Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 542 - Chương 542 - Thanh Vương Bất Tử Quá Khủng Khiếp

Chương 542 - Thanh Vương Bất Tử quá khủng khiếp
Chương 542 - Thanh Vương Bất Tử quá khủng khiếp

Ngày xưa Thanh Vương Bất Tử vốn bại dưới tay Đạo Lăng thánh nữ, cũng vì vậy mà chết, có thể nói, giữa Thanh Vương Bất Tử và Đạo Lăng thiên tông chính là tử thù.

Bây giờ Đạo Lăng thiên tông có vẻ hơi lực bất tòng tâm, nếu như lại dẫn ra đại địch như Thanh Vương Bất Tử, tất nhiên tình hình sẽ vô cùng nguy hiểm, bằng bất cứ giá nào bọn họ cũng sẽ không thể dễ dàng dung thứ.

Nhất thời, trong lòng ba vị lão tổ mỗi người đều có suy nghĩ riêng, nhưng lại ăn ý với nhau một cách lạ kỳ.

Ba vị lão tổ cũng không ai rảnh quan tâm Lam tiên sinh nữa, họ đồng thời phi thân lên, liên thủ với nhau mà công kích về phía sát trận.

Lần này không chỉ là áp chế sát trận mà còn muốn phá vỡ hoàn toàn sát trận, cho dù làm vậy phải trả giá lớn cũng không nuối tiếc.

Ba vị lão tổ Tinh Hải cảnh toàn lực xuất thủ, mà sức mạnh của sát trận, cũng không còn ở thời kì đỉnh phong thời ban sơ nữa, đã thế còn bị tấn công liên tục như vậy, hiển nhiên sẽ khó chống đỡ lâu.

Trong chốc lát, sát trận đã bị sụp đổ, Thanh Vương Lăng to lớn lập tức xuất hiện trước mắt mọi người.

Đồng thời lúc sát trận sụp đổ, Triệu Thụy vốn đã nghiệm qua chuyện vượt sát trận bỗng nhiên gặp phản phệ, phun ra một ngụm máu, cả người vàng như giấy, nhưng lúc sau khi nhìn thấy sát trận bị phá, hắn không quan tâm đến thương thế của bản thân mà gắng gượng bay lên không, nói lớn hết sức:

- Thanh Vương Bất Tử đoạt xá trùng sinh, khẩn cầu ba vị lão tổ xuất thủ tiêu diệt!

Thanh Vương Bất Tử đoạt xá trùng sinh.

Một câu nói kia giống như tiếng sấm, trong lòng tất cả mọi người đều ầm một tiếng, trong nháy mắt khi ba vị lão tổ nghe thấy lời này thì kinh sợ tới tê cả da đầu.

Người bên ngoài có thể không rõ Thanh Vương Bất Tử mang ý nghĩa như thế nào, nhưng bọn họ thì không thể không biết được.

Thời gian mấy ngàn năm qua, ai có thể nghĩ tới Thanh Vương thế mà không chết, cái này thật sự đúng với hai chữ bất tử.

Nhưng mà càng kinh sợ hơn chính là vị Lam tiên sinh này.

Thời điểm bốn chữ đoạt xá trùng sinh vang lên, trong đầu hắn đoàng một tiếng, trong phút chốc sắc mặt hoàn toàn trắng bệch, giống như đã tìm được ngọn nguồn của sự bất an.

Cái gọi là bí tàng Thanh Vương chỉ sợ từ đầu tới cuối đều là một âm mưu, không, phải nói là sát cục, sát cục nhằm vào huyết mạch hoàng thất Đại Càn.

Đế vương vô tình.

Ở trong lòng vị Thanh Vương Bất Tử kia mà nói, làm gì có huyết mạch thân tình, con cháu hoàng thất càng xuất sắc thì đối với hắn đó càng là người thích hợp nhất để đoạt xá.

Nghĩ đến nhiều năm qua bản thân vẫn luôn tập trung vào bí tàng Thanh Vương, ai ngờ lại khiến cho Ngô Tuyết Tùng rơi vào đường cùng, Lam tiên sinh lập tức phụt ra một búng máu, tức giận đến ngất đi.

Đáng tiếc, bây giờ chẳng có ai quan tâm hắn nữa.

Sát trận bị phá hủy, toàn bộ địa cung Thanh Vương bại lộ ra ngoài, tử khí bên trong địa cung cũng lập tức khuếch tán ra xung quanh.

Một khi tử khí này tản ra thì không bao lâu nữa sẽ tiêu tán hết, đối với người tu hành mà nói chẳng có ảnh hưởng gì, nhưng đối với những người dân bình thường ở thành Thanh Châu, lại là một tai họa cực kỳ khủng khiếp! Ai nhẹ thì bệnh nặng một trận, ai nặng thì chỉ có chết.

Nếu ở tình huống bình thường, Tinh Hà lão tổ bọn họ tất nhiên sẽ ra tay tiêu trừ ảnh hưởng của tử khí, nhưng tình huống hôm nay, thì họ vốn không quan tâm được.

Trong nháy mắt, thần niệm của ba vị lão tổ trải rộng toàn bộ Thanh Vương Lăng để tìm kiếm tung tích của Thanh Vương Bất Tử.

- Các ngươi đang tìm bản vương sao?

Đột nhiên một giọng nói đáng sợ truyền ra từ một gian trong cung điện, trong một nhịp thở, chỉ thấy Ngô Tuyết Tùng bước một bước vào không trung, bên hông treo Thanh Vương Kiếm, khóe miệng nâng lên một độ cung kiêu ngạo, lạnh lùng mở miệng nói.

- Thanh Vương Bất Tử.

Trong nháy mắt, ánh mắt mọi người đều hướng về phía Ngô Tuyết Tùng.

Lúc trước, Triệu Thụy nói Thanh Vương Bất Tử đoạt xá trùng sinh, còn có rất nhiều người không hiểu được là đang xảy ra chuyện gì, nhưng giây phút khi Ngô Tuyết Tùng bay lên rồi mở miệng nói, cho dù là kẻ ngu ngốc đến mấy cũng có thể hiểu được là chỗ nào bất bình thường.

- Giết

Trong mắt Tử Dương chân nhân lộ ra sát khí, hắn là người đầu tiên ra tay. Trong nháy mắt cả người Tử Dương chân nhân giống như hóa thành ánh sáng màu tím chói mắt, chiếu sáng cả trời đêm, tấn công về phía Thanh Vương.

Nhận thấy được hơi thở của đối phương, Thanh Vương cười lạnh một tiếng, tiến lên một bước, không tránh không lùi mà rút Thanh Vương Kiếm ra trực tiếp chém về phía ánh sáng màu tím.

Rầm!!!

Thanh Mang Diệu Nhật.

Một màn ánh sáng xanh đẹp đẽ giống như thần kiếm mở trời, một kiếm này tàn nhẫn chém đứt mặt trời, kiếm khí tung hoành gào thét tản ra, tạo thành khí thế cuốn sạch tất cả, lan rộng ra khắp trời.

Giờ khắc này Thanh Vương Kiếm mới thật sự thi triển ra uy lực chân chính, dù bây giờ Thanh Vương Bất Tử mới bước vào Tinh Cung cảnh, nhưng cũng đủ lực để đánh người thuộc Tinh Hải cảnh.

- Thanh Vương tiền bối đúng là cao thủ, cho nên đừng trách chúng ta không nương tay.

Trong nháy mắt, một thanh kiếm sáng bỗng nhiên ngưng tụ lại, thuận thế chém về phía Thanh Vương Bất Tử.

Bình Luận (0)
Comment