So sánh một chút, dù cho ở Đông Hải Tiên Đảo, địa vị của Mâu Kình Thần có cao hơn đi nữa thì hắn có thể giàu có được bao nhiêu chứ? Nếu như so về linh thạch, Bạch Nhạc thật sự có thể nhẹ nhàng bỏ xa hắn cả mười con phố.
- ...
Nếu Mâu Kình Thần biết, không biết hắn ta có tức đến ói máu hay không, nhưng Lục Yên Nhiên nghe những lời này thì đã cảm thấy tức đến hộc máu.
- Bạch đại ca, cứ cho là huynh có tiền đi chăng nữa thì cũng đâu cần tiêu xài phung phí như vậy chứ, chúng ta có cần phải hơn thua với hắn ta vậy hay không?
- Đây không phải là hơn thua!
Bạch Nhạc lắc đầu, nhẹ nhàng nói:
- Ta là đang bỏ tiền mua mạng đó.
- Cái gì?
Nghe Bạch Nhạc nói thế, mặt Lục Yên Nhiên đột nhiên tái nhợt.
Tốn bao nhiêu đó linh thạch để đổi lấy một Linh Khư quả hạ phẩm thật sự không đáng, Bạch Nhạc không hiểu sao?
Đương nhiên hắn hiểu, nhưng với hôm nay, trong lúc đó thì rất xứng đáng, bởi vì mỗi một linh dược có ích đều sẽ khiến cho hắn đột phá vào một ngày nào đó, nắm chắc được phần nào chiến thắng, lúc đấu trực diện với đối thủ, cũng thêm phần chắc chắn.
Đúng như hắn nói, đây không phải là hơn thua, mà là muốn nhân lần đấu giá này, dùng linh thạch đổi lấy tất cả những linh dược và báo vật có ích, đây không phải là đang bỏ tiền mua mạng hay sao?!
Mua mạng của hắn, cũng là mua mạng của Mâu Kình Thần và mấy cao thủ ở Bạch Cốt thần giáo.
Bạch Nhạc nhìn Lục Yên Nhiên, cuối cùng cũng từ từ mở lời:
- Lục Yên Nhiên, ta cũng đang định nói với cô, tối nay cô đừng theo ta về Lục Phủ. Nếu như ta đoán không sai, tối nay Lục phủ chắc chắn sẽ có một trận ác chiến. Đến lúc đó, ta không cam đoan sẽ bảo vệ được cô đâu.
- Bạch đại ca, huynh đang nói, cái tên Mâu Kình Thần này hôm nay còn muốn ra tay với huynh à?
Sắc mặt Lục Yên Nhiên đột nhiên tái nhợt, giọng nói run run.
- Chưa hẳn sẽ là Mâu Kình Thần, nhưng hôm nay chắc chắn sẽ có một trận đánh.
Bạch Nhạc khẽ lắc đầu, nhẹ nhàng nói:
- Yên tâm đi, ta sẽ không có chuyện gì đâu, sau ngày mai, ta sẽ làm cho cả cái thành Duyễn Châu này phải ghi nhớ cái tên Bạch Nhạc này!
Nói đến đây, ánh mắt Bạch Nhạc tràn đầy kiêu ngạo.
Chỉ cần lấy được một viên Uẩn Tinh Đan còn lại, hai viên Uẩn Tinh Đan cộng thêm loại linh dược như Linh Khư quả này, hôm nay hắn càng thêm tin sẽ đột phá được Tinh Cung cảnh.
Cộng thêm sắp xếp trước đó, dù là Mâu Kình Thần cũng được, Bạch Cốt Thần Giáo cũng được, hắn đều tin có thể giành được phần thắng.
Lúc trở lại Duyễn Châu này, hắn chưa từng nghĩ là sẽ khiêm tốn, mà ngược lại là để giúp Linh Tê Kiếm Tông xứng danh, cũng để khiến cho người ở núi Đạo Lăng đó có thể nghe được tên của hắn sớm hơn, hắn sớm đã chuẩn bị cho thiên hạ một bất ngờ lớn rồi.
Nổi tiếng khắp thiên hạ.
Một khi đã bước vào Tinh Cung cảnh, hắn chẳng bận tâm việc phải giấu giếm gì, cứ trực tiếp dùng thanh kiếm trong tay tạo ra uy danh hiển hách, thiên kiêu vô song.
Thời gian chậm rãi trôi qua, cuộc đấu giá cũng chuẩn bị kết thúc.
Trong toàn bộ quá trình đấu giá, Bạch Nhạc ra tay tổng cộng năm lần, mỗi một lần có linh dược quý giá xuất hiện, Bạch Nhạc đều không chút do dự nện lượng lớn linh thạch xuống để bắt vào tay, đó mới gọi là vung tiền như rác!
Đừng nói là người khác, cho dù là Mâu Kình Thần thì cuối cùng cũng thấy rung động.
Ngay từ đầu hắn ta chỉ muốn kiếm chuyện với Bạch Nhạc một chút, để Bạch Nhạc đau lòng, nhưng hắn vạn vạn không ngờ, vị phủ chủ Thanh Châu này vậy mà lại giàu có đến như thế, tiêu xài chẳng cần đắn đo điều gì! Hắn ta không tin Bạch Nhạc nhìn không ra hắn ta cố tình đấu giá ác ý, thậm chí cũng đã chuẩn bị tinh thần bị Bạch Nhạc gài bẫy ở một vật đấu giá nào đó.
Nhưng hết lần này tới lần khác, Bạch Nhạc không hề có chút phản ứng nào!
Không, loại thái độ cao ngạo này, có thể là câu trả lởi mà Bạch Nhạc cho hắn ta.
Càng buồn cười hơn là, Bạch Nhạc càng điên cuồng vung tiền như rác, người đau lòng lại chính là hắn ta!!!
Đúng vậy, không sai đâu, hắn ta đau lòng cho linh thạch của Bạch Nhạc!
Điều này cũng không có gì buồn cười, bởi vì trong lòng Mâu Kình Thần, Bạch Nhạc đã sớm là một người chết, tài sản thuộc về Bạch Nhạc đương nhiên chẳng khác gì là của hắn ta! Bỏ ra nhiều linh thạch như vậy, mua về một mớ linh dược lung ta lung tung thì có lợi ích gì chứ? Mà những linh thạch này, vốn nên thuộc về hắn!
- Ngừng! Đừng cố tình nâng giá cho hắn nữa!
Ngay khi Bạch Nhạc muốn ra tay lần thứ sáu để mua một bộ đạo phù trận pháp, Mâu Kình Thần cuối cùng cũng nhịn không được hạ lệnh.
…
Không có Mâu Kình Thần quấy rối, vỏn vẹn chỉ hao tốn không đến năm vạn linh thạch, Bạch Nhạc đã mua được một bộ đạo phù trận pháp này.
Khóe miệng Bạch Nhạc cười châm biến, khẽ nói với Lục Yên Nhiên:
- Nhìn thấy không? Mâu Kình Thần đang đau lòng thay ta!
- ...
Câu nói này của Bạch Nhạc lại khiến Lục Yên Nhiên nhịn không được cạn lời, không biết nên trả lời thế nào mới tốt nữa.