- Bên Đạo Lăng Thiên Tông có tin tức truyền tới, Thiên Lôi Yêu Thần đã chết! Cường giả Thần Linh phía trên tầng cương phong cũng bị cuốn vào cuộc chiến đó, bây giờ chỉ còn lại một mình Vân Mộng Chân trọng thương trở về.
Bỗng liếc mắt nhìn Tuyệt Tiên, Bất Tử Thanh Vương tiếp tục nói:
- Lục Tiên tham gia vây công Bạch Nhạc, bị Bạch Nhạc giết chết, Thái Cực Đồ cũng rơi vào tay Bạch Nhạc.
...
Mí mắt đột nhiên nảy lên, nhất thời Tuyệt Tiên cũng khó tiêu hóa nhiều tin tức như vậy.
Thậm chí gã còn không dám tin, đây là chuyện àm Lục Tiên làm ra.
Lão hữu cả đời vững vàng, vậy mà thời khắc cuối cùng lại làm ra quyết định điên cuồng như vậy.
Nhưng tới lúc này mà Lục Tiên còn chưa trở về, ở một mức độ nào đó cũng đã chứng minh được chuyện này.
- Còn Bạch Nhạc thì sao?
Bạch Cốt phu nhân trầm giọng hỏi.
Đối với nàng, sinh tử của người khác đều không quan trọng, an nguy của Bạch Nhạc mới là chuyện duy nhất nàng quan tâm.
- Trước mắt thì tạm thời an toàn.
Gật đầu, Bất Tử Thanh Vương giải thích:
- Tứ Phương Yêu Thần đã chết hai, những cường giả Thần Linh lên được đó cũng đã chết cả, ngay cả Vân Mộng Chân cũng bị ép tạm thời lui về... hắn có thể được an toàn trong thời gian ngắn.
- Có điều kỳ hạn này cũng tối đa được hai tháng thôi.
- Một khi Bí Phong Yêu Thần, Thiên Lôi Yêu Thần thức tỉnh, Tứ Phương Yêu Thần tề tụ... Bạch Nhạc mới phải nghênh đón khảo nghiệm lớn nhất.
Đạo lý này rất đơn giản, nói cái mọi người hiểu ngay.
- Chúng ta có thể giúp được gì không?
Bạch Cốt phu nhân bất an hỏi.
- ... Chỉ sợ không thể giúp được gì.
Thở dài, Tuyệt Tiên nói:
- Trước đó ngươi cũng đã đi tới Cửu Thiên Chi Lộ, tầng lôi đình đã suýt làm người ta vẫn lạc... mà Bạch Nhạc bây giờ đã rời khỏi tầng cương phong! Đừng nói là ngươi, cho dù là ta và Mặc Quân cũng khó tới được vị trí đó.
- Dù sao cũng nên làm gì đó chứ?
Tô Nhan không nhịn được chen lời.
Mặc dù lúc này nàng xác thực đã không theo kịp, nhưng vẫn không nhịn được mà lắm miệng.
- Vậy thì tu hành thôi! Bản thân Cửu Thiên Chi Lộ là một nơi tốt để ma luyện thực lực.
Mặc Quân trầm giọng nói.
Trong lòng Mặc Quân lại biết rõ, sự chênh lệch giữa Bạch Nhạc và người khác bây giờ sẽ càng lúc càng lớn, nhưng ít ra tu hành còn có thể mơ tưởng, để người ta không có thời gian suy nghĩ lung tung.
...
Thời gian chậm rãi trôi qua, thời gian hơn hai tháng cũng chỉ nhoáng cái trôi mất.
Dưới áp lực, tốc độ tu hành của Bạch Nhạc nhanh hơn so với tưởng tượng.
Bước vào con đường Cực Đạo Kiếm Tiên giống như đánh vỡ gông cùm nào đó, cũng tìm được phương hướng tu hành, chỉ cần duy trì tiếp tục tu hành thì nhất định sẽ có thành quả.
Qua mấy ngày nay, mỗi ngày Bạch Nhạc đều không ngừng tiếp xúc với tử quang.
Nhưng lại phát hiện ra sức mạnh tử quang dường như không thuộc về bất kỳ sức mạnh bản nguyên nào, cũng chính vì thế, cho dù là Tứ Phương Yêu Thần cũng không muốn đối mặt với dạng sức mạnh này.
Cho dù sở hữu Thái Cực Đồ, muốn thích ứng với tử quang cũng cực kỳ khó khăn.
Cũng may trừ kiếm đạo, Bạch Nhạc còn có Thông Thiên Ma Công.
Mặc dù không phải Tạo Hóa Thông Thiên Quyết hoàn chỉnh, nhưng sự bá đạo lại vẫn tuyệt vời.
Bạch Nhạc mượn Thông Thiên Ma Công, không ngừng thử thôn phệ sức mạnh tử quang, sau đó dung nhập loại sức mạnh này vào trong kiếm ý.
Quá trình cũng không ung dung, nhưng lại có hướng đẩy mạnh.
Trong quá trình này, Thái Cực Đồ cũng cung cấp sự trợ giúp lớn cho bạch Nhạc, khi khó chống đỡ được liền trốn vào Thái Cực Đồ.
Nhiều điều kiện tốt tập trung như vậy mới khiến Bạch Nhạc tiếp tục chống đỡ được ở tầng tử quang, hơn nữa còn có thể không ngừng tăng thực lực.
Chỉ là Bạch Nhạc cũng biết rõ, so với nguy hiểm sắp phải đối mặt, tăng chút thực lực ấy vẫn còn thiếu rất nhiều.
Hít sâu một hơi, Bạch Nhạc lần nữa bay lên trên, bay về phía sâu trong tầng tử quang.
...
Chỗ sâu trong tầng tử quang, một nữ tử tuyệt mỹ chậm rãi tỉnh lại.
Qua nhiều năm như vậy vẫn luôn tu hành ở tầng tử quang, bây giờ rốt cục nàng đã khôi phục lại trạng thái hoàn mỹ, nhưng mà ngắm nhìn tinh không, nàng vẫn chậm chạp chưa bước được một bước kia.
Khác biệt với vị trí chót nhất dưới tầng tử quang mà bọn Bạch Nhạc đang đứng, ở đây đã không phân ngày đêm, ngẩng đầu liền có thể nhìn được tinh không.
Mênh mông vô ngần.
Cũng chỉ có đến nơi đây mới có thể cảm nhận được con người thật nhỏ bé.
Cho dù là cường giả Thần Linh cũng vẫn là người.
- Bước ra bước này thật sự có thể siêu thoát sao? Đã như vậy nhiều năm trôi qua rồi... vì sao ngươi vẫn chưa siêu thoát!
Ngưng mắt nhìn tinh không, nữ tử kia nhẹ giọng lẩm bẩm.
...
Vương thành!
Sắc mặt âm trầm, Bí Phong Yêu Thần nhìn thần điện bị tàn phá, trong mắt đầy sát khí lạnh lùng.
Bị Bạch Nhạc giết, gã cũng đã đoán được kết quả này, nhưng khi thật sự thấy cảnh tượng đó vẫn làm gã dâng trào sát cơ.
- Bái kiến Yêu Thần!
Nhận thấy Bí Phong Yêu Thần trở về, Càn Đế và Lệ Tâm Vũ nhất thời chạy tới, khom người hành lễ.
- Xảy ra chuyện gì?
Sắc mặt sững sờ, Bí Phong Yêu Thần trầm giọng hỏi.
Trong chuyện này, Càn Đế đương nhiên không dám giấu giếm, thuật lại toàn bộ sự việc đã xảy ra một lượt.