Nhìn Bạch Nhạc, Thần Nữ hơi nheo mắt, lạnh lùng nói:
- Ngươi không thay đổi được bất cứ chuyện gì, từ chối ta sẽ chỉ thêm nhiều người chết hơn!
Ánh mắt đảo qua những người khác, Thần Nữ lạnh lùng nói:
- Hiện tại giao Thế Giới Chi Tâm ra, bọn họ còn có thể sống! Nhưng nếu từ chối... chết không chỉ có ngươi mà còn cả bọn họ!
Bạch Nhạc đã trọng thương, Mặc Quân, Tuyệt Tiên, còn cả những người tham gia trận chiến này bây giờ đều đã bị thương rất nặng.
Cho dù tử thủ không lùi cũng không đỡ được Thần Nữ và Côn Bằng liên thủ công kích.
Không có bất kỳ phần thắng nào!
Liều mạng đa phần cũng không thay đổi được kết quả.
Tựa như Côn Bằng từng nói với Bạch Nhạc, không phải tất cả nỗ lực đều nhất định sẽ có kết quả, không phải cứ kiên trì đều sẽ thành công.
Con đường này trước đây Thần Tôn còn không thể đi thông, bằng vào trạng thái bây giờ của Bạch Nhạc, sao có thể đi nổi?
Trên mặt nở nụ cười rực rỡ, Bạch Nhạc nhìn người khác, cao giọng hỏi:
- Các ngươi sợ chết không?
Nhìn Bạch Nhạc, nhìn thi thể cùng máu tươi đầy đất, nhiệt huyết trong lòng mỗi người dường như đều bị châm lửa.
- Không sợ!
Những Thanh Vân Kỵ còn sống dẫn đầu cao giọng la, nhiệt huyết này giống như ảnh hưởng tới mọi người xung quanh, trong khoảnh khắc liền tạo lên một đợt tiếng gầm khủng bố.
Bất Tử Thanh Vương, Tuyệt Tiên, Mặc Quân, Bạch Cốt phu nhân, Tô Nhan... những người quen thân với Bạch Nhạc, lúc này trên mặt cũng đều là sự kiên định.
Giống như Vân Mộng Chân, cho dù Bạch Nhạc chọn như thế nào, bọn họ đều sẽ kiên định đứng về phía hắn.
Máu, không thể chảy vô ích.
Cảnh tượng này cho dù là Thần Nữ và Côn Bằng cũng cảm thấy chấn động.
Bọn họ vẫn luôn cao cao tại thương, bao quát muôn dân, những người ngay cả Thần Linh Cảnh cũng chưa đạt tới này ở trong mắt họ tựa như con kiến nhỏ, nhưng nay thái độ khi những người này đối mặt với cái chết lại vẫn hung hăng chấn động tâm can họ.
Cho dù lấy sự lạnh lùng của Thần Nữ, lúc này trong lòng cũng không khỏi hiện lên sự giãy dụa.
Chỉ là sự giãy dụa đó cũng nhanh chóng bị áp chế.
Siêu thoát, nói thì dễ nghe, nhưng đã nhiều năm như vậy, ai có thể làm được?
Ngay cả Thần Tôn cũng thất bại, dựa vào cái gì mà tin Bạch Nhạc có thể thành công.
Nàng không tin bất kỳ kẻ nào, chỉ tin bản thân mình!
Chỉ có tự tay luyện hóa Thế Giới Chi Tâm mới có thể siêu thoát, vượt qua đại kiếp thiên địa, khiến cho tất cả được tân sinh.
- Vậy các ngươi đi chết đi!
Trong mắt hiện lên sát khí khủng bố, Thần Nữ bước ra một bước, bàn tay đột nhiên vươn ra, trong chớp mắt, hư không liền tự nhiên sinh ra vố gai nhọn, đâm về phía tất cả mọi người.
- Chôn vùi!
Thần lực kinh khủng nổ tung, dường như cả vùng trời đều run rẩy theo.
Thần thông thiên đạo!
Hơn nữa còn là thần thông giết chóc kinh khủng nhất.
- Thôn Thiên!
Trong tích tắc, Bạch Nhạc liền gượng bay ra ngoài, thần vực mở bung, hóa thành một đóa kiếm liên huyễn lệ trên không trung.
Bản thân đã bị thương nặng, bây giờ lần nữa mạnh mẽ thi triển Thôn Thiên Quyết, Bạch Nhạc đã chuẩn bị để bỏ mình.
Người khác không đỡ được công kích của Thần Nữ, chỉ có mở hoàn toàn thần vực ra, thậm chí khiến thần vực hoàn toàn tan vỡ mới có thể nuốt chửng được thần thông kinh khủng này của Thần Nữ.
Giờ khắc này, Bạch Nhạc đã cận kề cái chết.
- Ta không nhận mệnh!
Ánh mắt nhìn Thần Nữ, Bạch Nhạc cười to nói:
- Có thể ta dồn toàn lực cũng không có cách nào thay đổi vận mệnh! Nhưng chí ít ta không bị vận mệnh thay đổi!
- Giết!
Bạch Nhạc điên cuồng cũng kéo theo người khác, lúc này mỗi người đều đỏ mắt.
Không thể cùng sinh, vậy liền cộng tử!
Khi tất cả mọi người đánh cược tính mệnh, dùng hết sức mạnh cuối cùng để công kích, sự chấn động đó quả thực không có cách nào diễn tả bằng lời.
Cho dù là Thần Nữ hay Côn Bằng, thậm chí là Tứ Phương Yêu Thần, lúc này cũng vì thế mà tim đập nhanh.
Nhưng, sức mạnh chính là sức mạnh.
Sức mạnh tuyệt đối không vì ai liều mạng, ai có dũng khí mà bị xóa nhòa.
Chưa tới trăm hơi thở, kiếm liên huyễn lệ liền bắt đầu tan vỡ.
Khi Bạch Nhạc ở trạng thái đỉnh cũng không phải đối thủ của Thần Nữ, đừng nói gì là bây giờ thân thể đã bị trọng thương.
Thôn Thiên Quyết có thể thôn phệ tất cả sức mạnh, nhưng cũng có cực hạn chịu tải.
Hiển nhiên, sức mạnh này đã vượt qua cực hạn mà Bạch Nhạc có thể chịu tải.
Thần vực tan vỡ cũng có nghĩa là sinh mệnh của Bạch Nhạc chạy tới phần cuối.
Tựa như một tràng pháo hoa huyễn lệ, cho dù sáng lạn mỹ lệ cỡ nào cuối cùng rồi sẽ kết thúc.
Đây là Bạch Nhạc đang dùng tính mạng làm giá, chống lại vận mệnh.
Mặc dù biết rõ căn bản sẽ không có kết quả, cũng vẫn có can đảm dứt khoát rút kiếm với vận mệnh.
Như là Diệp Huyền, Giang Nhược Hư, còn cả tín niệm của mình, vì giấc mộng mà chết đi, miệt thị cái chết!
Lúc này bao gồm cả bọn Bất Tử Thanh Vương, mỗi người không nhịn được mà rơi lệ.
Thần vực tan vỡ, đóa kiếm liên kia cũng điêu tàn, có nghĩa là Bạch Nhạc vẫn lạc!
Nhưng mà ngay khi thần vực tan vỡ, thậm chí thân thể của Bạch Nhạc cũng bắt đầu tan vỡ, lại đột nhiên có một luồng sức mạnh kinh khủng phát ra từ trong cơ thể Bạch Nhạc.