Yêu Thần mới có thể gắng gượng chống đỡ tử quang, đi về phía trước.
Tình huống như này mà Bạch Nhạc nhảy vào trong thì có thể chống đỡ được bao lâu?
Quả thực là cửu tử nhất sinh!
Ngẩng đầu, lúc này Vân Mộng Chân mới phát hiện ra, ở phía trước, giữa tử quang có một Thái Cực Âm Dương Đồ huyễn lệ, mạnh mẽ đỡ lấy tử quang soi sáng, đi về phía trước.
Thái Cực Đồ!
Trong nháy mắt Vân Mộng Chân liền phản ứng lại.
Người chết trước đó là Lục Tiên, hóa ra là Lục Tiên mang theo Thái Cực Đồ, chỉ là không biết rốt cục đã nói gì với Bạch Nhạc, thậm chí ngay cả Thái Cực Đồ cũng không kịp mở thì đã bị hắn giết.
Vì thế, trong lòng Vân Mộng Chân cũng thở phào.
Có Thái Cực Đồ hộ thân, cho dù ở trong tầng tử quang, Bạch Nhạc cũng có chỗ di chuyển.
Bạch Nhạc cũng không biết tầng tử quang là có ý gì, nhưng hiển nhiên đã có chuẩn bị chu đáo khi đối mặt với nguy hiểm.
Dường như trong nháy mắt nhảy vào tầng tử quang, Bạch Nhạc liền mở luôn Thái Cực Đồ.
Thái Cực Đồ chẳng những là truyền thừa nòng cốt mà còn là chí bảo cường đại nhất của Thái Cực Đạo, có lực phòng ngự cực mạnh.
Nhưng cho dù như thế, Bạch Nhạc cũng có thể cảm nhận được lực cháy khủng khiếp kia, quan trọng hơn là ngay phía sau, Tứ Phương Yêu Thần cũng đã đuổi theo.
Áp lực ở tầng tử quang quá lớn, Bạch Nhạc cũng không dám quá mức liều lĩnh. Sau khi xông vào chưa tới ngàn mét liền dừng bước, lấy Thái Cực Đồ hộ thể, dừng lại.
Trong nháy mắt, Tứ Phương yêu Thần cũng đã xông tới, khóa kín không gian xung quanh, nhìn chằm chằm Bạch Nhạc nói:
- Bạch Nhạc, ngươi trốn không thoát, giao Thế Giới Chi Tâm ra đi!
- Ta nhổ vào!
Mắt cũng không thèm nháy cái nào, lúc này Bạch Nhạc cười lạnh nói:
- Trước đó ta đã tin lời nói của các ngươi nên mới bị đánh lén, nếu không phải ta phản ứng nhanh, người chết sợ sẽ là ta rồi! Nói không giữ lời như vậy, ngươi bảo ta làm sao tin tưởng các ngươi nữa?
Lục Tiên đã chết, Bạch Nhạc đương nhiên không ngại hắt nước bẩn lên người gã.
Hơn nữa, trên thực tế, bản thân Lục Tiên muốn lừa chiếm Thế Giới Chi Tâm từ tay Bạch Nhạc, trên bản chất cũng không tính là oan cho gã.