Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 429 - Chương 429 - Báo Ân Và … Bái Phỏng Bạch Phủ (2)

Chương 429 - Báo ân và … bái phỏng Bạch phủ (2)
Chương 429 - Báo ân và … bái phỏng Bạch phủ (2)

Cùng là ma tu, nhưng ở trước mặt nam nhân này, cảm giác mang đến cho nàng lại tựa hồ khác hẳn những ma tu khác.

..

Sáng sớm hôm sau, nhận thấy Bạch Nhạc tỉnh lại, Mộ Dung Tử Yên lập tức cũng xuống giường, như là tỳ nữ hầu hạ Bạch Nhạc rửa mặt, thay đồ, dù chút chuyện nhỏ nhặt này tựa hồ bé không đáng kể, nhưng lại khiến nàng bất giác an lòng, phảng phất như chỉ những giờ khắc thế này, nàng mới cảm nhận được, mình vẫn còn sống.

Đẩy cửa ra, trong sân viện ngoài cửa, tên hạ nhân hôm qua mở miệng đùa giỡn nàng chính đang quỳ gối trên đất, không ngừng tự tát tai.

Cả khuôn mặt sớm đã bị đánh thành đầu heo, bây giờ mỗi tát đánh xuống, thậm chí sẽ tràn ra máu tươi, nhưng hắn vẫn một tát tiếp một tát quất đánh không ngừng, phảng phất như hóa điên.

Thẳng đến khắc này, Mộ Dung Tử Yên mới nhớ ra, hôm qua lúc vào cửa, Yến Bắc Thần từng nói qua để hắn tự vả miệng, thẳng đến khi Yến Bắc Thần nói ngừng mới thôi.

Mộ Dung Tử Yên thậm chí đều đã quên mất có chuyện như vậy, thậm chí nàng cảm thấy có thể Bạch Nhạc cũng đã quên.

Nhưng người lại vẫn nhớ được!

Không, có thể không phải chính bản thân hắn muốn nhớ, mà là Mộ Dung Thiên Kiếm buộc hắn phải nhớ.

Nghĩ tới đó, trong lòng Mộ Dung Tử Yên bất giác thăng lên một mạt hàn ý.

Đây là cảm giác khi có được lực lượng, có được quyền lực ư?

Chớp mắt, Bạch Nhạc cũng đã cùng theo đi ra, liếc nhìn đối phương một cái, trong lòng tự nhiên đoán được tiền nhân hậu quả, khẽ lắc đầu nói:

- Đủ rồi!

Nghe được lời này của Bạch Nhạc, hạ nhân phản ứng hơi chậm chút, lại liên tiếp quất mấy tát, mãi lúc sau mới hồi thần, phốc một tiếng dập đầu với Bạch Nhạc, miệng há hốc, muốn nói gì đó, lại không thốt được nên lời.

- Đi xuống đi, nếu có lần sau, ta lấy mạng ngươi!

Nhàn nhạt phân phó một tiếng, Bạch Nhạc bước thẳng qua bên người đối phương, không nhìn thêm dù chỉ một chút.

Thẳng đến khắc này, hạ nhân kia mới triệt để thở phào, chỉ thấy trời đất quay cuồng, trực tiếp té xỉu xuống đất.

Mộ Dung Tử Yên quay đầu nhìn đối phương, sau cùng lại không nói gì, chạy chậm đuổi theo bước chân Bạch Nhạc.

Mộ Dung Thiên Kiếm sớm đã sai người chuẩn bị sẵn xe ngựa và lễ vật, đích thân tiễn Bạch Nhạc và Mộ Dung Tử Yên ra cửa phủ, nhìn theo xe ngựa đi xa, sau đó mới lộn về trong phủ.

Xe ngựa một đường lao nhanh, chẳng mấy chốc đã đến trước cửa Bạch phủ.

Chậm rãi vén rèm lên, lửng thững đi xuống xe ngựa, nhìn vào Bạch phủ quen thuộc, trong lòng Bạch Nhạc không khỏi thổn thức.

- Đại tiểu thư Mộ Dung gia Mộ Dung Tử Yên và Yến công tử tới bái phỏng Bạch phủ, thỉnh cầu thông truyền!

Hạ nhân Mộ Dung gia sớm đã đưa lên bái thiếp.

- Mộ Dung tiểu thư, Yến công tử hơi đợi, tiểu nhân đi thông bẩm ngay!

Đón lấy bái thiếp, lập tức liền có người xoay lưng đi vào trong phủ thông bẩm.

Mấy tên hạ nhân trước cửa, Bạch Nhạc ẩn ẩn có chút ấn tượng, chỉ là bây giờ đối phương tự nhiên không nhận ra hắn.

Tin tức tốt duy nhất chính là, từ tình hình trước mắt thì thấy, hết thảy Bạch phủ vẫn như cũ, tựa hồ còn chưa chịu ảnh hưởng gì đáng kể.

Bản thân Mộ Dung gia chính là vọng tộc nổi danh Thanh Châu như Bạch gia, dù Mộ Dung gia xảy ra biến cố, nhưng đối phương tới cửa, tự nhiên không tiện mất đi lễ số, rất nhanh Bạch Thanh Nhã liền đích thân ra đón.

- Bạch Thanh Nhã gặp qua Mộ Dung tiểu thư, gặp qua Yến công tử! Mời hai vị vào trong nói chuyện.

Nhìn thấy Thanh Nhã tỷ, trong lòng Bạch Nhạc nóng lên, nhịn không được nhìn chằm chằm đối phương một lúc lâu.

Chỉ là, cảnh này rơi vào trong mắt người khác, liền có vẻ hơi có chút tùy tiện.

Trên mặt Bạch Thanh Nhã lộ ra vẻ không vui, song rốt cục vẫn không phát tác, chỉ nhàn nhạt dẫn người vào phủ.

Trong đại sảnh, phân chủ thứ ngồi xuống, đợi hạ nhân dâng trà xong, lúc này Bạch Thanh Nhã mới mở miệng hỏi:

- Mộ Dung tiểu thư, không biết lần này đến Bạch gia ta, có gì chỉ giáo?

Nghe được lời này của Bạch Thanh Nhã, Mộ Dung Tử Yên không khỏi hiện vẻ khó xử, mặc dù trên danh nghĩa là Mộ Dung gia tới bái phỏng, nhưng trên thực tế, trong lòng nàng rất rõ ràng đây là chuyện gì, trong ánh mắt nhìn về phía Bạch Thanh Nhã bất giác nhiều thêm mấy phần áy náy.

Nhưng mà, chuyện này không phải nàng có thể làm chủ, đành chỉ biết mở miệng nói:

- Bạch tiểu thư, không dối gạt ngươi, lần này ta bồi Yến công tử tới, có chuyện gì, ngươi hỏi Yến công tử đi.

Khẽ nhíu mày, Bạch Nhạc đánh giá bốn phía một lượt, sau đó nhàn nhạt hỏi:

- Bạch tiểu thư, ta nghe nói, hiện nay gia chủ Bạch gia là Bạch Nhạc? Không biết gia chủ Bạch gia ở đâu?

Bạch Thanh Nhã không ngờ lần này lại lấy thanh niên tùy tiện trước mặt làm chủ, thoáng định thần, sau đó mới chậm rãi mở miệng nói:

- Xá đệ có việc ra ngoài, giờ vẫn chưa trở về, nếu công tử tìm xá đệ, không ngại mấy ngày sau hẵng trở lại.

- Không ở đây?

Nâng chén trà lên khẽ nhấp một ngụm, lúc này Bạch Nhạc mới chậm rãi nói tiếp:

- Đã vậy, phiền Bạch tiểu thư dọn ra cho ta một gian phòng hảo hạng, ta ở chỗ này... Chờ hắn đi về!

Câu kia, nhất thời khiến sắc mặt Bạch Thanh Nhã chợt biến.

- Yến công tử nói thế là có ý, khi Bạch gia ta không người ư?

Bình Luận (0)
Comment