Tìm được đường sống trong chỗ chết, trong lòng Bạch Nhạc không khỏi cuộn lên sát cơ!
- Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt!
Hừ lạnh một tiếng, kiếm ảnh màu xanh kia không đáng nói:
- Nếu ngươi đã không chịu ngoan ngoãn nghe lời, vậy thì vĩnh viễn ở lại chỗ này đi!
Gần như cùng thời điểm dứt lời, một luồng thanh mang khủng bố chợt trút xuống, cơ hồ chỉ trong nháy mắt liền hình thành một chiếc nhà giam, trực tiếp vây nhốt Bạch Nhạc trong đó.
Thử vung kiếm chém đi ra, nhưng dù lấy lực lượng Côn Ngô Kiếm lại vẫn không cách nào triệt để phá mở, hiển nhiên đối phương đã điều động toàn bộ lực lượng lăng tẩm Thanh Vương để tạo nên lồng giam này.
Không cách nào phá mở lồng giam, Bạch Nhạc đành thuận thế thu lại Côn Ngô Kiếm, lần nữa khoanh chân ngồi xuống đất, trầm mặc tu luyện.
Đồng thời với đó, rất nhanh Bạch Nhạc liền lần nữa cảm nhận được, tử khí khi trước đã lần nữa tràn ngập tới, thời thời khắc khắc xâm thực thân thể hắn.
Trong lòng hơi lạnh, Bạch Nhạc chợt hiểu, đối phương muốn dùng cách này để mài chết mình.
Chỉ là sự bá đạo của Thông Thiên Ma Công há là đối phương có thể tưởng tượng, dù tử khí xung quanh có nồng nặc đến mấy thì cũng không thể mảy may thương tổn được tới Bạch Nhạc.
Điều duy nhất Bạch Nhạc còn chưa nghĩ thông, đó chính là thân phận đối phương.
Cái gì mà Kiếm Linh Thanh Vương Kiếm, Bạch Nhạc căn bản không tin, nhưng mà trừ cái đó ra, còn có ai có thể dễ dàng khống chế toàn bộ lực lượng Thanh Vương như vậy?
Việc này, nhất thời Bạch Nhạc chưa thể nghĩ rõ ràng.
Hơn nữa, cũng không biết Tô Nhan thế nào rồi?
Chính mình bị nhốt ở chỗ này, nếu không nghĩ cách thoát thân, Tô Nhan phải làm sao bây giờ?
Nghĩ vậy, trong lòng Bạch Nhạc không khỏi có chút gấp gáp.
...
Thất Tinh Tông!
Tử Dương Chân Nhân vừa trở về liền phân phó đệ tử mời Triệu Thụy đi qua.
- Tử Dương Chân Nhân có gì phân phó?
Tùy ý bước vào phòng Tử Dương Chân Nhân, Triệu Thụy khẽ khom lưng, tính là cúi chào, chỉ là trên mặt lại không có bao nhiêu thần sắc cung kính.
- Triệu Thụy, ngươi đến Thanh Châu cũng được nửa tháng rồi nhỉ?
- Không sai!
Gật đầu, Triệu Thụy thuận miệng đáp:
- Làm sao, chẳng lẽ Tử Dương Chân Nhân đã có tin tức về cái tên Yến Bắc Thần kia?
Lần này Triệu Thụy từ Đạo Lăng Thiên Tông đến đây, mục đích chính là vì chém giết Yến Bắc Thần.
Chỉ là sau khi hắn tới Thất Tinh Tông, tên Yến Bắc Thần kia phảng phất như lại mai danh ẩn tích, không nghe thấy nửa điểm tin tức nào nữa.
- Ta không có tin tức về Yến Bắc Thần, chẳng qua... Ta biết có một chỗ, hắn tất nhiên sẽ tới.
Lắc lắc đầu, Tử Dương Chân Nhân chậm rãi mở miệng nói.
- Hả?
Nhắc tới chuyện này, Triệu Thụy lập tức có hứng thú.
Chậm rãi mở miệng, Tử Dương Chân Nhân kể qua một lượt sự tình tại Thanh Châu Thành:
- Thanh Vương bí tàng, bất luận thật hay giả, cơ hội như thế, Yến Bắc Thần kia hẳn sẽ không bỏ qua! Hiện tại hắn vốn đang ở vào thời khắc then chốt để đột phá Tinh Cung Cảnh, dụ hoặc cỡ đó, hắn nhịn không được.
- Giữa trưa ngày mai, ta cùng với Tinh Hà lão tổ, Huyết Ảnh Ma Quân sẽ liên thủ mở ra sát trận, đến khi ấy, trừ đệ tử Thất Tinh Tông và Huyết Ảnh Ma Tông ra, tất còn có người khác nhân cơ hội lẻn vào bên trong... Yến Bắc Thần am hiểu huyễn thuật, rất có thể sẽ ẩn tàng thân phận tiến vào.
Trong mắt chớp qua hàn ý, Tử Dương Chân Nhân trầm giọng nói:
- Ta biết ngươi có thủ đoạn, nếu ngươi nguyện ý ẩn giấu khí tức tiến vào lăng tẩm Thanh Vương, khả năng cao liền có thể mượn cơ hội này chém giết Yến Bắc Thần.
Bản thân Triệu Thụy cũng là đệ tử chân truyền Đạo Lăng Thiên Tông, hơn nữa am hiểu nhất chính là trận pháp chi đạo, sát trận lăng tẩm Thanh Vương ngăn được người khác, nhưng rất khó ngăn được Triệu Thụy, chỉ cần đến lúc đó, bọn hắn ra tay áp chế sát trận, Triệu Thụy liền nhất định có cách bước vào lăng tẩm Thanh Vương.
Khi ấy, mãi bận rộn áp chế sát trận, dù là Tinh Hà lão tổ hay Huyết Ảnh Ma Quân sợ rằng đều sẽ không chú ý tới.
Liếc nhìn Tử Dương Chân Nhân một cái, Triệu Thụy thản nhiên nói:
- Tử Dương Chân Nhân nói với ta những điều này, sẽ không gần gần chỉ là muốn giúp ta giết Yến Bắc Thần đấy chứ?
- Ta không hi vọng bất cứ kẻ nào được đến Thanh Vương Kiếm.
Nhìn vào Triệu Thụy, Tử Dương Chân Nhân cũng không chút nào che lấp, nhàn nhạt mở miệng nói:
- Xưa kia Thanh Vương bại dưới tay Thánh Nữ, giả như Thanh Vương Kiếm nhận chủ, liền rất có thể sẽ thành tựu tân Thanh Vương... Bây giờ Thánh Nữ nhất mạch tuy đánh mất Côn Ngô Kiếm, nhưng rốt cuộc Thánh Nữ vẫn còn đó, chắc ngươi cũng không hi vọng Thánh Nữ nhất mạch có bất cứ cái cớ nào để quật khởi, đúng chứ?
Mí mắt hơi hơi nhướng lên, lời này thực sự khiến Triệu Thụy động tâm.
Lần này hắn tới giết Yến Bắc Thần, ý đồ chính là muốn chèn ép Thánh Nữ nhất mạch, mượn cơ hội trợ thế phế trừ thân phận Thánh Nữ, như thế, hắn mới có hi vọng lấy được Thánh Nữ, tự nhiên tuyệt không hi vọng Thánh Nữ nhất mạch lại có bất kỳ mượn cớ nào để Đông Sơn tái khởi.
Hơn nữa, đấy không chỉ là chuyện của cá nhân hắn, mà còn bao gồm thái độ mạch của hắn ở Đạo Lăng Thiên Tông.
- Được rồi! Ta đáp ứng.
Gật đầu, Triệu Thụy lập tức đồng ý.