Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 2316 - Chương 2315: Chém Giết

Chương 2315: Chém giết Chương 2315: Chém giết

Nhưng bọn họ đều đã bị thiên lôi làm bị thương nặng, tình huống này căn bản không có phần thắng nào đáng nói.

Hơi nhíu mày, Vân Mộng Chân nhàn nhạt nói:

- Ta nói rồi, ta không tin các ngươi! Cũng không muốn liên thủ với các ngươi!

Một tay cầm kiếm, Vân Mộng Chân bình tĩnh nhìn ba người, nói:

- Thế Giới Chi Tâm chỉ có một! Ta không cần nhiều đối thủ như vậy, chữa thương cho các ngươi xong, sau đó lại chờ các ngươi cướp Thế Giới Chi Tâm với ta à? Ta không ngu như vậy!

...

Những lời này nhất thời khiến ba người đen mặt.

Giữa bọn họ vốn không tín nhiệm lẫn nhau, đây là chuyện xưa nay không hiếm.

Chỗ duy nhất khác biệt là không ai ngờ, Vân Mộng Chân lại không có chút xíu nhẫn nại nào, ngay cả Thái Cực Đồ còn chưa phá đã hạ sát thủ với bọn hắn.

- Vân Mộng Chân, ngươi không phải đối thủ của Bạch Nhạc, bằng vào mình người căn bản không thể đánh vỡ Thái Cực Đồ trong thời gian ngắn được, ngươi làm vậy ai cũng không có lợi.

Ngọc Diện Thư Sinh nói.

- Đó là chuyện của ta!

Thần sắc lãnh đạm, Vân Mộng Chân không thèm để ý, nói.

,,,

Ai cũng không ngờ Vân Mộng Chân lại ngang ngược như thế, bây giờ ba người sắp hối hận tới xanh cả ruột rồi.

Vốn là mọi người cùng nhau động thủ, cho dù là bị thương cũng nên cùng bị thương, người tám lạng kẻ nửa cân thì không sợ ai có tâm cơ khác.

Nhưng ai ngờ Bạch Nhạc lại nguyện trả giá nặng để bảo vệ cho Vân Mộng Chân ở tình huống như này.

Bước này đi sai, dẫn theo từng bước đều sai.

Không, có thể ngay từ ban đầu Vân Mộng Chân đã nghĩ đến kết quả này rồi.

Từ khi đề nghị xuất thủ với Tứ Phương Yêu Thần, tất cả đều nằm trong kế hoạch của Vân Mộng Chân!

Giả sử thật sự như vậy thì Vân Mộng Chân quá đáng sợ!

Tâm cơ này, quyết đoán này làm bọn họ thất bại nhưng tâm phục khẩu phục.

- Vân Mộng Chân, muốn phá trận còn cần dùng đến bọn ta, chỉ cần ngươi có thể giữ lại mạng cho bọn ta, chúng ta có thể xung phong vì ngươi để làm tiêu hao sức mạnh của Thái Cực Đồ, như vậy bọn ta sẽ không có cơ hội hồi phục thương thế, ngươi cũng có thể yên tâm, bọn ta tuyệt đối không có ác ý.

Ngọc Diện Thư Sinh lần nữa nói.

Đây là giá trị duy nhất của bọn họ bây giờ.

Tuy bọn họ đã hoàn toàn mất đi cơ hội tranh đoạt Thế Giới Chi Tâm, nhưng chí ít làm vậy thì còn có thể sống.

Thời khắc này, còn sống quan trọng hơn tất cả.

Nhưng tiếc là bọn họ vẫn đoán sai tâm tư của Vân Mộng Chân.

Kiếm phong lần nữa vung lên, đã định trước kết cục.

Chưa tới một phút, Vân Mộng Chân đã lần lượt giết chết ba người này.

Thần hồn câu diệt!

Máu tươi nhiễm hồng váy trắng, Vân Mộng Chân chậm rãi ngẩng đầu, sự lạnh lùng trên mặt chậm rãi rút đi, biến thành sự ôn nhu không nói được rõ ràng.

- Cảm ơn chàng... đây cũng là chuyện duy nhất ta có thể làm giúp chàng!

Đứng trước Thái Cực Đồ, Vân Mộng Chân nhẹ giọng nói.

Nàng không ngờ Thiên Lôi Yêu Thần sẽ tự bạo, nhưng đây xác thực là kết cục của kế hoạch mà nàng định ra.

Hít sâu một hơi, Vân Mộng Chân trở tay vỗ một chưởng vào ngực của mình, chợt phun ra một ngụm máu, thần vực dưới sự khống chế cũng bị thương nặng.

Không chút do dự, lúc này Vân Mộng Chân chợt hạ xuống, bay xuống dưới cửu thiên.

Uy hiếp, nàng đã giúp Bạch Nhạc quét dọn, bây giờ tiếp tục ở lại cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì, chẳng thà mượn cơ hội này lui về Đạo Lăng Thiên Tông.

Thương thế không thể gạt được, bây giờ nàng tự làm mình bị thương tạo chứng cứ giả đã quyết chiến với bọn Kịch Độc Chu Thần, may mắn thắng được nhưng không thể không lui về.

Vì thế cũng không cần phải đối mặt với Bạch Nhạc khi hắn khôi phục lại thương thế nữa.

...

Phù!

Một hơi tu luyện bảy ngày trong Thái Cực Đồ, lúc này Bạch Nhạc mới hoàn toàn tỉnh lại, đi ra khỏi Thái Cực Đồ.

Thời gian dài như vậy lại không có ai công kích Thái Cực Đồ, khiến hắn thuận lợi khôi phục lại nên làm Bạch Nhạc thật sự không ngờ.

Cầm Nghịch Ma Kiếm, tràn đầy cảnh giác rời khỏi Thái Cực Đồ, Bạch Nhạc lại phát hiện xung quanh đã sớm không còn ai nữa.

Nao nao, Bạch Nhạc cũng không dám khẳng định sau khi mình vào Thái Cực Đồ, bên ngoài rốt cục đã phát sinh chuyện gì.

Nhưng ít ra, một kiếp này đã bình an vượt qua.

Nghĩ vậy, Bạch Nhạc cũng thổn thức một trận.

Nếu như không phải là Lục Tiên, hắn không có được Thái Cực Đồ, sợ rằng cửa ải trước đó hắn đã không chịu nổi rồi.

Từ nơi sâu thẳm, dường như đây cũng là nhân quả tuần hoàn.

Chỉ là nghĩ đến Vân Mộng Chân, trong lòng Bạch Nhạc vẫn khó tránh đau đớn.

Yên lặng trong chốc lát, lúc này Bạch Nhạc lần nữa tới tầng tử quang để tìm hiểu.

Mặc dù đã giết Thiên Lôi Yêu Thần, bức lui Nhược Thủy Yêu Thần, nhưng nguy hiểm vẫn chưa qua đi.

Bây giờ hắn tối đa còn thời gian hai tháng để an tâm tu hành, sau đó sợ rằng sẽ phải đối mặt với Tứ Phương Yêu Thần tề tụ, khi đó mới chính thức là lúc phân sinh tử.

Hiện tại việc duy nhất hắn có thể làm chính là mau chóng tu hành, khiến thực lực của mình mạnh lên, đi xa hơn trên Cửu Thiên Chi Lộ này.

Đây cũng là vị trí sinh cơ duy nhất của hắn.

Bình Luận (0)
Comment