Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 655 - Chương 655 - Theo Đuổi Không Bỏ, Bạch Cốt Hóa Thân

Chương 655 - Theo đuổi không bỏ, Bạch cốt hóa thân
Chương 655 - Theo đuổi không bỏ, Bạch cốt hóa thân

Thời khắc sống còn, tốc độ của Bạch Nhạc hoàn toàn phát huy đến mức tận cùng, trong nháy mắt, cả người hắn đã hóa thành một bóng mờ, điên cuồng trốn ra bên ngoài.

Trong giây phút ấy, lão giả áo đen kia cũng không khỏi thoáng lưỡng lự.

Lão không chắc chắn được Bạch Nhạc nói thật hay nói dối, nhưng dưới tình huống thế này, lão nhất định phải quyết định giữ hay bỏ giữa hai bên.

- Phủ chủ đại nhân, bây giờ xem ra, cái chết của Bích Vân Đào e là cũng không thoát khỏi quan hệ với ông đúng không?

Mâu Kình Thần nhíu lông mày, cuối cùng cũng tung người bay ra, hắn ta trầm giọng nói:

- Bích Vân Đào là đệ tử bị ruồng bỏ của bản tông, hắn chết hay không cũng không liên quan tới ta, nhưng hắn lại trộm đi bảo vật quan trọng của bản tông, thứ đó ở ngay bên trong giới chỉ kia! Phủ chủ đại nhân, giao đồ ra đây thì chuyện này xóa bỏ!

Mâu Kình Thần đứng ra, quả thực khiến Chu Đông Dương có một loại xúc động muốn ói máu.

Giao ra? Ta giao cái rắm!

- Mâu Kình Thần, bản phủ nói không thấy chính là không thấy, ngươi đừng có bị tiểu tử Bạch Nhạc kia lừa!

Dù thế nào đi nữa, Chu Đông Dương cũng không muốn nảy sinh xung đột với Mâu Kình Thần thật, ông ta chỉ có thể cố gắng giải thích.

Cũng gần như là cùng lúc, lão giả áo đen kia hừ lạnh một tiếng, lúc này không còn tiếp tục để ý tới Chu Đông Dương, lão tung người bay ra, tiếp tục đuổi theo về phía Bạch Nhạc.

Người khác không chắc hiểu, nhưng lão thì cực kỳ rõ ràng.

Mâu Kình Thần đứng ra vào lúc này, mục đích rất rõ ràng, hắn ta đang nói với mình rằng để Chu Đông Dương cho hắn ta ứng phó, mình chỉ cần nhìn chằm chằm vào Bạch Nhạc là được!

Dù Bạch Nhạc nói thật hay nói dối cũng không quan trọng, chỉ cần đồng thời nhìn chằm chằm vào hai người là nhất định có thể cướp đồ trở lại.

Chu Đông Dương dù sao cũng là phủ chủ Duyễn Châu, thân là người của Bạch Cốt Thần Giáo, mạnh mẽ ra tay trước mắt bao người tất nhiên sẽ dẫn đến một chút phiền toái, so sánh qua lại, để Mâu Kình Thần thương lượng với Chu Đông Dương, thậm chí ra tay với Chu Đông Dương đương nhiên sẽ đơn giản hơn nhiều rồi.

Trốn từ phòng đấu giá ra, Bạch Nhạc không dám có chút do dự nào, lúc này hắn một đường bỏ chạy về phía Lục phủ.

Bạch Nhạc rất rõ ràng, mặc dù hắn đã giá họa cho Chu Đông Dương, nhưng trên thực tế, đối phương tuyệt đối sẽ không dễ dàng bị lừa bịp như vậy, tất nhiên sẽ còn cắn chết mình không thả.

Chỉ là, dù là vị trưởng lão của Bạch Cốt Thần Giáo kia hay là Mâu Kình Thần, chỉ cần trong hai người kia có một người bị dời đi lực chú ý, thả tầm mắt lên trên thân phận của Chu Đông Dương, thì đã đủ với Bạch Nhạc rồi.

Phải biết rằng, lúc này hắn không chỉ là ngăn cản là một người, mà là ngăn cản hai nguồn uy hiếp cùng một lúc.

Còn về phần nói phải chạy trốn về Lục gia, thì lý do càng thêm đơn giản!

Chu Đông Dương bố trí trận pháp có thể cắt đứt hơi thở ở Lục gia, chỉ khi Bạch Nhạc thật sự trở về mới có thể hoàn toàn thả lỏng tay chân.

Thậm chí, cho dù là đột phá, Bạch Nhạc cũng căn bản không dám thật sự tùy tiện đột phá ở đây.

Bây giờ, đạo kiếp buông xuống mới chỉ có bấy nhiêu, nhưng Bạch Nhạc rõ ràng hơn bất cứ ai khác, khi hắn thật sự thi triển Thông Thiên Ma Công ra, sự kinh khủng của đạo kiếp mới thật sự được thể hiện ra ngoài.

Đương nhiên, bởi vì hắn chủ động lôi vị trưởng lão của Bạch Cốt Thần Giáo kia vào, nhưng dù là bây giờ thì uy lực của đạo kiếp đã khiến Bạch Nhạc hơi không chịu nổi rồi, hắn nhất định phải triệt để bộc phát thực lực ra ngoài mới có hi vọng chống đỡ nổi đạo kiếp lần này, thuận lợi bước vào Tinh Cung.

Bạch Nhạc cũng lập tức cảm nhận được người đuổi theo hắn vẫn là vị trưởng lão của Bạch Cốt Thần Giáo kia, nhưng tin tốt duy nhất chính là, cho dù là vị trưởng lão áo đen kia cũng căn bản không muốn trêu vào đạo kiếp mạnh mẽ vô cùng thế này, ông ta chỉ một mực đuổi theo Bạch Nhạc chứ không thật sự toàn lực đuổi theo.

Trốn chạy như điên cả đường, nhưng đạo kiếp vẫn không có chút ý định muốn thả lỏng, nó vẫn đuổi theo Bạch Nhạc, đánh không chút buông tha.

Đợi đến khi Bạch Nhạc trốn về Lục gia, tia sét đạo kiếp đã giáng xuống bảy lần.

Trong đoạn đường này, Bạch Nhạc vẫn luôn liều mạng dùng các loại linh dược để mạnh mẽ chống cự, nhưng dù như thế, tử phủ hay là bản thân cơ thể của Bạch Nhạc vẫn bị tổn thương không nhẹ.

- Bạch Nhạc.

Nhận thấy hơi thở kinh người từ phía xa, Hà Diêu cuối cùng cũng bay ra từ trong Lục phủ, chỉ liếc mắt một cái, Hà Diêu đã thấy lão giả áo đen đi theo phía sau Bạch Nhạc, ông thấy lạnh cả tim gan, trong nháy mắt, một vòng ánh kiếm bỗng phá không tiến tới, chém thẳng đến trưởng lão Bạch Cốt Thần Giáo kia.

Dựa theo kế hoạch của Bạch Nhạc, Hà Diêu sở dĩ không đến hội đấu giá chính là vì khiến mình không bị cuốn vào trong đó quá sớm, khi Bạch Nhạc trốn về thì ngăn cản truy binh giúp Bạch Nhạc, để Bạch Nhạc có thể có cơ hội mở trận pháp ra.

Nhưng Hà Diêu cũng ngờ rằng, Bạch Nhạc còn chưa trở về đã đột phá, dẫn đạo kiếp tới rồi.

Bình Luận (0)
Comment