- Vậy Tứ Phương Yêu Thần thì sao?
Vân Mộng Chân vẫn không thay đổi nét mặt, hỏi ngược lại.
- Chúng ta trước tiên liều mạng với Bạch Nhạc, lưỡng bại câu thương, không nói tới việc có thể thắng Bạch Nhạc hay không, cho dù là thắng... thì dựa vào cái gì có thể ngăn cản được Tứ Phương Yêu Thần?
- Ngươi có ý gì?
Nhìn Vân Mộng Chân, thư sinh trầm giọng hỏi.
- Tứ Phương Yêu Thần bây giờ chỉ còn lại hai người ở đây... chúng ta liên thủ động thủ với Tứ Phương Yêu Thần trước! Lấy tính khí của Bạch Nhạc, hơn phân nửa sẽ xuất thủ giúp một tay! Nếu có thể giết được một vị Yêu Thần nữa, hoặc bức lui đối phương, đến lúc đó tranh đoạt Thế Giới Chi Tâm với Bạch Nhạc cũng không muộn.
Vân Mộng Chân trầm giọng nói.
- Ngươi xác định Bạch Nhạc sẽ ra tay?
Nhìn chằm chằm Vân Mộng Chân, nữ tử kia hỏi lại.
- Hợp túng liên hoành, vốn không có bằng hữu vĩnh viễn, cũng không có kẻ thù vĩnh viễn.
Hơi nhíu mày, Vân Mộng Chân lãnh đạm nói:
- Mục tiêu của ta chỉ là cướp đoạt Thế Giới Chi Tâm mà thôi, tất cả lựa chọn cũng là có lợi nhất cho chúng ta!
- Trong tam phương chúng ta, Tứ Phương Yêu Thần mạnh nhất, nếu chờ tới khi Âm Hỏa Yêu Thần và Bí Phong Yêu Thần trở về... tất cả mọi người sẽ không còn bất kỳ cơ hội nào nữa! Bây giờ như vậy chẳng thà liên thủ lại, trước tiên xử lý xong uy hiếp lớn nhất rồi lại tranh đoạt! Đây cũng phù hợp với quyền lợi của mọi người.
- Trước đó ba vị Yêu Thần đều ở đây, chúng ta không có phần thắng, nhưng nay chỉ còn lại hai vị Yêu Thần... đáng để thử một lần!
Lời của Vân Mộng Chân đã mở ra một suy nghĩ mới cho mọi người.
Trước đó bọn họ chỉ muốn đánh cược một lần, nhưng nay xác thực đã thấy nhiều hy vọng hơn từ lời của Vân Mộng Chân.
Hiện tại vấn đề duy nhất là... một khi xuất thủ, Bạch Nhạc sẽ thực sự phối hợp sao?
Nếu hắn không chịu xuất thủ, như vậy chỉ bằng bọn họ mà đi trêu Tứ Phương Yêu Thần, căn bản không có phần thắng.
Lạnh lùng nhìn mọi người, Vân Mộng Chân lãnh đạm nói:
- Các ngươi có thể không tin, nhưng ta tin Bạch Nhạc chắc chắn không có ý định luyện hóa Thế Giới Chi Tâm! Cho nên... chỉ cần có cơ hội giết Tứ Phương Yêu Thần, hắn nhất định sẽ xuất thủ!
Bàn tay chậm rãi đặt lên chuôi kiếm, Vân Mộng Chân tiếp tục nói:
- Ta xung phong, nếu Bạch Nhạc không chịu xuất thủ, bất cứ lúc nào các ngươi cũng có thể dừng tay rời đi.
Câu nói này nhất thời xua tan mọi nghi ngờ của mọi người.
Vân Mộng Chân bằng lòng xung phong, dẫn đầu động thủ với tứ Phương Yêu Thần thì tất sẽ phải nhận áp lực lớn hơn, từ đó, quyền chủ động sẽ nằm trong tay bọn họ. Cho dù là cùng tấn công Tứ Phương Yêu Thần hay chọn bứt ra đều nắm chặt hơn.
Dám đuổi tới tận đây, chẳng những bản thân có thực lực cực mạnh, trong tay ai cũng cất giấu một vài con bài chưa lật, khi thật sự liên thủ lại, nếu chỉ cần đối phó với một vị Tứ Phương Yêu Thần thì thật sự là có nắm chắc.
- Được!
Gật đầu, mọi người đồng thời đồng ý.
Nói làm liền làm.
Vân Mộng Chân hiển nhiên quyết đoán hơn cả bọn họ, vừa nghe mọi người bằng lòng, Vân Mộng Chân cũng đã bay ra, tay cầm Côn Ngô Kiếm, dẫn đầu đánh về phía Tứ Phương Yêu Thần.
Trong chớp mắt, một ánh nguyệt kiếm đã chém về phía Nhược Thủy Yêu Thần.
Kiếm khí như hồng, trong nháy mắt, cho dù là Tứ Phương Yêu Thần hay là Bạch Nhạc đều bị kinh động.
Chỉ là cho dù là ai cũng không ngờ Vân Mộng Chân lại đột nhiên động thủ với Tứ Phương Yêu Thần lúc này.
Cho dù là Bạch Nhạc cũng không khỏi kinh ngạc, khó tin nhìn về phía Vân Mộng Chân.
- Ngươi muốn chết!
Trong mắt tỏa ra sát khí khủng bố, Nhược Thủy Yêu Thần nhất thời giận tím mặt, giơ tay đập một chưởng về phía Vân Mộng Chân.
Mặc dù Vân Mộng Chân rất mạnh, nhưng cũng chỉ tương đương với Bạch Nhạc trước khi đột phá Cực Đạo Kiếm Tiên mà thôi, bây giờ lại dám xuất thủ với Tứ Phương Yêu Thần, trong mắt Nhược Thủy Yêu Thần nhất định nàng là một kẻ điên.
Nếu như bất kỳ ai cũng có thể thủ tiêu Tứ Phương Yêu Thần, vậy Tứ Phương Yêu Thần đã sớm bị giết không dám ló đầu ra, nào có thể uy hiếp thiên hạ được.
Sóng lớn chập chùng, nhược thủy như kiếm, trong khoảnh khắc, Vân Mộng Chân hoàn toàn rơi vào trong nhược thủy, xung quanh là công kích vô tận, dường như trong nháy mắt đã rơi vào tuyệt cảnh.
Nguyệt kiếm màu trắng không ngừng chém ra, đan dệt một tấm võng kiếm trước người, tuy vô cùng gian nan nhưng vẫn tạm thời chống đỡ được.
Cảnh này cũng kích thích người khác.
Trước đó mặc dù bọn họ đã nghĩ tới chuyện Vân Mộng Chân rất mạnh, nhưng khi Vân Mộng Chân thật sự xuất thủ, bọn họ mới ý thức được Vân Mộng Chân mạnh hơn trong dự đoán của bọn họ.
Một thân một mình lại có thể chống đỡ được công kích của Nhược Thủy Yêu Thần, điều này cũng làm bọn họ thêm lòng tin với kế hoạch của Vân Mộng Chân.
- Giết!
Trong nháy mắt, bốn người còn lại cũng đồng thời xuất thủ giết về phía Tứ Phương Yêu Thần.
Thần Cái, Ngọc Diện Thư Sinh, Kịch Độc Chu Thần cùng với Vô Diện lão nhân đều là cao thủ hàng đầu, hơn nữa còn có tuyệt chiêu, người khác có thể không biết, thế nhưng Tứ Phương Yêu Thần lại biết rõ nội tình của bọn họ.