- Mỗi người đều liều mạng! Ta sao có thể ngoại lệ... muốn Thế Giới Chi Tâm, Thần Nữ tự mình tới lấy đi!
Nhìn Thần Nữ, cảm xúc của Vân Mộng Chân không hề dao động, cầm Côn Ngô Kiếm trong tay bình tĩnh đáp.
Bạch Nhạc xác thực đã nói, bảo nàng giao Thế Giới Chi Tâm ra để giữ mạng, nhưng tình huống như bây giờ nếu nàng đã khôi phục trạng thái thì sao có thể chắp tay giao Thế Giới Chi Tâm ra, khiến tất cả nỗ lực của Bạch Nhạc đổ sông đổ biển được?
- Mỗi người đều có quyền lựa chọn, chỉ cần ngươi... trả giá đắt!
Nhàn nhạt liếc nhìn Vân Mộng Chân, Thần Nữ trở tay đánh ra một chưởng về phía nàng.
Vân Mộng Chân đột phá đối với Thần Nữ là chuyện ngoài ý muốn, nhưng cũng chỉ là ngoài ý muốn mà thôi.
Vân Mộng Chân có nguyện giao Thế Giới Chi Tâm ra hay không, Thần Nữ không quan tâm.
Thực lực tuyệt đối đủ để đè lên tất cả.
- Người ngươi phải đối mặt sợ chưa chắc là một mình ta?
Lông mày nhíu lại, Vân Mộng Chân lạnh giọng nói:
- Tứ Phương Yêu Thần, các ngươi chọn giúp ai?
Đối với thực lực của mình, Vân Mộng Chân cũng hiểu rõ ràng, nàng không phải đối thủ của Thần Nữ, cho dù bây giờ đã đột phá cũng vẫn không phải! Nhưng bước qua Vong Tình Cảnh mang tới thu hoạch lớn nhất là nàng khôi phục tình cảm! Có thể đứng chung lập trường với Bạch Nhạc, từ đó, Tứ Phương Yêu Thần sẽ tự nhiên đứng cùng một trận tuyến với nàng.
Trên thực tế không cần Vân Mộng Chân nhắc nhở, sau khi thoát khỏi Định Hải Thần Quang, Tứ Phương Yêu Thần liền lần nữa giết về phía Thần Nữ.
Vì thế, thế cục nhất thời phát sinh nghịch chuyển.
Phải đồng thời đối mặt với Vân Mộng Chân và Tứ Phương Yêu Thần, cho dù là Thần Nữ cũng rất khó có ưu thế áp đảo.
Lần nữa rơi vào công kích của Tứ Phương Yêu Trận, nhưng Thần Nữ vẫn là dáng vẻ khí định thần nhàn.
Khóe miệng hơi nhướng lên, Thần Nữ lạnh nhạt nói:
- Chặn ta đố với ngươi... còn quan trọng hơn tính mạng của Bạch Nhạc sao?
Trong mắt là sự lạnh lùng, Thần Nữ tiếp tục nói:
- Nhiều kiến có thể cắn chết voi, nhưng nhất định không cắn chết được Côn Bằng! Bọn họ không chống đỡ được lâu nữa... nếu như ngươi còn ở đây dây dưa với ta thì hãy chờ nhặt xác cho Bạch Nhạc đi!
...
Mỗi khắc đều có người đang chết đi.
Máu tươi sớm đã nhiễm đỏ núi đá, thậm chí đã không nhớ được rốt cục chết bao nhiêu người, khốn cảnh bây giờ của Côn Bằng có thể nói là do những người này dùng mạng tạo ra.
Mặc dù Côn Bằng nhìn vô cùng thê thảm, nhưng lực sinh mệnh của nó quá cường đại.
Bọn Mặc Quân muốn dây dưa tới chết Côn Bằng, nhưng trên thực tế người chết có thể là bọn họ.
Đến cảnh giới Thần Linh, chiến thuật biển người đã ít có tác dụng, nếu không phải Bạch Nhạc và Mặc Quân liều mạng kiềm chế đa phần sức mạnh và lực chú ý của Côn Bằng, người khác căn bản là không có cách nào tạo thành uy hiếp gì cho nó được.
Đương nhiên giả thiết Bạch Nhạc và Mặc Quân có thể chống đỡ tới vô hạn, lại có vô số người nguyện chịu chết như tre già măng mọc thì nhất định có thể giết được Côn Bằng.
Nhưng vấn đề ở chỗ, điều đó có thể sao?
Ngay từ đầu bởi vì bị Bạch Nhạc và Mặc Quân cảm hóa nên có người nguyện phấn đấu quên mình xông lên, dùng mạng giúp đỡ.
Nhưng khi ngày càng nhiều người chết, sự sợ hãi sẽ nảy sinh.
Một vạn Thanh Vân Kỵ, nghe thì rất nhiều nhưng thực tế khi đối mặt với Côn Bằng, con số này vẫn rất nhỏ, mới qua một lúc, một vạn Thanh Vân Kỵ, người còn sống tối đa chỉ có ba ngàn.
Khi những người trung thành với Bạch Nhạc nhất chết rồi, người còn lại còn có thể liều mạng như vậy nữa sao?
Quan trọng hơn là... Mặc Quân và Bạch Nhạc có thể chống đỡ được bao lâu nữa?
Bây giờ ý thức của Bạch Nhạc đã dần mê man, chỉ còn lại chấp niệm đang khổ cực chống đỡ, bất kỳ lúc nào cũng có thể vẫn lạc.
Mặc Quân lấy thân thể chặn ngang miệng Côn Bằng nhưng lúc nào cũng đang phải chịu đựng áp lực kinh khủng, sơn thể bất cứ lúc nào cũng có thể tan vỡ. Một khi đạt tới giới hạn thì sẽ hoàn toàn vỡ nát. Tới khi đó, mất đi Mặc Quân kiềm chế, một lần thôn phệ, Côn Bằng có thể giết tất cả mọi người.
Nhìn như chiếm hết thượng phong, nhưng thực tế đã sớm tới gần vách núi, hơi không cẩn thận sẽ tan xương nát thịt.
Thời gian cũng không đứng về phía Bạch Nhạc!
...
Nhàn nhạt liếc tình trạng bên Côn Bằng, Thần Nữ tiếp tục nói:
- Tối đa còn một khắc, Mặc Quân sẽ vẫn lạc! Đến lúc đó, người vây công Côn Bằng đều sẽ phải chết! Ngay sau đó, Bạch Nhạc cũng sẽ chết!
- Cho nên tối đa ngươi còn một khắc để suy nghĩ, rốt cuộc bảo vệ Thế Giới Chi Tâm, hay là mạng của Bạch Nhạc!
Làm sao bây giờ?
Khi Thần Nữ quẳng vấn đề ày cho Vân Mộng Chân, áp lực to lớn đó còn lớn hơn trước đó Vân Mộng Chân phải chịu.
Khi ở Vong Tình Cảnh, nàng không quan tâm tới bất kỳ ai sống hay chết, nhưng nay làm sao bảo nàng mở to mắt nhìn Bạch Nhạc tìm chết?
Lúc này trong mắt Vân Mộng Chân tràn đầy sự đau đớn và giãy dụa!
Khác với Vân Mộng Chân, lúc này trong mắt Tứ Phương Yêu Thần tràn đầy sự cảnh giác.
Bọn họ không để ý tới sinh tử của Bạch Nhạc, nhưng nay giả sử Vân Mộng Chân chọn thỏa hiệp... bọn họ thật sự không ngăn được Thần Nữ nữa!