- Là Bạch Nhạc đi về!
Thấy Bạch Thanh Nhã vô sự, Tô Nhan mới thở phào một hơi, quay sang Chu Mộng Dương thi lễ, sau đó nhẹ giọng đáp.
Thoáng chốc, lại có mấy người rơi xuống, cùng lúc nhìn xem Tô Nhan, chờ đợi Tô Nhan giải thích.
- Yến Bắc Thần cường hành muốn nạp Thanh Nhã tỷ làm thiếp, Thanh Nhã tỷ liều chết không theo... Bị Yến Bắc Thần giam lỏng ở chỗ này, vừa nãy là Bạch Nhạc nhận được tin trở về, đánh một trận với Yến Bắc Thần, lại không ngờ, tên Yến Bắc Thần lấy Thanh Nhã tỷ làm uy hiếp, bức Bạch Nhạc giao ra Huyết Ảnh Ngoa.
Tô Nhan nhẹ giọng đáp:
- Vừa nãy ta cũng ở phụ cận, chỉ là Yến Bắc Thần thực sự quá mạnh, ta không dám nhúng tay can thiệp.
Phen lời này vừa khéo phù hợp với tin tức bọn hắn hỏi được từ đám hạ nhân Bạch phủ, không khỏi khiến chúng nhân tin tưởng vài phần.
Chỉ là, một tên trung niên gần đó đột nhiên lạnh lùng hỏi:
- Ma nữ ngươi sao lại ở trong Bạch phủ?
Nghe vậy, Tô Nhan hiển nhiên có chút sợ hãi, cúi đầu không dám lên tiếng.
- Bùi Văn Hải, việc này có ẩn tình khác, lão phu có thể bảo đảm cho nàng.
Nhìn vào Tô Nhan, Chu Mộng Dương trầm giọng đáp.
Đương sơ Bạch Nhạc và Tô Nhan tập sát Cổ Hiên, lại đụng đến truyền nhân Ma Quân giết Phá Nam Phi, chuyện này một mực là bí mật, chỉ giới hạn mấy người biết được, Bùi Văn Hải tuy thân là trưởng lão Thất Tinh Tông, nhưng hiển nhiên chưa đủ tư cách để biết.
Có Chu Mộng Dương đứng ra bảo đảm, Bùi Văn Hải tự nhiên không tiện nói gì thêm, rốt cuộc thân phận Chu Mộng Dương đặt ở kia, khoan nói quan hệ giữa Hàn Sơn và Thất Tinh Tông, riêng luận thực lực, Chu Mộng Dương đã vượt xa hắn.
Hàn Sơn Chu Mộng Dương, cái tên này, ở Thanh Châu liền đồng nghĩa với uy tín.
- Kết giao ma tu, hắc, hay cho Thanh Châu đệ nhất thiên kiêu!
Cười lạnh một tiếng, Bùi Văn Hải đạp bước theo sát hướng Bạch Nhạc vừa rời đi.
- Thiên Thu huynh!
Lắc lắc đầu, Chu Mộng Dương lập tức quay sang Mộng Thiên Thu ở bên cạnh, mở miệng nói.
Thở dài một tiếng, Mộng Thiên Thu lắc đầu nói:
- Vô luận thế nào, Bạch Nhạc cũng là khách khanh của Thất Tinh Tông chúng ta, xảy ra loại chuyện này, chúng ta cũng có trách nhiệm! Thôi, từ hôm nay, lão phu tạm thời ở lại Bạch phủ, đợi chuyện này kết thúc rồi tính.
Nghe được vì cứu Bạch Thanh Nhã, Bạch Nhạc thậm chí không tiếc buông bỏ Huyết Ảnh Ngoa, Mộng Thiên Thu liền rõ ràng, sợ rằng còn sẽ có người đánh chủ ý lên đầu Bạch Thanh Nhã, sau một thoáng do dự liền quyết ý nhúng tay việc này.
Lấy thân phận của hắn, ở lại Bạch gia, bằng với chủ động đứng ra che chở cho Bạch gia, nếu ai còn dám động tới Bạch gia, vậy chính là đối địch với Mộng Thiên Thu.
Trước kia, Bạch Nhạc không lộ diện, Mộng Thiên Thu không cần nhúng tay, rốt cuộc, muốn phạt Bạch Nhạc là ý của tông chủ Thất Tinh Tông, hắn không thể không nể mặt tông chủ, cường hành ra tay che chở Bạch Nhạc! Nhưng hôm nay, Bạch Nhạc lộ diện, những người kia cũng đều đã đi truy sát Bạch Nhạc, hắn gần gần chỉ che chở mỗi Bạch gia, không việc gì phải quá mức kiêng dè.
- Đa tạ Thiên Thu huynh, ta thay mặt Bạch Mộc cám ơn!
Chu Mộng Dương khẽ chắp tay, nhẹ giọng nói.
Hắn đại biểu cho Hàn Sơn, tự nhiên không tiện nhắc tới Bạch Nhạc, đành phải cầm Bạch Mộc ra nói chuyện, thuận thế cùng theo Mộng Thiên Thu lưu lại chỗ này.
Chứng kiến cảnh đó, trong lòng Tô Nhan triệt để thở phào một hơi.
Trước là giả bộ Yến Bắc Thần phóng thích ma khí phối hợp Bạch Nhạc diễn kịch, giờ lại mạo hiểm xuất hiện ở chỗ này, lộ diện trước mặt cao thủ chính đạo. Tô Nhan há lại không sợ, chỉ là đang cắn răng gượng chống mà thôi, giờ quả nhiên đúng như Bạch Nhạc dự tính, Chu Mộng Dương nguyện ý đảm bảo cho nàng, đồng nghĩa với nguy hiểm lần này đã triệt để vượt qua.
Có hai vị này tọa trấn Bạch gia, một ít hậu thủ Bạch Nhạc chuẩn bị cho nàng, giờ ngược lại không cần dùng đến.
Hiện tại, chỉ phải xem Bạch Nhạc có thuận lợi thoát hiểm hay không!
…
Từ Bạch phủ đi ra, Bạch Nhạc gần như chân không xuống đất, một đường chạy thẳng ra ngoài Thanh Châu Thành.
Vừa nãy phối hợp với Tô Nhan diễn một tuồng kịch, để càng thêm thật, Bạch Nhạc cố ý đợi đến có người chạy tới phụ cận Bạch phủ mới vội vã thoát đi, kịch diễn rất thật, nhưng nguy hiểm theo tới liền cũng khó mà tránh khỏi.
Chuyện này vốn khó mà lưỡng toàn.
Từ vừa rời đi, Bạch Nhạc liền lần nữa biến ảo thành thân phận Yến Bắc Thần, không che giấu khí tức chút nào, cứ thế một đường cuồng chạy.
Cũng chính bởi vậy, Bạch Nhạc mới có thể đề thăng tốc độ tới cực hạn.
Đương nhiên, từ góc độ chạy trốn mà nói, đây thật ra không phải lựa chọn tốt nhất, rốt cuộc, không thu liễm khí tức, liền đồng nghĩa rất dễ bị người đuổi theo, có đôi khi, tốc độ nhanh thật ra chưa hẳn đã có tác dụng!
Bởi vì hiện tại đối thủ Bạch Nhạc phải đối mặt chính là cường giả Tinh Cung Cảnh.
Nhưng mà, chính bởi vì thân phận Bạch Nhạc, hắn mới dám đào tẩu không chút kiêng dè như thế.
Mặc dù trên lý thuyết Linh Khư Quả và Huyết Ảnh Ngoa có giá trị tương đương, nhưng trên thực tế, đối với đám cao thủ Tinh Cung Cảnh kia mà nói, vô luận chính ma, bọn hắn đều càng khuynh hướng ở cướp đoạt Linh Khư Quả.