- Ha ha ha ha, trên đời này tất cả quy củ không phải đều dùng để phá bỏ hay sao? Nếu nàng thắng đương nhiên có thể tiếp tục làm Đạo Lăng Thánh Nữ của nàng, nàng muốn trọn đời phụng đạo cũng tùy nàng, nhưng nếu bại... ta không quan tâm nàng có phải Đạo Lăng Thánh Nữ hay không!
Ngửa mặt lên trời cười to, Bạch Nhạc không thèm quan tâm tới thái độ của Vân Mộng Chân, ngạo nghễ nói:
- Vân Mộng Chân, nàng là nữ nhân của ta, ba mươi năm trước đã là! Cho dù biến thành dáng vẻ gì, nàng cũng chạy không thoát được!
...
Ai cũng không ngờ Bạch Nhạc lại ăn nói bá đạo như vậy, chuyện này không giống với thái độ trước đây của Bạch Nhạc.
Người chưa quen thuộc với Bạch Nhạc đều vì thế mà hưng phấn.
Nhưng người thật sự biết rõ tâm tư của Bạch Nhạc, như Tô Nhan và Bạch Cốt phu nhân thì trong lòng đầy căng thẳng.
Bây giờ biểu hiện của Bạch Nhạc càng bá đạo thì có nghĩa là, trong lòng Bạch Nhạc đã tồn tại tử chí.
Cho dù là Côn Bằng hay Thần Nữ đều quá cường đại, muốn tranh chấp với tồn tại như thế nhất định phải chuẩn bị sẽ vẫn lạc.
Cưới Vân Mộng Chân ở Đạo Lăng Sơn, đây là lời hứa mà từ rất sớm Bạch Nhạc đồng ý với Vân Mộng Chân.
Bây giờ Vân Mộng Chân tu hành Vong Tình Thiên Công, vứt bỏ tất cả tình cảm, nhưng hắn lại không quên.
Hắn chọn thực hiện lời hứa ở thời điểm này cũng có nghĩa là, hắn cho rằng đây là cơ hội duy nhất hắn có thể thực hiện lời hứa.
Ngón tay bấu chặt vào lòng bàn tay bật cả máu, Tô Nhan vẫn hồn nhiên không biết.
Trừ lo lắng cho Bạch Nhạc ra, còn có cảm giác phức tạp và thất lạc nói không nên lời.
Cho dù Bạch Nhạc không nói gì, nhưng nàng cũng biết rõ, từng ấy năm, người Bạch Nhạc thực sự yêu vẫn chỉ có Vân Mộng Chân.
Cho dù là nàng hay Bạch Cốt phu nhân đều không sánh được Vân Mộng Chân.
Chuyện này không liên quan tới ai trả giá nhiều, tình yêu vốn không phải giao dịch ngang bằng.
Nhưng nay, ngay cả tâm tư ghen tuông nàng cũng không có, trước mặt sinh tử... những chuyện đó đã không còn là gì, nếu có lựa chọn, nàng thà vĩnh viễn không được ở cùng Bạch Nhạc cũng muốn hắn được sống sót.
Nhưng chuyện gì trên đời này cũng không thể chi phối bởi một bên tình nguyện.
...
Vù vù!
Đối mặt với tuyên cáo bá đạo như vậy của Bạch Nhạc, thậm chí Vân Mộng Chân không tiếp tục phản bác.
Vong Tình Thiên Công vốn vứt bỏ tất cả tình cảm, những chuyện này đều không thể lay động tâm can của nàng. Huống chi, tình huống này, giải thích và phản bác không có bất kỳ ý nghĩa gì, chỉ có thắng bại mới quyết định tất cả.
Cầm Côn Ngô Kiếm trong tay, Vân Mộng Chân đi đầu công kích Bạch Nhạc.
Nguyệt kiếm màu trắng chợt chém xuống từ không trung, như một vầng trăng tròn xé rách bầu trời.
Chỉ cần một kiếm này, thực lực kinh khủng của Vân Mộng Chân liền hiện ra. Thời gian một năm qua, Vân Mộng Chân cũng không nhàn rỗi, so với một năm trước trên cửu thiên, thực lực của Vân Mộng Chân đã mạnh hơn rất nhiều.
Nếu cường giả Thần Linh bình thường sợ rằng không thể tiếp nổi một kiếm thuận tay này của Vân Mộng Chân.
Chỉ là bây giờ, đối mặt với Vân Mộng Chân là Bạch Nhạc.
Thần sắc bình tĩnh, đối mặt với một kiếm này, Bạch Nhạc không cảm thấy ngoài ý muốn, bàn tay khẽ đảo, Nghịch Ma Kiếm đã vào tay.
Kiếm phong khẽ nhếch, không hoa mỹ, chỉ là một kiếm chiêu đơn giản.
Bình thường tới mức Đạo Lăng Thiên Tông bình thường cũng có thể tìm hiểu.
Linh Tê Nghênh Khác!
Tinh Tê Kiếm Quyết!
Đây là đầu nguồn kiếm chiêu mà Bạch Nhạc học được khi mới bước lên kiếm đạo.
Bây giờ bất kỳ một vị đệ tử của Linh Tê Kiếm Tông nào dường như cũng có thể thi triển.
Nhưng thi triển ra từ tay Bạch Nhạc, uy lực của kiếm này cũng biến hóa long trời lở đất.
Coong!
Trong nháy mắt, nguyệt kiếm màu trắng liền bị đỡ lấy.
Kiếm Đạo Tông Sư!
Bây giờ lý giải của Bạch Nhạc đối với Kiếm Đạo thực sự rất cao, dù chỉ là kiếm chiêu bình thường nhất, ở trong tay hắn cũng có thể tỏa ra phong thái khác biệt.
Hơn nữa lúc này, Bạch Nhạc thi triển Linh Tê Kiếm Quyết hiển nhiên còn có ý nghĩa khác.
Hắn và Vân Mộng Chân vốn quen biết ở Linh Tê Kiếm Tông, khi đó hắn chỉ là một tên tạp dịch nho nhỏ.
Lấy Linh Tê Kiếm Quyết nghênh chiến với Vân Mộng Chân cũng là nỗ lực của Bạch Nhạc cố gắng lay động tâm can của Vân Mộng Chân, khiến nàng nhớ lại chuyện ngày xưa.
Mười chiêu Linh Tê Kiếm Quyết đơn giản thi triển ra, tỏa ra sức mạnh lay động tâm hồn.
Vân Mộng Chân vẫn đè đánh Bạch Nhạc, tuy nhiên vẫn không có cách nào đánh tan phòng ngự của hắn.
Chỉ là khi nhìn sâu trong mắt lại càng lúc càng nhiều sự giãy dụa.
Nếu như là Vân Mộng Chân trước đó còn duy trì được lý trí, chỉ sợ sớm đã không thể khống chế cảm xúc. Nhưng nay Vân Mộng Chân tự dồn vào tử địa, làm mình hoàn toàn chìm vào Vong Tình Cảnh, muốn thoát được rất rất khó.
Khi cảm xúc sâu trong lòng Vân Mộng Chân ổn định, công kích của nàng càng sắc bén hơn.
Phụt!
Uy lực của Vong Tình Thiên Công chân chính xuất hiện, Bạch Nhạc rốt cục không có cách nào dễ dàng ngăn cản được công kích của Vân Mộng Chân, trên ngực trúng một kiếm, trên thanh sam loang ra một vết máu.
Trong mắt là sự đau khổ.
Hít sâu một hơi, kiếm chiêu của Bạch Nhạc lại đổi.
Kiếm Linh Vũ!