- Nhưng ngươi cũng cần phải hiểu! Bọn họ không có ảnh hưởng gì tới kết quả tranh đoạt Thế Giới Chi Tâm!
Trong mắt lóe lên tia sáng lạnh, Bạch Nhạc từ tốn nói:
- Nếu bọn họ vì vậy mà vẫn lạc, ta cam đoan... cho dù bỏ qua việc tranh đoạt Thế Giới Chi Tâm, ta cũng nhất định sẽ truy sát các ngươi tới sau này!
- Đương nhiên là các ngươi bất tử bất diệt! Ta không có khả năng giết chết các ngươi hoàn toàn... nhưng nếu ta cứ luôn dây dưa không dứt, các ngươi có mấy phần chắc chắn có thể bảo vệ Thế Giới Chi Tâm? Huống chi, nếu như ta liên thủ với Thần Nữ hoặc Côn Bằng thì sao?
...
Hừ nhẹ, nhưng hiển nhiên đối với uy hiếp của Bạch Nhạc, Tứ Phương Yêu Thần vẫn cảm thấy kiêng kỵ.
Nhìn thấy tạm thời có thể bức lui được Tứ Phương Yêu Thần, Bạch Nhạc xòe bàn tay ra tiếp tục nói:
- Vẫn là câu nói kia, chúng ta không ai có cách nào có được Thế Giới Chi Tâm, như vậy không bằng để tất cả mọi người có thời gian suy nghĩ xem nên làm gì tiếp theo.
- Ta tin không ai muốn lúc nào cũng phải căng thẳng thần kinh, phòng bị đối phương ra tay?
Câu nói này làm trong lòng tất cả mọi người không khỏi suy nghĩ.
Xác thực bọn họ giằng co ở đây không biết bao nhiêu nguy hiểm, thời khắc đều căng thẳng thẳng thần kinh, phòng bị đối phương tuyệt đối không thiếu. Cho dù là Thần Nữ và Côn Bằng cũng cảm thấy mệt chết.
- Cho dù muốn tranh đoạt Thế Giới Chi Tâm cũng không cần quá vội vàng đi?
Đưa một ngón tay ra, Bạch Nhạc trầm giọng nói:
- Một năm, lấy một năm làm hạn định! Mọi người chúng ta đồng thời ký kết khế ước thần hồn, trong vòng một năm duy trì sự cân bằng hiện tại, một năm sau... mỗi người dựa vào thủ đoạn của mình một lần nữa tranh đoạt, như thế nào?
Một năm, thời gian này rất vi diệu.
Thời gian quá ngắn không đủ để người ta nghĩ ra cách giải quyết, ngược lại thì sẽ khiến người ta bất an.
Mà thời gian một năm lại có vừa vặn.
- Được!
Yên lặng trong chốc lát, Côn Bằng là người đầu tiên mở miệng phụ họa.
Trước đó gã từng có tiếp xúc với Bạch Nhạc, cũng tin đây là cách giải quyết tốt nhất trước mắt.
Huống chi, trước đó trong trận chiến, gã cũng đã bị thương, mặc dù không nghiêm trọng lắm nhưng lại mất đi cơ hội đột nhiên ra tay, còn muốn cướp Thế Giới Chi Tâm dưới tình huống mọi người đã có phòng bị thì sẽ rất khó khăn.
- Có thể!
Liếc nhìn Bạch Nhạc, Thần Nữ cũng tỏ thái độ theo.
Hai người này bản thân có thực lực mạnh nhất, bây giờ bọn họ đều đã đồng ý, đương nhiên sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Do dự một chút, Tứ Phương Yêu Thần cũng đồng ý.
Cho tới lúc này, rốt cục Bạch Nhạc mới thở phào một hơi.
Mọi người đồng thời ký kết khế ước thần hồn, lúc này Tứ Phương Yêu Trận mới mở ra để tất cả mọi người rời khỏi phạm vi đại trận.
- Đi!
Không chút do dự, lúc này Bạch Nhạc dẫn theo Tuyệt Tiên và Mặc Quân cùng Tiểu Bạch Long cùng nhau rời khỏi tầng tử quang.
Nơi đây đối với bọn Tuyệt Tiên vẫn có áp lực quá lớn.
Bây giờ tạm thời giải quyết được nguy hiểm thì có thể quay về Thanh Châu một chuyến để điều chỉnh, sau đó nghĩ cách sau.
...
- Thời gian một năm quá ngắn, ngươi làm như thế rốt cục có ý nghĩa gì?
Ngồi trên lưng Tiểu Bạch Long, Tuyệt Tiên khó hiểu hỏi.
- Chuyện xấu!
Bạch Nhạc nhẹ giọng đáp:
- Cục diện bây giờ đối với chúng ta là một cái bẫy chết! Chỉ có thể nghĩ biện pháp phá vỡ tử cục trước thì mới làm chuyện xấu được.
Trong mắt hiện lên sự thâm thúy, Bạch Nhạc nhẹ nói tiếp:
- Mới rồi Thần Nữ nhắc tới Giang tiên sinh làm ta nhớ tới lời mà Giang tiên sinh từng nói! Trên đời này không có chuyện gì là tuyệt đối, phần thắng thật nhiều thì mới là đúng đắn.
- Mặc dù ta chưa biết giải quyết chuyện này như thế nào... nhưng chỉ cần có thể tranh thủ thêm chút thời gian thì có thể sẽ có chuyện xấu mới! Cũng có thể tăng thêm phần thắng!
- Dù phần thắng tăng thêm ít cũng vẫn đáng giá.
Nghe lời nói của Bạch Nhạc, Tuyệt Tiên và Mặc Quân không khỏi trầm mặc.
Trên đời này không có chuyện gì là tuyệt đối, phần thắng thật nhiều mới là đúng đắn.
Cho dù Bạch Nhạc chỉ thuật lại nhưng vẫn có thể làm bọn họ sinh ra cảm giác thán phục.
Từ phần thắng để cân nhắc thế cục, phương thức như vậy xác thực bọn họ chưa nghĩ tới.
Một lúc lâu sau, Tuyệt Tiên mới nhẹ giọng thở dài:
- Không ngờ thế gian còn có nhân vật như vậy... tiếc là chưa từng gặp, đáng tiếc, đáng tiếc.
- Thời gian một năm, muốn đột phá tới Siêu Thoát Cảnh quả thực là vô căn cứ.
Lắc đầu, bất Tử Thanh Vương trầm giọng nói.
Trở về từ Cửu Thiên Chi Lộ, mọi người kể hết tình huống hiện tại ra, cùng nhau thảo luận khả năng phá cuộc.
Tô Nhan nhắc tới chuyện Bạch Nhạc lần nữa đột phá, liền bị Bất Tử Thanh Vương phản bác.
Thực lực của Tô Nhan quá thấp, căn bản không rõ chuyện siêu thoát trắc trở như thế nào.
Đến cảnh giới như Bạch Nhạc, trong khoảng thời gian ngắn muốn đột phá thêm gần như không thể, tất cả mọi chuyện đều như vậy, càng tới đỉnh cao, muốn đột phá càng thêm khó khăn.
Tu hành một năm đã muốn đại sát tứ phương, áp chế Côn Bằng và Thần Nữ, chuyện cười này tuyệt đối không buồn cười.
Nếu thật có khả năng đó, bọn Thần Nữ và Côn Bằng căn bản không bằng lòng với đề nghị như vậy.