Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 317 - Chương 317 - Tiểu Bạch Kiểm Mạc Vân Tô

Chương 317 - Tiểu bạch kiểm Mạc Vân Tô
Chương 317 - Tiểu bạch kiểm Mạc Vân Tô

Nghĩ thôi cũng biết, Tinh Hà lão tổ địa vị cao quý, mọi hành động đều sẽ dẫn phát người ta liên tưởng này kia, trừ người như Dương Bằng ra, kẻ khác dù có là trưởng lão trong môn phái muốn gặp Tinh Hà lão tổ đều không dễ dàng, nếu tùy tiện để cho người ngoài như mình thấy được Tinh Hà lão tổ, sợ rằng trên dưới Thất Tinh Tông đều sẽ có ý kiến.

Đương nhiên, bọn hắn không dám cả gan có ý kiến với Tinh Hà lão tổ, nhưng phần nhân quả này quá nửa sẽ rơi trên đầu hắn, như vậy chưa hẳn đã là chuyện tốt.

- Đi, đi, đi! Lão đầu tử cũng chẳng có gì hay, ta dẫn ngươi đi gặp mấy vị thiên tài Thất Tinh Tông, nhân khi Thất Tinh Tháp còn chưa bóc mở, chúng ta thống ẩm một phen.

Nhất thời, Dương Bằng cũng không nghĩ ra chuyện gì khác để làm, bèn trực tiếp lôi kéo Bạch Nhạc đi tìm người uống rượu.

Ở bên ngoài, Dương Bằng ngày ngày kêu lên quảng giao bằng hữu thiên hạ, ở trong Thất Tinh Tông lại càng không cần phải nói, tùy tiện với ai đều có thể xưng huynh gọi đệ.

Dù có người nhìn hắn không vừa mắt, nhưng nể mặt Tinh Hà lão tổ, ai nấy đều không tiện làm khó hắn.

Không chút khoa trương mà nói, ở trong Thất Tinh Tông, Dương Bằng chính là đệ nhất hoàn khố.

Dương Bằng la hét một trận, chỉ sau hai canh giờ ngắn ngủi đã tụ tập hơn mười người bài bố tiệc rượu trên một nơi đỉnh núi, rượu ngon thức ăn ngon không ngừng được đám tạp dịch Thất Tinh Tông dâng lên.

Trong đám người được mời tới không chỉ có cường giả Linh Phủ Cảnh, mà còn có đệ tử ngoại môn Dẫn Linh Cảnh, trước không nói thực lực thế nào, được cái người nhiều, khung cảnh có vẻ vô cùng náo nhiệt! Quả nhiên ấn chứng lời tự trào của Dương Bằng, quản ngươi là ai, chỉ cần có thể khiến hắn nhìn thuận mắt, hắn liền dám kết giao bằng hữu với ngươi.

- Bạch huynh đệ, vị Mạc sư đệ này được xưng là đệ nhất soái ca bản tông. Tới tới tới, Mạc sư đệ, ta giới thiệu cho ngươi, vị này chính là Bạch Nhạc, Bạch huynh đệ, người vừa làm ra cống hiến to lớn cho chính đạo chúng ta trong trận chiến Thanh Châu Thành.

Dương Bằng nói chuyện đã có chút lắp bắp, nhưng nội dung muốn chuyển đạt lại vẫn rất rõ ràng.

Thuận theo ánh mắt Dương Bằng, Bạch Nhạc rất dễ dàng liền thấy được đối phương, chính như Dương Bằng nói, dung mạo đối phương tuấn dật vượt xa người thường, quả thực xứng với hai tiếng soái ca.

- Nghe danh Bạch huynh đã lâu, tại hạ Mạc Vân Tô.

Hơi hơi ôm quyền, Mạc Vân Tô mỉm cười mở miệng nói.

- Bạch huynh đệ, ta nói cho ngươi biết, đừng để vẻ ngoài của hắn lừa, gia hỏa này tuy nhìn giống một tên tiểu bạch kiểm, nhưng thực lực lại cực mạnh, trong đệ tử bản tông, tuyệt đối được xếp vào top mười! Một tay Loạn Ly Tiên không biết đánh bại bao nhiêu cao thủ.

Thấy Bạch Nhạc và Mạc Vân Tô hành lễ chào hỏi, Dương Bằng lại không ngừng dỡ đài:

- Còn nữa, ngươi tuyệt đối đừng để gia hỏa này nhìn thấy Thanh Nhã tỷ và tiểu Nhan, tên tiểu bạch kiểm này nổi danh không biết xấu hổ, rất giỏi câu dẫn nữ nhân.

- . . .

Nửa đoạn trước nghe còn lọt tai, nhưng nghe đến nửa đoạn sau, Mạc Vân Tô không khỏi cười khổ, nói:

- Dương sư huynh, ngươi đừng giễu cợt ta, con người ta tuy thiên tính phong lưu, nhưng không phải loại người hạ lưu kia.

- Ha ha!

Bật cười ha hả, Dương Bằng không chút để ý khoát tay nói:

- Ta chỉ đang nhắc nhở Bạch huynh đệ cẩn thận thôi, lại không nói ngươi hạ lưu, ha ha.

- Phong lưu hay là hạ lưu, ai có thể nói được rõ ràng? Ta vừa nhìn thấy tên tiểu bạch kiểm này liền phát bực, Dương sư huynh, sao ngươi gọi cả hắn tới đây?

Trong lúc nói chuyện, một giọng nữ đột nhiên vọng tới, xoay đầu nhìn lại, chỉ thấy một nữ tử váy xanh đang từ từ đi tới.

- Hà Tương Tư, ta đâu có chọc ngươi?

Nghe được lời này của đối phương, Mạc Vân Tô hiển nhiên có chút giận, nhịn không được mở miệng nói.

- Chọc ta, ngươi có gan đấy ư?

Hừ lạnh một tiếng, Hà Tương Tư chế nhạo nói.

- Được rồi, được rồi, Hà sư muội, hai người các ngươi đừng có vừa thấy mặt liền nháo lên, cho ta chút mặt mũi được không?

Đứng chắn giữa hai người, Dương Bằng quay sang Bạch Nhạc giải thích nói:

- Bạch huynh đệ, vị này chính là Hà Tương Tư, Hà sư muội, là mỹ nữ nổi danh của Thất Tinh Tông chúng ta.

- Gặp qua Bạch huynh đệ!

Khẽ gật đầu, chỉ cần không đối mặt với Mạc Vân Tô, Hà Tương Tư phảng phất như biến thành một vị nữ tử ôn nhu, xinh đẹp xuất trần.

- Gặp qua Hà tiên tử!

Ánh mắt dừng lại mấy giây trên thân đối phương, Bạch Nhạc nhẹ giọng mở miệng nói.

Nếu lấy dung mạo mà luận, đối phương quả thực không dưới Tô Nhan, thậm chí so với mị ý của Tô Nhan thì có một loại phong vận khác, tiếng kêu tiên tử này, vô luận thế nào cũng hoàn toàn xứng đáng.

- Thế nào, ta đã nói rồi, Bạch huynh đệ không phải người thường có thể so được, dù đối mặt với Hà tiên tử của chúng ta, lại vẫn không chút dọa người.

Bạch Nhạc nói chuyện rất khách khí, nhưng thực ra, ai nấy đều thấy được, trong ánh mắt Bạch Nhạc nhìn về phía Hà Tương Tư không hề có chút tà niệm nào.

Nghe được lời này của Dương Bằng, chúng nhân theo đó cười vang.

Bình Luận (0)
Comment