Những lời này nhất thời làm Tứ Phương Yêu Thần bị kiềm hãm.
Khi đối mặt với Thế Giới Chi Tâm, bọn họ không được phép thất bại, chính như Thần Nữ nói, đây là cơ hội cuối cùng.
Một khi vẫn lạc, sau tám mươi mốt ngày mới có thể sống lại.
Nhưng thời gian tám mươi mốt ngày... đã đủ để người khác luyện hóa Thế Giới Chi Tâm rồi.
Bọn họ căn bản không chịu nổi cái giá này.
Một khi Thế Giới Chi Tâm bị luyện hóa, toàn bộ thế giới tan vỡ, người khác có thể còn có hy vọng sống, dù sao cho dù ai luyện hóa Thế Giới Chi Tâm cũng không thể thật sự muốn nhân tộc bị tuyệt diệt, ắt sẽ cố gắng bảo vệ một nhóm người. Nhưng Tứ Phương Yêu Thần thì chắc chắn phải chết.
Đây là cái chết vĩnh viễn không có cách nào thức tỉnh.
Bọn họ có thân thể bất tử, nhưng lúc này cũng là chuyện bi ai nhất của họ.
Vì thế bọn họ không tiếc nhượng bộ liên thủ với Bạch Nhạc.
Bây giờ Bạch Nhạc xác thực đang liều mạng, hơn nữa bộc phát ra thực lực cường đại hơn dự đoán, có thể chặn được Côn Bằng.
Nhưng... dù vậy, bọn họ cũng không đỡ được Thần Nữ.
Vị con cái của thiên đạo này mạnh hơn tưởng tượng của bọn họ nhiều.
- Cút ngay!
Trong mắt lóe lên sát khí khủng bố, một tay Thần Nữ đánh ra một trảo, tự dưng hình thành một thanh đạo kiếm hung hăng chém ra.
Ùng ùng!
Phong ấn đan dệt bởi sức mạnh bản nguyên trước mặt tan vỡ cực nhanh dưới một kiếm này.
Lộ ra chỗ của Vân Mộng Chân.
Tứ Phương Yêu Thần cân nhắc nhiều lần nhưng vẫn không có dũng khí tự bạo, chỉ không ngừng thôi động lực đại trận, cố gắng kéo dài thêm một thời gian ngắn.
Đinh!
Bàn tay nhẹ đè một cái, trong chớp mắt, ánh sáng màu xanh thẳm chợt tỏa ra.
Định Hải Thần Quang!
Cho dù là Tứ Phương Yêu Thần, lúc này cũng bị Định Hải Thần Quang bao phủ.
Định Hải Thần Quang đương nhiên không thể định trụ Tứ Phương Yêu Thần quá lâu, nhưng đối với Thần Nữ, thứ nàng muốn cũng chỉ là mấy giây ngắn mà thôi.
Một bước, Thần Nữ đã xuất hiện trước mặt Vân Mộng Chân.
Một tay đưa ra chộp về phía Vân Mộng Chân.
Nhưng mà khi bàn tay của Thần Nữ gần chạm vào người Vân Mộng Chân. Côn Ngô Kiếm đặt bên cạnh Vân Mộng Chân chợt tuôn ra kiếm quang khủng bố chém về phía Thần Nữ.
Thần kiếm hộ chủ!
Khi đối mặt với Bạch Nhạc, mặc dù Côn Ngô Kiếm chọn hắn, nhưng nay Bạch Nhạc không có ở đây, Vân Mộng Chân phải chịu uy hiếp trí mạng nên Côn Ngô Kiếm lại tự động hộ chủ.
Uy lực của một kiếm này cho dù là cường giả Thần Linh cũng phải nhượng bộ lui binh.
Đáng tiếc lúc này lại đối mặt với Thần Nữ.
Thậm chí mắt không buồn liếc, Thần Nữ trở tay vỗ một cái liền đánh bay Côn Ngô Kiếm ra ngoài.
Nhưng mà trong nháy mắt này, Vân Mộng Chân lại chợt mở mắt.
Trong tích tắc, một luồng thần lực khủng bố chợt phát ra từ trên người Vân Mộng Chân. Thần vực vốn đã bị phong bế cũng khôi phục trong khoảnh khắc, trước mặt Thần Nữ, Vân Mộng Chân giơ tay triệu hồi lại Côn Ngô Kiếm.
Trong khoảnh khắc, kiếm khí khủng bố tung hoành ép Thần Nữ lui một bước.
- Thái Thượng Vong Tình!
Trong mắt lóe sáng, Thần Nữ nhìn chằm chằm Vân Mộng Chân, kinh dị nói:
- Ngươi đã bước qua Vong Tình Cảnh?
Thái Thượng Vong Tình!
Vong Tình Thiên Công, cảnh giới cao nhất vốn không phải vong tình, mà là Thái Thượng.
Chỉ là Thần Nữ không ngờ Vân Mộng Chân vốn đã hoàn toàn rơi vào Vong Tình Cảnh lại có thể dưới tuyệt cảnh như này để thoát ra, bước qua Vong Tình Cảnh.
Mở mắt, Vân Mộng Chân cũng không nhìn Thần Nữ mà đưa mắt nhìn Bạch Nhạc đang ở ngoài Tứ Phương Yêu Trận.
Nhìn dáng vẻ Bạch Nhạc tắm máu chiến đấu, nhìn Côn Bằng giãy dụa, rất nhiều người không ngừng chết đi, Vân Mộng Chân đỏ hồng viền mắt.
- Chỉ cực với tình mới có thể vào Thái Thượng Chi Cảnh,... xem ra, ngươi quả thực yêu thương hắn đủ sâu sắc.
Nhìn Vân Mộng Chân, Thần Nữ nhẹ giọng nói.
Ngày xưa quan hệ giữa nàng và Vong Tình tiên tử coi như không tệ, đương nhiên biết rõ sự khó khăn trong Vong Tình Thiên Công.
Bản thân Vong Tình tiên tử đã có tình sâu vô cùng với một người, khi bị tổn thương quá sâu sắc mới sáng chế ra Vong Tình Thiên Công.
Nhìn như tuyệt tình, nhưng giấu dưới sự tuyệt tình đó lại là sự thâm tình.
Từ khi Vong Tình tiên tử sáng chế ra môn thiên công này, chưa từng có ai tu hành đến Thái Thượng Chi Cảnh.
Sau Vong Tình tiên tử, Vân Mộng Chân là người đầu tiên.
Cho dù là thiên phú hay tài năng, hoặc là sự chấp nhất với tình cảm, Vân Mộng Chân đều xuất sắc nhất, có thể qua thêm nghìn năm, vạn năm nữa cũng sẽ không có ai như Vân Mộng Chân, có thể tu thành Vong Tình Thiên Công.
Đáng tiếc... vẫn chưa đủ!
Nhàn nhạt nhìn Vân Mộng Chân, Thần Nữ bình tĩnh nói:
- Cho dù là Vong Tình tiên tử cũng không phải đối thủ của ta, cho dù ngươi đột phá cũng vẫn chưa đủ! Giao Thế Giới Chi Tâm ra, bằng không... ta vẫn sẽ giết ngươi!
Cho dù đối mặt với Vân Mộng Chân khi đã đột phá, Thần Nữ cũng vẫn mang thái độ nhìn xuống chúng sinh.
Thần Tôn không xuất hiện, trên đời này xác thực không có ai là đối thủ của nàng.
Nàng thưởng thức Vân Mộng Chân dùng tình sâu vô cùng, nhưng chuyện này vẫn chưa thể trở thành lý do nàng bỏ qua Thế Giới Chi Tâm được.