(*Trích “Kích cổ 4”-Khổng Tử
Dịch thơ (Tạ Quang Phát):
Lúc tử sinh hay khi cách biệt,
Chẳng bỏ nhau lời quyết thệ rồi.)
- Vân Mộng Chân, nếu ngươi dám giúp Thần Nữ, chúng ta nhất định sẽ dùng toàn lực giết ngươi và Bạch Nhạc!
Dưới sự sợ hãi, Tứ Phương Yêu Thần đã bất chấp tất cả.
Cái gì mà quan hệ liên minh, cũng chỉ là quyền lợi mà thôi.
Khi uy hiếp tới quyền lợi, bất cứ lúc nào cũng có thể trở mặt.
- Ngươi xem, Tứ Phương Yêu Thần thật ra vẫn luôn không đáng tin.
Nhìn Vân Mộng Chân, Thần Nữ thản nhiên nói:
- Cho ta Thế Giới Chi Tâm, ta có thể dẫn ngươi và Bạch Nhạc cùng rời đi! Bây giờ cũng chỉ có ta mới có năng lực này, bảo vệ sự an toàn cho các ngươi, cho nên... ngươi căn bản không có lựa chọn.
...
So với sự ung dung của Thần Nữ, lúc này Tứ Phương Yêu Thần thật sự gấp gáp.
Thậm chí bọn họ còn không dám uy hiếp Vân Mộng Chân, chỉ có thể liều mạng thôi động Tứ Phương Yêu Trận công kích Thần Nữ.
Thủy hỏa phong lôi!
Bốn loại bản nguyên lúc này đang ngập trời, thậm chí dung hợp lại tạo ra sức mạnh mang tính chất hủy diệt.
Bây giờ Tứ Phương Yêu Thần thật sự đang liều mạng.
- Không được ra khỏi phạm vi quy định!
Đầu ngón tay nhẹ lướt qua, trong giây lát, Thần Nữ liền vẽ một vòng tròn trên bức tranh, bao phủ nàng và Vân Mộng Chân ở bên trong.
Cho dù Tứ Phương Yêu Trận tàn sát như thế nào cũng không có cách gì làm nàng bị thường.
Thiên Đạo Thần Thông!
Đây không chỉ đang đối kháng với Tứ Phương Yêu Thần mà còn đang chứng minh với Vân Mộng Chân, nàng thật sự có thể đưa Vân Mộng Chân và Bạch Nhạc ra ngoài an toàn.
Luận thực lực, Thần Nữ cũng chỉ xấp xỉ Côn bằng, cho dù mạnh cũng hữu hạn.
Nhưng nếu luận đầu óc khả năng nhiều hơn không biết bao nhiêu lần so với phương thức khinh xuất như Côn Bằng.
Vòng tròn này dường như cũng nhốt chặt Vân Mộng Chân.
Không được ra khỏi phạm vi quy định!
Mọi khả năng dường như đều bị vây chết trong vòng tròn này... dù ai cũng không thoát được.
- Cứu người trước!
Yên lặng trong chốc lát, Vân Mộng Chân nhìn chằm chằm Thần Nữ, trầm giọng nói.
- Ngươi không có quyền cò kè mặc cả.
Mắt không thèm nháy, Thần Nữ lập tức từ chối.
- Ta không tin được ngươi!
Cũng không có ý lùi bước, Vân Mộng Chân gay gắt nói:
- Không thể cứu người trước, vậy thì cùng chết! Ta thà dây dưa đến chết với ngươi, ở trong Tứ Phương Yêu Trận, ngươi không làm gì được ta!
Nhìn chằm chằm Vân Mộng Chân, cảm nhận được sự dứt khoát của nàng, cho dù là Thần Nữ cũng không thể không nhượng bộ.
- Như ngươi mong muốn!
Phất tay áo một cái, lúc này Thần Nữ mang theo Vân Mộng Chân xông ra ngoài Tứ Phương Yêu Trận.
Mặc cho Tứ Phương Yêu Thần điên cuồng như nào cũng không thể ngăn được Thần Nữ rời đi.
Trong khoảnh khắc, Thần Nữ liền dẫn Vân Mộng Chân phá trận mà ra, bay thẳng tới vị trí của Côn Bằng.
Sự dị thường bên này cũng làm tất cả mọi người kinh ngạc.
Bên kia đại chiến giữa nhóm Bạch Nhạc và Côn Bằng còn chưa phân thắng bại, bên này Thần Nữ đã bắt được Vân Mộng Chân xuất trận?
Khoa trương hơn là Tứ Phương Yêu Thần như nổi điên, gắt gao đuổi theo phía sau.
- Định Hải Thần Quang!
Bàn tay hơi lật, trong tích tắc, ánh sáng mầu xanh thẳm chợt bao phủ toàn bộ khu vực, trong nháy mắt, tất cả mọi người bị định trụ, tay áo hơi phất, trong một hơi thở, Mặc Quân liền bị Thần Nữ lôi ra khỏi miệng Côn Bằng.
Cùng lúc, Thần Nữ đã hạ xuống chỗ Bạch Nhạc, trở tay đã lôi được hắn ra ngoài.
Dưới sự trùng kích của thần lực, Bạch Nhạc vốn đã dần mất ý thức cũng tỉnh lại.
- Tíu tíu!
Chút thời gian này đã đủ khiến Côn Bằng thoát được Định Hải Thần Quang, trong miệng rít lên, Côn Bằng nhất thời đánh về phía Thần Nữ.
- Thiên Đạo Gia Tỏa!
Không chút do dự, Thần Nữ giơ tay lên đánh ra thần thông thiên đạo, lần nữa trói chặt Côn Bằng.
- Đưa Thế Giới Chi Tâm cho ta!
Bàn tay khẽ đảo, lúc này Thần Nữ nhìn Vân Mộng Chân trầm giọng nói.
Tất cả mọi chuyện phát sinh quá nhanh, Bạch Nhạc mới vừa tỉnh lại, thậm chí không biết rõ rốt cục đã phát sinh chuyện gì.
Trong mắt hiện lên sự giãy dụa, nhưng Vân Mộng Chân lại vẫn trở tay lấy Thế Giới Chi Tâm ra, nâng trong lòng bàn tay.
Gàoooooo
Lần nữa gầm lên tức giận, Côn Bằng thoát khỏi chói buộc của Thiên Đạo Gia Tỏa, nhào tới Thần Nữ.
Một kích này nhất thời gián đoạn động tác lấy Thế Giới Chi Tâm của Thần Nữ.
Ngay lúc đó, Tứ Phương Yêu Thần cũng đã xông tới.
- Bạch Nhạc, không thể để nàng giao Thế Giới Chi Tâm cho Thần Nữ!
Ánh mắt nhìn Vân Mộng Chân, trong mắt Bạch Nhạc hiện lên vẻ kinh dị, khó tin nói:
- Nàng...
Không cần nói thêm gì, đối mắt với nhau đã đủ để chứng minh tất cả.
Trong nháy mắt, Vân Mộng Chân nước mắt như mưa.
Qua mấy ngày nay, những cảm xúc bị kiềm nén dường như được giải tỏa ngay lúc này.
Uy hiếp sinh tử gì đó đều mất đi ý nghĩa.
- Thật xin lỗi!
Hạ xuống cạnh Bạch Nhạc, đỡ lấy hắn đang vô cùng suy yếu, nước mắt không ngừng rơi, Vân Mộng Chân nhẹ giọng nói.
Lúc này, trong lòng Bạch Nhạc nhất thời bị vui sướng lấp đầy.
Khôi phục rồi!