Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 570 - Chương 570 - Công Tử Có Nghe Qua Linh Tê Kiếm Tông Chưa?

Chương 570 - Công tử có nghe qua Linh Tê kiếm tông chưa?
Chương 570 - Công tử có nghe qua Linh Tê kiếm tông chưa?

- Không cần! Đọc sách gì đó là đều việc phiền phức, tỷ tỷ nói thư sinh chẳng làm được việc gì! Nhìn đi, đến việc lấy nước ngươi cũng không làm được, quả nhiên tỷ tỷ nói không sai!

Thiếu nữ chớp chớp mắt, bĩu môi nghiêm trang nói.

- Hi Nhi, không được hồ nháo!

Trong lúc nói chuyện, một nữ tử mặc váy áo vàng chậm rãi đi ra từ trong rừng, ánh mắt hơi chút giận dữ trừng thiếu nữ kia một cái, lúc này mới nói với thiếu niên:

- Công tử xin đừng để ý, xá muội tuổi còn nhỏ, lại thích nghịch ngợm, ngày thường bị ta bắt đọc sách viết chữ nên nó nói những lời này để chọc tức ta thôi.

So với thiếu nữ tinh nghịch kia, vị nữ tử mặc áo vàng có vẻ vô cùng yên tĩnh, giống như một dòng suối chảy róc rách, có cảm giác nhẹ nhàng từ trong xương cốt.

- Tại hạ là Bạch Nhạc, không biết xưng hô với cô nương như thế nào?

Thiếu niên nhảy từ trên ngựa xuống, chắp tay nhẹ giọng hỏi:

- Ra mắt Bạch công tử.

Nữ tử khom người đáp lễ, nhẹ giọng nói:

- Tiểu nữ họ Lục, đây là xá muội của ta, tên Hi Nhi.

Nữ tử áo vàng chỉ nói họ, lại không nói tên, hiển nhiên là không muốn có bất kỳ quan hệ gì với Bạch Nhạc, sau khi đáp lễ liền xoay người kéo muội muội rời đi.

Lại không ngờ thiếu nữ kia rõ ràng không muốn hợp tác, giãy dụa trốn ra rồi nói:

- Này thư sinh, ngươi giúp ta ngăn tỷ tỷ lại, ta giúp ngươi lấy nước, thế nào?

Nghe được lời này của thiếu nữ, Bạch Nhạc không khỏi bật cười:

- Ta cũng không dám, ta chỉ là một thư sinh vô dụng đến nước cũng không tự lấy được, làm sao dám giúp ngươi ngăn tỷ tỷ của ngươi được đây?

- Chẳng lẽ ngươi không thích tỷ tỷ của ta sao? Ta đây sẽ giúp ngươi có cơ hội đến gần tỷ tỷ, ngu ngốc!

Thiếu nữ dậm chân bĩu môi, một bộ dáng hận sắt không thành thép, nhìn cực kỳ đáng yêu.

- Lục Hi Nhi, nếu muội còn nói bậy nữa thì tỷ tỷ sẽ thực sự tức giận đấy!

Nghe được lời này, vị nữ tử kia lập tức có chút tức giận, trừng mắt trách mắng muội muội.

Bị tỷ tỷ mắng một tiếng, Lục Hi Nhi hiển nhiên vẫn có chút sợ hãi, thè lưỡi, trực tiếp trốn đến bên cạnh Bạch Nhạc.

- Tỷ tỷ, vị công tử này nhìn không giống người xấu, chúng ta làm bạn đi đường với hắn có được không? Hi Nhi đi nhiều đau chân, muốn cưỡi ngựa.

Nghe vậy Bạch Nhạc mới hiểu được tại sao đang yên đang lành tiểu nha đầu này lại trêu chọc chính mình, thì ra là nhìn trúng con ngựa của mình.

Bạch Nhạc vui vẻ cười nói:

- Tiểu cô nương, nếu ngươi chịu lấy nước giúp ta, ta sẽ nhường con ngựa này cho ngươi, được không?

- Một lời đã định?

Trong mắt Lục Hi Nhi lộ ra một tia vui sướng, vội vàng hỏi lại.

- Quân tử nhất ngôn!

Nhận được câu trả lời của Bạch Nhạc, Lục Hi Nhi lập tức đoạt lấy túi da từ trong tay Bạch Nhạc chạy vào trong rừng, vừa chạy còn vừa không quên dặn dò:

- Ngươi là người đọc sách, nói chuyện cần phải giữ lời, không được đổi ý đâu đấy.

Bị Lục Hi Nhi quậy thành như vậy, nữ tử áo vàng đương nhiên cũng không thể không biết tốt xấu mà rời đi, có chút áy náy nói:

- Xá muội làm bậy, khiến công tử chê cười.

- Lục cô nương quá lời rồi.

Bạch Nhạc lắc đầu, sau đó mở miệng hỏi:

- Chỉ là nơi này vốn hẻo lánh, sao Lục cô nương lại đưa muội muội tới đây?

- Thật không dám giấu giếm, chúng ta tới đây tìm người.

Nữ tử áo vàng do dự một chút, nhẹ giọng đáp.

- Tìm người?

Bạch Nhạc thoáng giật mình, khó hiểu hỏi.

- Không biết công tử đã nghe nói đến Linh Tê kiếm tông chưa?

Nữ tử áo vàng nhẹ giọng hỏi.

- Ồ, chẳng lẽ người các vị muốn tìm là người của Linh Tê kiếm tông?

Nghe được bốn chữ Linh Tê kiếm tông, Bạch Nhạc thực sự có chút ngoài ý muốn, bèn hỏi lại lần nữa.

- Đứng vậy.

Nữ tử áo vàng gật đầu, giải thích:

- Xá muội tuy rằng nghịch ngợm, nhưng lại rất có thiên phú tu luyện, lần này ta đưa nó đến Linh Tê kiếm tông là muốn để nó bái nhập Linh Tê kiếm tông.

Bạch Nhạc hơi trầm tư một lúc, lắc đầu nói:

- Lục cô nương, theo ta biết thì muốn bái nhập Linh Tê kiếm tông cũng không dễ dàng, các người có quen biết với người ở Linh Tê kiếm tông à?

- Đúng vậy.

Nữ tử áo vàng gật gật đầu, nhẹ giọng đáp:

- Ta có một vị biểu huynh từ nhỏ đã bái nhập Linh Tê kiếm tông, lần này chúng ta tới đây là để nhờ cậy huynh ấy.

Bạch Nhạc hơi gật đầu, tự nhiên cũng nghe ra khi đối phương nói chuyện ít nhiều đều giữ lại một chút, hai người các nàng rõ ràng xuất thân không tồi, nhưng hôm nay bên người lại không có bất kỳ một hộ vệ nào, đương nhiên không tránh khỏi có chút kỳ quái, nhưng loại chuyện như thế này một người ngoài như hắn cũng không tiện hỏi quá nhiều.

Chỉ là tiểu cô nương tinh nghịch kia thực sự rất đáng yêu, nếu để hai nữ tử các nàng đi đường một mình, khó tránh khỏi sẽ có chút nguy hiểm, hiện tại lại gặp mình cũng đi đến Linh Tê kiếm tông, đó chính là duyên phận, hắn đương nhiên không thể mặc kệ bọn họ.

- Thật không dám giấu giếm, tại hạ cũng đang muốn đi đến Linh Tê kiếm tông, nếu Lục cô nương không chê, ta có thể đi cùng hai người, cũng có thể chiếu cố lẫn nhau.

- Thật à?

Bình Luận (0)
Comment