Đối với Bạch Nhạc, trong khoảng thời gian này, sự kiềm nén nhất không phải là gặp bao nhiêu nguy hiểm, mà là Vân Mộng Chân bị Vong Tình Thiên Công khống chế. Bây giờ tận mắ thấy Vân Mộng Chân khôi phục tình cảm, sự vui sướng đó quả thực không có cách nào diễn tả bằng ngôn từ.
Mặc dù bây giờ bản thân đã bị trọng thương, thậm chí hơi nhúc nhích đã đau đớn vô cùng, nhưng Bạch Nhạc vẫn ôm chặt lấy Vân Mộng Chân, sợ tất cả chỉ là ảo giác khi mình sắp chết.
- Thần Nữ, ta còn chưa chết, ngươi dựa vào cái gì mà dám độc chiếm Thế Giới Chi Tâm?
Mù một con mắt, lúc này Côn Bằng càng thêm hung hãn, lạnh lùng uy hiếp.
- Khi ngươi ở trạng thái đỉnh cũng chưa chắc tranh được với ta! Huống chi bây giờ đã bị thương! Côn Bằng, bây giờ ngươi còn dám đuổi theo ta sao?
Khóe miệng hiện lên nụ cười lạnh lùng, Thần Nữ lạnh giọng đáp:
- Nhiều kiến nuốt voi, Côn Bằng... ngươi suýt nữa đã bị người ta chia ra ăn sống, bây giờ còn dám uy hiếp ta, không sợ mất mặt à?
- Tíu tíu!
Lần nữa kêu to, Côn Bằng tức đến mức lông toàn thân dựng đứng.
Nhiễm quá nhiều máu tươi, lông chim vàng cũng đã nhiễm hồng rất nhiều, bây giờ càng có vẻ đáng sợ dữ tợn.
- Đưa Thế Giới Chi Tâm cho ta, các ngươi còn có thời gian ôm ấp với nhau! Bằng không, hôm nay các ngươi đừng mơ có ai sống sót!
Ánh mắt lạnh lẽo, Thần Nữ lần nữa đưa mắt nhìn Vân Mộng Chân.
Trong lòng lộp bộp, Bạch Nhạc nhất thời ý thức được tình cảnh bây giờ.
Ánh mắt đảo qua mọi người, Bạch Nhạc cũng nhìn thấy cảnh Đạo Lăng Sơn bị đánh tàn tạ khắp nơi, nhìn thấy bằng hữu bị trọng thương, nhìn thấy máu tươi và thi thể đầy đất.
Mặc dù trước đó ý thức mờ nhạt, Bạch Nhạc vẫn hiểu trận chiến này phải trả cái giá lớn như thế nào.
Để Thế Giới Chi Tâm vào tay Bạch Nhạc, Vân Mộng Chân nhẹ giọng nói:
- Chàng đã nói ta là nữ nhân của chàng, từ lúc này... ta không còn là Đạo Lăng Thánh Nữ nữa, chỉ là nữ nhân của chàng! Nên làm như thế nào, chàng quyết định!
Nước mắt chảy xuôi gương mặt, giọng của Vân Mộng Chân rất nhẹ, nhưng lại vô cùng nghiêm túc.
Câu nói này không riêng Bạch Nhạc, tất cả mọi người đều nghe rõ.
Đây là Vân Mộng Chân thừa nhận tình cảm của mình ngay trước mặt người trong thiên hạ, thừa nhận quan hệ giữa nàng và Bạch Nhạc.
Tử sinh khế khoát, dữ tử thành thuyết!
Lúc trước Thế Giới Chi Tâm là Bạch Nhạc cho Vân Mộng Chân, bây giờ lại trở về trong tay hắn!
Nhưng cục diện không vì vậy mà tốt lên, thậm chí sẽ càng ác liệt và nguy hiểm hơn.
Bây giờ trạng thái của mỗi người hắn đều thấy.
Đương nhiên cũng có thể hiểu, nếu không giao Thế Giới Chi Tâm ra, sợ rằng không chỉ hắn và Vân Mộng Chân, những người này không ai sống được với Côn Bằng và Thần Nữ.
Nhưng chỉ cần Giao Thế Giới Chi Tâm ra thì sẽ được Thần Nữ che chở.
Lời hứa của Thần Nữ, Bạch Nhạc tin.
Chỉ cần hắn không còn kiên trì, Thần Nữ tất sẽ bảo vệ hắn và Vân Mộng Chân an toàn. Đợi Thần Nữ thuận lợi luyện hóa Thế Giới Chi Tâm cũng sẽ cố gắng bảo vệ người của Bạch Nhạc.
Mà cái giá phải trả... chỉ là những sinh mệnh không liên quan gì mà thôi!
Thế giới sụp đổ, chín thành chín mọi người sẽ chết, nhưng những chuyện đó lại không liên quan gì tới Bạch Nhạc.
Đại đa số người hắn quen thân đều có thể sống sót.
Lựa chọn này dường như không tồn tại gì phải lo lắng.
Nhưng lúc này Thế Giới Chi Tâm trong tay lại nặng tựa vạn cân.
Đưa đi, sẽ có vô số sinh mệnh phải chết.
Nhất thời, ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn Bạch Nhạc.
Thậm chí rất nhiều người còn không biết sở hữu Thế Giới Chi Tâm có ý nghĩa như thế nào, nhưng cũng có thể nhìn ra sự nghiêm trọng của chuyện này từ trạng thái của bọn Bạch Nhạc.
Sống hay chết, dường như chỉ cách một con đường!
- Cả đời này, ta nghe nói nhiều nhất chính là vận mệnh.
- Nhưng thứ ta không tin nhất, chính là vận mệnh!
Ánh mắt chậm rãi đảo qua mọi người, một thân đầy máu, nhưng Bạch Nhạc lại vẫn cười vô cùng xán lạn.
- Không ai muốn chết, con kiến còn sống tạm bợ được, huống chi là con người.
- Ta rất muốn nắm lấy cơ hội có thể sống sót ở đây...
Ngẩng đầu, nhìn Thần Nữ, nhìn Côn bằng, khuôn mặt của Bạch Nhạc chợt chuyển lạnh, chỉ vào Đạo Lăng Sơn bị tàn phá, thi thể đầy đất, quát lên:
- Nhưng bọn họ đáng chết à?
Từ khi Bạch Nhạc bước lên Đạo Lăng Sơn tới giờ, thời gian cũng không tính là dài, thậm chí còn chưa tới một canh giờ, nhưng đã có bao nhiêu người phải chết?
Một vạn Thanh Vân Kỵ chết chỉ còn hai ngàn, Ma tông, Đạo Lăng Thiên Tông, Chúng Tinh Tiểu Thế Giới cũng không biết đã có bao nhiêu người chết.
Đây là còn con số không có cách nào đếm hết.
Người khác còn có thể thoái thác là không có liên quan gì tới Bạch Nhạc, nhưng những người này thì sao?
Còn có thể nói không liên quan gì đến hắn sao?
Những người này mỗi người đều vì tin Bạch Nhạc, tin vào lý tưởng cùng tín niệm kiên trì của Bạch Nhạc nên mới thà hy sinh bản thân cũng muốn liều mạng, tranh đoạt một tia hy vọng cho hắn!
Nếu như bây giờ lùi bước trước áp lực, những người này phải làm sao?
Tính mạng bọn họ sao đây?
- Ngươi không thay đổi được kết quả!