Sau khi đánh ra một đòn, dường như trường kiếm trong không trung, thật sự bị người khác nắm trong tay, trong nháy mắt nhẹ nhàng biến chiêu, tránh khỏi một đòn của hắn!
Đừng xem đó chỉ là một thay đổi nho nhỏ, nhưng trên thực tế, đối với Nhậm Bách Đào mà nói, điều này quả thực khác xa so với những gì hắn biết.
Ong!
Mũi kiếm hơi chao đảo một chút, Thu Hoằng Kiếm thuận thế chém về phía Nhậm Bách Đào lần nữa. Linh Tê Kiếm Quyết tự nhiên thi triển ra, kiếm thế liên miên không dứt, thậm chí trong nháy mắt liền đánh cho Nhậm Bách Đào trở tay không kịp.
- Ngươi đang dùng thủ đoạn gì?
Nhậm Bách Đào gắt gao nhìn chằm chằm vào Bạch Nhạc, trầm giọng hỏi.
- Phi Kiếm Thuật!
Khóe miệng Bạch Nhạc nhếch lên một nụ cười, khoan thai mở miệng nói.
- Mới được sáng chế ra cách đây không lâu, vừa hay nhân cơ hội ngày hôm nay, mời Nhậm sư huynh chỉ điểm chỗ còn sai sót giúp ta!
Trong khi nói chuyện, con ngươi Bạch Nhạc cũng tỏa ra một cỗ sát khí hung tợn, chuyển hướng sang các đệ tử Linh Tê Kếm Tông nói.
- Chư vị sư đệ, có thể mượn kiếm dùng một lát không!
Nghe thấy Bạch Nhạc nói vậy, đệ tử Linh Tê Kiếm Tông đồng loạt trở nên hưng phấn, giống như lập tức nhớ đến cảnh tượng, Bạch Nhạc dùng sức một mình đánh tan đệ tử Lục Hợp Môn vài ngày trước, trong lúc giơ tay lên, một loạt âm thanh kiếm ra khỏi vỏ đột nhiên vang lên.
Sau đó, tất cả kiếm của đệ tử Linh Tê Kiếm Tông đều đồng loạt bay về phía Bách Nhạc!
Trong nháy mắt, không trung xuất hiện một mảnh kiếm quang sáng như tuyết.
Trên thực tế Bạch Nhạc cũng chỉ mới sáng tạo ra Phi Kiếm Thuật cách đây không lâu, rất nhiều chỗ vẫn còn chưa được hoàn thiện, thậm chí ngay cả bản thân Bạch Nhạc, cũng không thể xác định được một cách rõ ràng, hắn cần phải không ngừng chiến đấu để gia tăng cảm nhận và lực khống chế của bản thân.
Thực ra, lúc giao phong với đệ tử Lục Hợp Môn trước đó, Bạch Nhạc cũng đã thử cùng một lúc khống chế nhiều kiếm để chiến đấu, chỉ là năng lực của những đệ tử Lục Hợp Môn kia quả thực quá yếu, căn bản không thể đưa đến chút hiệu quả nào, thậm chí ngay cả cường giả Tinh Cung Cảnh gọi là Cổ Thành Vân kia, cũng chỉ là miễn cưỡng đột phá, căn bản không chịu nổi một chiêu.
Nhưng hôm nay đối mặt với Nhậm Bách Đào lại hoàn toàn khác nhau.
Lúc vừa mới bắt đầu, hắn bị Bạch Nhạc đánh cho trở tay không kịp, chịu chút thiệt thòi nhỏ, nhưng sau khi có sự chuẩn bị tâm lý, Bạch Nhạc còn muốn chiếm tiện nghi từ chỗ đối phương thì quả thực có chút khó khăn.
Một cây Tam Xoa Cổ được đánh ra, tựa như một trận mưa to gió lớn, cho dù có bao nhiêu thanh kiếm tấn công tới, cũng bị chặn hết ở bên ngoài, căn bản không có cơ hội tiếp cận.
Hơn nữa, sau khi Nhậm Bách Đào đã dần dần thích ứng với công kích của Bạch Nhạc, hắn cũng đã có cách ứng phó chính xác hơn, tuy rằng thời gian phòng thủ vẫn chiếm đa số, nhưng chỉ cần hắn xuất chiêu, đều là tư thế sấm sét, trong nháy mắt là có thể xáo trộn thế tiến công của Bạch Nhạc.
So với Bạch Nhạc, Nhậm Bách Đào lại càng kiêu ngạo hơn, từ đầu đến cuối Bạch Nhạc không sử dụng Tinh Cung, thì hắn cũng không sử dụng lực lượng Tinh Cung, chỉ đơn thuần dùng Tam Xoa Cổ để ứng phó với công kích của Phi Kiếm Thuật mà thôi.
Người ta thường nói tà không thể nào thắng được chính, nhưng trên thực tế, nó không có liên quan tới thắng bại giữa thiện và ác là bao.
Chỉ mới giao tranh một lúc, đã khiến cho Bạch Nhạc có sự nhận biết rõ ràng hơn đối với thực lực của Nhậm Bách Đào.
Đây mới là một thiên tài chân chính, nếu như không phải Mưu Kình Thần xuất chúng hơn gười, có lẽ Nhậm Bách Đào đã trở thành đệ tử xuất sắc nhất đời này của Đông Hải Tiên Đảo.
Cơ sở cực kì vững chắc, hiển nhiên là đã khổ công tu luyện, tâm tính kiên cường, hơn nữa lại cực kì tự tin.
Nếu như không phải tâm cơ của hắn quá thâm trầm, tâm địa lại quá ác độc, thậm chí Bạch Nhạc còn rất hi vọng có thể kết giao bằng hữu với đối phương.
Đáng tiếc, đối với Bạch Nhạc giờ phút này mà nói, đánh bại thậm chí giết chết đối phương mới là lựa chọn duy nhất.
Uỳnh!
Ý niệm hơi động, bỗng nhiên phía sau Bạch Nhạc xuất hiện một tòa Tinh Cung lộng lẫy, mặc dù còn có chút mơ hồ, nhưng bảy ngôi sao kia lại cực kỳ rạng rỡ, tỏa ra một cỗ sức mạnh kinh khủng.
Trên thực tế, sau khi bước vào Tinh Cung Cảnh, sát chiêu trí mạng, đều dựa vào Tinh Cung mà tồn tại.
Không sử dụng lực lượng của Tinh Cung, sẽ rất khó phát huy ra được uy lực thực sự.
Phi Kiếm Thuật cũng giống như vậy!
Tinh Cung vừa xuất hiện, sức mạnh của những phi kiếm này lại được tăng lên một cấp bậc khác, hơn nữa cũng khiến Bạch Nhạc ý thức được một vấn đề mấu chốt.
Nếu phải đối phó với một đối thủ không mạnh, khống chế bao nhiêu thanh kiếm công kích cũng không quan trọng, nhưng nếu muốn khống chế phi kiếm một cách thật hoàn hảo, lấy cường độ thần hồn của Bạch Nhạc bây giờ, sẽ xuất hiện một hạn chế cực lớn.
Trên thực tế, sau khi bước vào Tinh Cung Cảnh, , nền tảng tu hành của Bạch Nhạc đã biến thành Thất Tinh Đồ, đối với Bạch Nhạc mà nói, bảy ngôi sao bên trong Tinh Cung kia, chính là căn nguyên sức mạnh của hắn, hơn nữa, trong này cũng ẩn giấu huyền cơ!