Cơ hồ đồng thời điểm Bạch Nhạc bước vào, lực lượng cấm chế Đan Các liền được khôi phục, cửa lớn lần nữa khép lại.
So với chút lực lượng của Bạch Nhạc, lực lượng cấm chế thực sự quá khủng bố, dù là Thôn Thiên Quyết cũng chỉ có tác dụng hữu hạn, không khả năng triệt để phá trừ cấm chế.
Chẳng qua, đối với Bạch Nhạc mà nói, chừng đó là đủ rồi.
Vừa tiến vào Đan Các, trong gian phòng đột nhiên sáng lên, linh lực lưu chuyển, đèn đuốc trên vách tường và cột đá đồng loạt được thắp sáng, khiến cho Bạch Nhạc thấy được rõ ràng hết thảy bên trong.
Trọn cả Đan Các rộng ước chừng hai ba trăm thước vuông, chính giữa gian phòng đặt một lò luyện đan màu đỏ, chỉ là lò lửa sớm đã tắt ngúm.
Xung quanh bày biện rất nhiều giá đỡ, dùng để cất đặt vô số bình ngọc, hiển nhiên đây đều là đan dược đã được luyện chế.
Đi tới trước một giá đỡ trong đó, Bạch Nhạc có thể thấy rõ ràng, mỗi chiếc bình ngọc đều dán giấy hồng, mặt trên viết tên thuốc và dược hiệu!
Chỉ là, tất cả giá đỡ đều tán phát một tầng thanh quang nhàn nhạt, hiển nhiên những đan dược ở đây đều có cấm chế bảo vệ, không cách nào dễ dàng lấy được.
Ngay lúc đó, Bạch Nhạc nghe thấy tiếng bước chân từ bên ngoài Đan Các vọng vào, hiển nhiên đám binh dũng bị dẫn đi đã lui trở về.
Nhưng rất nhanh, đám binh dũng lần nữa yên tĩnh lại, rõ ràng không phát hiện thấy Bạch Nhạc đã đi vào Đan Các.
Cảnh này khiến Bạch Nhạc không khỏi thở phào một cái, đợi bình tĩnh hẳn, lúc này Bạch Nhạc mới bắt đầu tử tế quan sát đan dược trên kệ.
Những đan dược này, có một ít Bạch Nhạc nhận ra, nhưng đại đa số đều là Bạch Nhạc chưa từng nghe qua.
Nhưng dần dần Bạch Nhạc phát hiện, tất cả đan dược trên kệ tựa hồ đều nhằm phục vụ tu hành giả dưới Tinh Cung, hơn nữa, số lượng mỗi một loại đều không nhiều.
Tính trọn cả gian phòng, ước chừng có mấy trăm loại đan dược, từ thối thể đến đề thăng linh lực, thậm chí cô đọng thần hồn, phảng phất như chỉ cần tuần tự nuốt vào toàn bộ đống đan dược này liền có thể nhẹ nhàng hoàn thành con đường tu hành từ Dẫn Linh đến Linh Phủ đỉnh phong!
Trên giá đỡ cuối cùng trong Đan Các, vẻn vẹn chỉ đặt một chiếc bình ngọc, lẻ loi đứng ở kia, hơn nữa cũng không thấy có bất kỳ ghi chú dược hiệu nào, gần gần chỉ viết tên thuốc mà thôi!
Phá Tinh Đan!
Kết hợp với phát hiện trước đó, mặc dù không nói rõ, Bạch Nhạc cũng có thể đoán được, viên Phá Tinh Đan này hẳn là linh đan dùng để đột phá Tinh Cung.
Nếu nói, Bạch Nhạc không quá để ý tới đống đan dược khi trước, như vậy viên Phá Tinh Đan này lại lập tức khiến nhịp thở Bạch Nhạc trở nên dồn dập.
Khai mở Tinh Cung, bản thân điều này là chuyện rất khó, huống hồ, Bạch Nhạc còn là ma đạo song tu!
Dù đã có một trái Linh Khư Quả thượng phẩm, song Bạch Nhạc vẫn chưa quá yên tâm, nếu có thể được đến viên Phá Tinh Đan này, đoán chừng tỉ lệ thành công tất sẽ tăng nhiều, Bạch Nhạc há lại không hưng phấn cho được.
Không kịp nghĩ nhiều, Bạch Nhạc khẽ vươn tay, bất thần nắm tới Phá Tinh Đan.
Gần như đồng thời, tầng thanh quang nhàn nhạt kia đột nhiên bao trùm lên tay Bạch Nhạc, như thể muốn hất văng tay hắn đi.
Trong mắt chớp qua tinh mang, Thông Thiên Ma Công chợt động, không nhìn lực lượng cấm chế phản phệ, bàn tay Bạch Nhạc cường hành rơi trên bình ngọc chứa Phá Tinh Đan.
Thông Thiên Ma Công bá đạo cỡ nào, mặc kệ lực lượng ngươi là gì, hết thảy đều có thể cắn nuốt, biến thành của mình!
Cấm chế nơi đây, dù là cao thủ trên Tinh Cung Cảnh đều rất khó phá giải, nếu cường hành kích phát cấm chế, sợ rằng sẽ lập tức bị cấm chế phản phệ, trực tiếp hủy đi đan dược.
Khăng khăng vị Thanh Vương bố trí ra cấm chế trước đây làm sao cũng không nghĩ tới trên thế gian lại có công pháp bá đạo như Thông Thiên Ma Công, cứ thế bị Bạch Nhạc chống đỡ lực lượng cấm chế, cường hành lấy ra bình ngọc.
Ngón cái đẩy ra nắp bình, lập tức liền có mùi thuốc nồng nặc tràn ra, chỉ vừa thoáng ngửi một phen, liền khiến Bạch Nhạc có cảm giác toàn thân thư thái, hận không thể một hơi nuốt vào đan dược.
Cố nén vui sướng trong lòng, Bạch Nhạc tức tốc đậy lại nắp bình, ném Phá Tinh Đan vào trong giới chỉ trữ vật.
Dù sao cũng đã động thủ, Bạch Nhạc dứt khoát không làm thì thôi, đã làm thì làm cho triệt để, như châu chấu quá cảnh, một hơi dọn sạch toàn bộ đan dược trên kệ trong Đan Các, lúc này mới vừa lòng thỏa ý thu tay.
Có được Thông Thiên Ma Công, hiển nhiên dự tính của Ngô Tuyết Tùng đã triệt để thất bại, cảnh này khiến Bạch Nhạc khá là đắc ý.
Chỉ là, không biết tại sao, Bạch Nhạc cứ luôn cảm thấy trong đây tựa hồ có vấn đề.
Đối với hắn mà nói, thu hoạch thế này tuy đã tương đối khá, nhưng nếu đổi thành Ngô Tuyết Tùng mà nói, những đan dược này tựa hồ không nhiều lắm tác dụng, còn về vị Thanh Vương kia, lại càng không nên để ý tới loại đan dược cấp thấp này mới đúng.
Chỉ là, Bạch Nhạc lại tử tế kiểm tra Đan Các một lần, song vẫn không phát hiện bất cứ dị thường nào, cuối cùng chỉ phải đành thôi.
…
Đan Các đi vào khó, nhưng đi ra lại rất dễ dàng, căn bản không hề xúc phát cấm chế, Bạch Nhạc cứ thế tự nhiên đẩy cửa đi ra.