Phải biết rằng một kiếm mới vừa nãy kia, đối phương là đâm cả vỏ kiếm qua, nếu không e là không phải ép lùi hắn thôi đâu.
- Cái loại xuất thân từ tông môn rác rươi như ta, là ai có quan trọng không?
Bạch Nhạc ngẩng đầu lên nhìn Bích Vân Đào, hờ hững nói:
- Ngược lại là ngươi, thân là đệ tử chính đạo, lại cấu kết với ma tu, tàn sát kẻ vô tội. Ta cũng muốn biết, thân phận của ngươi rốt cuộc là gì.
- Linh Tê Kiếm Tông?
Bích Vân Đào nhìn Bạch Nhạc đăm đăm, hắn có chút khó tin, ánh mắt lấp lóe, sau khi im lặng trong phút chốc, hắn mới lên tiếng:
- Trước đó là ta nói năng vô lễ, nếu Linh Tê Kiếm Tông đã nhúng tay, dù thế nào ta cũng phải nể mặt, chuyện này dừng lại ở đây, ta sẽ đi ngay.
Cần dứt thì dứt ngay, tới mức này rồi, Bích Vân Đào không có chút suy nghĩ muốn bảo vệ Mã gia nữa, hắn lập tức lựa chọn bỏ đi.
- Nể mặt Linh Tê Kiếm Tông ta à?
Khóe miệng Bạch Nhạc hiện lên một nụ cười lạnh lùng, hắn hờ hững nói:
- Vậy có phải ta nên đa tạ ngươi không?
Nghe thấy Bạch Nhạc nói vậy, sắc mặt Bích Vân Đào lập tức đanh lại:
- Tiểu tử, ta với Linh Tê Kiếm Tông ngươi không oán không thù, khuyên ngươi một câu, chớ có gây họa vì Linh Tê Kiếm Tông của ngươi.
Bạch Nhạc không có chút ý tứ nhượng bộ nào, thản nhiên nói:
- Linh Tê Kiếm Tông tuy chỉ là tông nhỏ, nhưng cũng không bị người ta uy hiếp.
- Oan có đầu, nợ có chủ. Nợ máu của Lục gia, chỉ bằng một Mã gia sợ là không đủ để bồi thường.
Trong nháy mắt, mắt Bạch Nhạc chợt lóe lên sát khí lạnh như băng, hắn lạnh lùng nói:
- Nếu ngươi đã muốn tìm chết, ta thành toàn ngươi!
Nghe Bạch Nhạc nói vậy là Bích Vân Đào hiểu ngay, chuyện này dù thế nào cũng không thể bỏ qua, ánh mắt hắn xẹt qua chút sát ý, sau đó lật tay lấy ra một cây đinh ba, linh lực trong cơ thể bộc phát, cả trên thân người lộ ra một vòng hào quang màu xanh thẳm.
Thủy linh lực dày đặc sôi trào tuôn ra trong yên lặng, tựa như nháy mắt chúng đã tạo ra một đầm nước bao xung quanh Bích Vân Đào.
- Thủy Trạch Quốc Độ!!! Ngươi là người của Đông Hải tiên đảo!
Nhìn thấy đầm nước này, Tiêu Hành Nhất liền biến sắc, trong mắt đầy vẻ kinh hãi.
Trước đó khi Bích Vân Đào nói đến từ Đông Hải, hắn đã có chút bất an, bây giờ khi nhìn thấy đầm nước này, Tiêu Hành Nhất mới hoàn toàn hiểu ra.
Ai mà ngờ rằng, sau lưng đám ma tu này lại là người của Đông Hải tiên đảo!!!
- Tiểu tử, đây là ngươi ép ta, toàn bộ chết hết đi cho ta!
Bích Vân Đào lộ ra sát ý kinh người, giờ khắc này hắn mới chính thức bộc phát ra toàn bộ thực lực của mình.
Bản thân hắn chính là đệ tử chân truyền của Đông Hải tiên đảo, thực lực cũng không phải chỉ là Linh Phủ hậu kỳ, mà thực sự là Linh Phủ đỉnh phong, trước đó vì bảo đảm không muốn làm bại lộ công phu của bản môn, hắn chỉ có thể phát huy tối đa ba phần thực lực.
Nhưng hôm nay khi đối mặt với sự dồn ép của Bạch Nhạc, rốt cuộc sát khí trong lòng hắn cũng bị khơi dậy.
Bố cục nhằm vào Linh Tê Kiếm Tông lần này rất quan trọng, một khi bại lộ thân phận, hắn nhất định phải ra tay diệt khẩu toàn bộ người biết chuyện, cho dù là Mã gia đã bị khống chế cũng như vậy.
- Giết!
Một chữ ‘giết’ vừa phát ra, những ma tu theo Bích Vân Đào đến cũng đồng thời ra tay, chém giết về phía Tiêu Hành Nhất.
Nhìn thấy Bích Vân Đào dốc toàn lực ra tay, cuối cùng Bạch Nhạc cũng nhíu mày, bàn tay ấn vào trên chuôi kiếm.
Loại cảm giác bất an lúc trước của hắn đã hoàn toàn trở thành sự thật, sau khi xác nhận được thân phận của đối phương.
Đông Hải tiên đảo, chẳng trách tên này không đặt Linh Tê Kiếm Tông vào mắt, trước mặt Địa cấp tông môn, Linh Tê Kiếm Tông quả thật không có đường giãy dụa.
Thậm chí có thể là bên trong bố cục của đối phương, chuyện tiêu diệt Linh Tê Kiếm Tông chẳng qua chỉ là thuận tay làm, chứ vốn không phải là mục đích thật sự.
Đây là một cái lưới lớn đủ để khiến người ta ngạt thở, một cái lưới thậm chí không có chỗ để mà giãy dụa.
Bạch Nhạc chậm rãi ngẩng đầu, khẽ nói:
- Đông Hải tiên đảo à? Kế hoạch rất hoàn mỹ, chỉ tiếc là các ngươi chọn sai thời điểm rồi. Nếu các ngươi ra tay sớm hơn một chút, có lẽ thật sự có thể thành, nhưng bây giờ thì ta đã trở về!
Trong mắt Bạch Nhạc lướt qua một tia thương hại, kiếm trong tay tuốt khỏi vỏ.
Mày nhướn, kiếm xuất.
Từ sau khi trở về từ Thanh Châu, Bạch Nhạc vẫn không thật sự ra tay, nhưng giờ khắc này khi đối mặt với Bích Vân Đào, hắn lại khiến Bạch Nhạc một lần nữa cảm thấy có hơi áp lực.
Đông Hải tiên đảo là tông môn Địa cấp của Duyễn Châu, mà Bích Vân Đào có thể phụ trách chuyện bí mật bực này, đương nhiên hắn cũng là một trong những thiên kiêu xuất sắc nhất của Đông Hải tiên đảo, cho dù là Bạch Nhạc, khi đối mặt với loại tồn tại này cũng không dám quá mức khinh thường.
Rút Kiếm Thức.
Cùng là Ngu Kiếm, nhưng khi được thi triển trong tay Bạch Nhạc, uy lực lại kinh khủng vượt xa Tiêu Hành Nhất nhiều.
Cả thực lực của Tiêu Hành Nhất mà thậm chí còn không nhìn rõ dấu vết của một kiếm này.
Tựa như trong nháy mắt khi Bạch Nhạc ra tay, mũi kiếm cũng đã rơi xuống trước mặt Bích Vân Đào.