Bạch Nhạc từ trong phòng bước tới, hắn tìm Tiêu Hành Nhất, căn dặn:
- Tiêu sư đệ, ta còn có một vài chuyện ở đây, đệ đưa Lục cô nương và Hi Nhi tông môn trước đi.
Bạch Nhạc nói rất tùy ý, nhưng Tiêu Hành Nhất theo bản năng lại cảm giác được chút nguy hiểm, bèn không kiềm được hỏi:
- Có chuyện gì vậy?
Bạch Nhạc hơi do dự một chút, hắn cũng không nói qua loa, mà thẳng thắn đáp:
- Bích Vân Đào cấu kết với ma môn, chuyện này sẽ không kết thúc đơn giản như thế. Lục cô nương và Hi Nhi ở đây, ta không yên lòng.
Bạch Nhạc cũng không nhắc đến Tiêu Hành Nhất, chỉ nói là không yên lòng tỷ muội Lục gia, chuyện tới bây giờ, Tiêu Hành Nhất đương nhiên sẽ không tiện từ chối, mặc dù hắn muốn kề vai chiến đấu với Bạch Nhạc, nhưng cũng không thể để cho hai tỷ muội Lục Hi Nhi tự về tông được.
Trên thực tế, trong lòng Tiêu Hành Nhất cũng đã sớm có dự liệu, mặc dù Bạch Nhạc không nói tỉ mỉ với hắn, nhưng chuyện Bích Vân Đào cấu kết với ma đạo hắn thấy rất rõ ràng, nếu như chuyện này đơn giản là có thể bỏ qua thì đó mới là kỳ quặc quái gở.
- Bạch sư huynh, chuyện này liên quan quá nhiều, căn bản không phải là chuyện mà chúng ta có thể xử lý, huynh cùng trở về với chúng ta đi.
Tiêu Hành Nhất nhìn Bạch Nhạc, không kiềm được mà khuyên lơn một lần nữa:
- Truyền tin tức về, mời tông chủ định đoạt mới là đường ngay.
- Tiêu sư đệ, ta hiểu ý đệ, nhưng chuyện này không đơn giản như vậy.
Trên khuôn mặt Bạch Nhạc có một nụ cười thoáng qua, hắn vươn tay vỗ bả vai Tiêu Hành Nhất, nhỏ giọng đáp:
- Sát hạch tông môn sắp tới, bây giờ tình thế của bản tông cũng đã rất gian nan, trong lúc thế này, ta không thể gây thêm phiền toái cho tông môn được nữa.
Bạch Nhạc tạm dừng một lúc, rồi tiếp:
- Huống chi, trước đó đệ cũng đã chứng kiến ta và phủ chủ đại nhân có một chút quan hệ, ở lại đây, lúc cần thiết có thể tìm ông ta hỗ trợ, không có nguy hiểm quá đâu!
- Nhưng mà...
Tiêu Hành Nhất còn muốn nói tiếp, nhưng lại bị Bạch Nhạc lần nữa ngắt lời.
- Không có nhưng nhị gì cả, Hi Nhi ở lại đây, ta thật sự không yên tâm! Nếu thật sự là đối phương tìm tới cửa, ta tự vệ không sao, nhưng lại không thể nào bảo vệ hai tỷ muội Hi Nhi được.
Bạch Nhạc nhìn Tiêu Hành Nhất, nói rất nghiêm túc:
- Tiêu sư đệ, thực lực của ta đệ cũng thấy rồi đó, dưới cấp Tinh Cung sẽ không ai có thể uy hiếp được ta.
- ... Vâng!
Tiêu Hành Nhất im lặng một lát, cuối cùng cũng chậm rãi cúi đầu, đồng ý.
Bạch Nhạc nói là không thể nào bảo vệ mấy người Lục Hi Nhi, nhưng trên thực tế, trong lòng Tiêu Hành Nhất biết rõ, trong cái ‘mấy người’ này chỉ e cũng bao gồm cả Tiêu Hành Nhất hắn.
Đừng thấy bình thường Tiêu Hành Nhất hắn có vẻ cũng hơi nổi tiếng, nhưng trên thực tế, một khi gặp được cao thủ chân chính, chút thực lực này căn bản là không đáng để vào mắt, nói thẳng ra là hắn vẫn còn quá yếu.
So với việc lề mà lề mề ở đây, chẳng thà hắn dứt khoát đồng ý dẫn Lục Hi Nhi và Lục Yên Nhiên an toàn về tông môn trước, sau đó lại báo mọi chuyện cho tông chủ và trưởng lão để nghĩ cách trợ giúp Bạch Nhạc.
Cho dù thế nào, đến lúc đó hắn lại vòng trở về để hỗ trợ cũng không muộn.
Thế nên Tiêu Hành Nhất đồng ý, không lâu sau hắn đã đến chỗ tỷ muội Lục gia. Lục Hi Nhi thì không sao, nhưng Lục Yên Nhiên lại từ chối đề nghị trở về Linh Tê Kiếm Tông.
Tiêu Hành Nhất bí quá, đành phải để Lục Yên Nhiên tới gặp Bạch Nhạc.
- Bạch công tử!
Lục Yên Nhiên đẩy cửa phòng ra, cúi người thở dài.
- Lục cô nương, có chuyện gì không?
Bạch Nhạc nhìn Lục Yên Nhiên, bình tĩnh hỏi.
Lục Yên Nhiên nhìn thẳng vào mắt Bạch Nhạc, nhẹ giọng nói:
- Bạch công tử, ta không muốn trở về Linh Tê Kiếm Tông, ta vốn không phải là người tu hành, nơi đây mới là nhà của ta, mới là cuộc sống ta vốn phải có.
- Ta hiểu ý của cô.
Bạch Nhạc khoát tay áo, khẽ trả lời:
- Tối đa là ba tháng, đợi ta giải quyết chuyện này rồi, dù cô muốn ở lại Linh Tê Kiếm Tông hay là trở lại Lục gia để tiếp tục sống, ta đều tùy ý cô.
- Nhưng mà… Một mình công tử ở lại Lục gia, không chê quá tận tâm hay sao?
Lục Yên Nhiên cũng không có ý lùi bước, lại hỏi lần nữa.
Bạch Nhạc nghe câu nói này, cuối cùng cũng nghiêm túc quan sát Lục Yên Nhiên.
Nữ nhân này rất thông minh, dưới tình huống như vậy, chỉ một câu đã thực sự nói đến điểm quan trọng.
Trước đó hắn đánh tới Mã gia, lấy danh nghĩa chính là báo thù vì Tiêu Hành Nhất, vì Lục gia, sau đó mới ngoài ý muốn phát hiện Mã gia cấu kết với ma tu và Bích Vân Đào.
Nhưng nếu chỉ chớp mắt mà Tiêu Hành Nhất và hai tỷ muội Lục gia các nàng đều đi hết, chỉ còn lại một mình Bạch Nhạc ở lại Lục gia, vậy thì sẽ có vẻ quá mức tận tâm, đối phương chỉ cần hơi nghe ngóng một chút là có thể nhận ra vấn đề bên trong.
Mặc dù Lục Yên Nhiên không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng trước đó, Bạch Nhạc còn nói muốn ở lại Lục gia một thời gian ngắn, để hắn xử lý chuyện của Lục gia, chỉ chớp mắt, sau khi đến phủ thành chủ một chuyến rồi trở về, hắn đã căn dặn nàng và Lục Hi Nhi rời đi, tất nhiên là đã xảy ra chuyện gì khiến Bạch Nhạc cảm thấy nguy hiểm.