Nghe được Bạch Nhạc nói cũng đi đến Linh Tê kiếm tông, trong mắt nữ tử lập tức lộ ra một tia vui mừng.
- Thật giả cái gì vậy?
Nói chuyện một hồi thì Lục Hi Nhi cũng mang nước về, không đầu không đuôi nghe được một câu, lập tức tò mò hỏi.
Sau đó Lục Hi Nhi cũng không đợi tỷ tỷ trả lời mà ném túi nước cho Bạch Nhạc:
- Này, ngươi còn giữ lời không?
Bạch Nhạc cười vui vẻ nhận lấy túi nước, duỗi tay làm tư thế mời, sau đó tránh sang một bên.
Nhìn thấy vậy, Lục Hi Nhi lập tức vô cùng vui mừng, cô bé trực tiếp nhảy lên ngựa, tuy rằng tuổi còn nhỏ, nhưng tiểu cô nương Lục Hi Nhi này thực sự có thiên phú, đã có thể ngưng tụ ra một tia linh lực mờ mờ ảo ảo, nếu thực sự ra tay thì mấy tên đại hán bình thường cũng chưa chắc có thể được lợi. Như vậy hai tỷ muội này có thể bình yên đi đến đây cũng không có gì lạ.
- Tỷ tỷ, tỷ mau tới, chúng ta cùng nhau cưỡi ngựa đi.
- Hi Nhi!
Tiểu cô nương không hiểu chuyện, nhưng nữ tử áo vàng sao có thể cũng càn quấy được, nếu nàng thực sự cưỡi ngựa cùng muội muội, để mặc người ta ở chỗ này, thì thành cái bộ dáng gì đây.
- Tỷ tỷ, đây là hắn tự nguyện trao đổi với muội, không phải muội cướp, tỷ không được mắng muội.
Nhìn thấy tỷ tỷ sắp mắng mình, Lục Hi Nhi lập tức cảnh giác giải thích, lại thấy sắc mặt của tỷ tỷ ngày càng kém, tiếng nói của tiểu cô nương cũng càng ngày càng nhỏ lại.
- Hi Nhi, ngày thường ta dạy muội như thế nào? Bạch công tử tốt bụng giúp đỡ chúng ta, chúng ta sao có thể đoạt ngựa của huynh ấy? Muội biết đi bộ mệt, chẳng lẽ người ta không biết mệt sao?
Nữ tử áo vàng nhìn Lục Hi Nhi, giọng nói lập tức nghiêm khắc thêm vài phần.
Nhìn thấy tỷ tỷ thật sự tức giận, đôi mắt Lục Hi Nhi lập tức đỏ lên, ấm ức nhảy từ trên ngựa xuống rồi chạy đến bên tỷ tỷ:
- Tỷ tỷ, muội không cưỡi ngựa là được chứ gì? Tỷ đừng có giận!
- Lục cô nương!
Bạch Nhạc nhìn hai tỷ muội, nhẹ giọng nói:
- Hi Nhi còn nhỏ, không sao đâu, cô cũng không cần tức giận. Huống chi cô bé nói cũng không sai, đường đi từ nơi này đến Linh Tê kiếm tông còn rất xa, hai nữ tử các người đi bộ như vậy cũng không ổn, các người cứ lên ngựa ngồi rồi chúng ta đi từ từ! Phía trước không xa có một thị trấn, đến lúc đó lại mua thêm một con ngựa là được.
- Như vậy sao được!
Nữ tử áo vàng lập tức từ chối.
- Lục cô nương, chúng ta vừa mới đồng ý đi cùng nhau, sao có thể để một nam nhân như ta cưỡi ngựa còn các người đi bộ được? Như vậy nhìn thế nào được đây.
Bạch Nhạc cười cười, lắc đầu nói.
Nghe được Bạch Nhạc nói, đôi mắt Lục Hi Nhi lập tức sáng ngời, vẻ mặt chờ mong nhìn tỷ tỷ.
Nhìn thấy tia mong đợi trong mắt Lục Hi Nhi, trong lòng nữ tử áo vàng lập tức mềm nhũn, mở miệng nói:
- Đa tạ Bạch công tử!
- Hoan hô! Tỷ tỷ vạn tuế!
Nghe được tỷ tỷ đồng ý, Lục Hi Nhi lập tức vui vẻ nhảy dựng lên, nhảy xuống hôn tỷ tỷ một cái sau đó lại nhảy lên ngựa:
- Tỷ tỷ, tỷ mau tới đây.
- Hi Nhi, muội cứ ngồi đi, chúng ta đi từ từ.
Nữ tử áo vàng lắc đầu, vẫn từ chối.
Đồng ý bởi vì không đành lòng để muội muội chịu khổ, nhưng nàng không thể để Bạch Nhạc đi bộ một mình.
- Vậy chúng ta cùng nhau đi thôi.
Bạch Nhạc cũng không để ý, tùy ý bảo.
Ba người đi từ từ, sau đó Bạch Nhạc hỏi:
- Vừa mới nghe Lục cô nương nói biểu huynh của cô ở Linh Tê kiếm tông, thật không dám giấu giếm, ta cũng quen biết một vài người ở Linh Tê kiếm tông, không biết lệnh huynh là vị nào?
- Biểu ca tên Tiêu Hành Nhất, vô cùng lợi hại! Hi Nhi về sau cũng muốn lợi hại được như biểu ca, như vậy có thể bảo vệ tỷ tỷ.
Nghe được Bạch Nhạc hỏi, Lục Hi Nhi lập tức giành trả lời trước:
- Đúng rồi, ngươi biết biểu ca của ta không?
Tiêu Hành Nhất!
Nghe thấy cái tên này, Bạch Nhạc hơi giật mình, trong đầu lập tức hiện lên rất nhiều ký ức.
Đệ tử của Linh Tê kiếm tông không ít, nếu là những người khác thì Bạch Nhạc chưa chắc có thể nhớ rõ, nhưng Tiêu Hành Nhất lại là ngoại lệ, Bạch Nhạc sở dĩ có thể luyện thành Ngu kiếm có thể nói là do Tiêu Hành Nhất đã dẫn dắt một phần, tự nhiên ấn tượng khắc sâu.
Chỉ là hiện giờ Bạch Nhạc không thể nói ra sự thật, vì vậy thuận miệng nói:
- Thì ra là Tiêu sư huynh, nghe đồn Tiêu sư huynh rất lợi hại, cũng rất nổi danh ở Linh Tê kiếm tông.
- Bạch công tử cũng là đệ tử của Linh Tê kiếm tông?
Một câu Tiêu sư huynh lập tức khiến cho nữ tử áo vàng vui vẻ trong lòng, vội vàng hỏi.
Bạch Nhạc hơi trầm tư một chút, lúc này mới mỉm cười trả lời:
- Đúng vậy, ta đương nhiên cũng là đệ tử của Linh Tê kiếm tông.
- Vậy huynh cũng là người tu hành sao? Bạch Nhạc ca ca, huynh có lợi hại hơn biểu ca của muội không?
Lục Hi Nhi cũng lập tức hưng phấn, chớp chớp mắt hỏi.
- Không!
Bạch Nhạc cười lắc đầu, nhẹ giọng đáp:
- Tiêu sư huynh hiện giờ đã là đệ tử nội môn, ta chỉ là một tên vô danh tiểu tốt, sao có thể so cùng với Tiêu sư huynh.
- Ra là vậy!