Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 813 - Chương 813 - Trở Về Thanh Châu?

Chương 813 - Trở về Thanh Châu?
Chương 813 - Trở về Thanh Châu?

Làm xong những chuyện này rồi, lúc này Bạch Nhạc mới đi gặp Hà Diêu, trả lại lệnh bài đệ tử và y phục đệ tử, từ biệt bằng một cách chính thức, sau đó rời khỏi Linh Tê Kiếm Tông.

Không phải hắn không muốn ở lại, mà là hắn đã thật sự không tìm thấy bất cứ lý do nào để ở lại.

- Bạch Nhạc, thân phận là gì cũng không quan trọng, dối với chúng ta, đối với Linh Tê Kiếm Tông, con mãi mãi là người nhà.

Bạch Nhạc khom người cúi đầu, tuy không trả lời, nhưng ý trong đó đã bày tỏ vô cùng rõ ràng.

Bạch Nhạc một đường bước ra khỏi cửa núi của Linh Tê Kiếm Tông cùng với Tô Nhan và Tiêu Hành Nhất, trong lòng cũng không khỏi sinh ra một chút thương cảm.

Thật ra, lúc đầu Bạch Nhạc vẫn luôn cảm thấy mình và Linh Tê Kiếm Tông cũng không có bao nhiêu tình cảm, hắn dường như cũng luôn không quá quan tâm đến cái thân phận này, nhưng khi thật sự đến lúc phải rời khỏi, hắn mới phát hiện, trong lúc không nhận ra, hắn đã có tình cảm sâu đậm với nơi này rồi.

Nơi này là chỗ mà Bạch Nhạc bắt đầu tu hành, nơi này có quá nhiều người không thể quên đi, dù là tốt hay xấu thì cũng sẽ trở thành hồi ức tốt đẹp nhất trong đời.

- Ngươi nói cái gì?

Trần Kiếm Phong có được hồi báo của đệ tử, ông ta không khỏi có chút kinh ngạc, hồi lâu sau cũng vẫn không thể lấy lại tinh thần.

Đệ tử kia lặp lại một lần nữa:

- Trần trưởng lão, vừa mới có được tin tức xác thực, Bạch Nhạc đã rời tông, rời khỏi Linh Tê Kiếm Tông trở về Thanh Châu rồi.

- Trở về Thanh Châu…

Trần Kiếm Phong lặp lại một lần, cũng không nhịn được nói:

- Xem ra, cuối cùng thì hắn vẫn sợ.

Trong trận chiến ở Đông Hải, Bạch Nhạc mạo hiểm lớn bao nhiêu, tất cả mọi người rõ như ban ngày.

Bảo vật hộ thân đã không còn, dưới tình huống như vậy, Bạch Nhạc lại đối mặt với cường giả Tinh Hải Cảnh, thật đúng là ngay cả một chút sức tự vệ cũng không có, rời đi có lẽ sẽ tốt hơn.

Còn về phần sự uy hiếp của Bạch Cốt Thần Giáo… Nói đến cùng thì Bạch Nhạc bây giờ thân là phủ chủ Thanh Châu, cũng đã không còn quan hệ gì với Duyễn Châu nữa rồi.

Trên thực tế, cũng không chỉ là Bắc Đẩu Tinh Cung, tin tức Bạch Nhạc rời tông trở về Thanh Châu cũng đã truyền đến những tông môn khác ở Duyễn Châu, thậm chí vào trong Đông Hải Tiên Đảo.

Mâu Kình Thần vừa nhận được tin tức, gần như là người đầu tiên đứng bật dậy.

- Dừng lại!

Mai Vĩnh Giang trực tiếp ngăn cản Mâu Kình Thần lại:

- Ngươi muốn làm gì?

- Giết người.

Lông mày Mâu Kình Thần bỗng nhướn lên, trầm giọng đáp:

- Người cho rằng, ta có thể để hắn sống mà trở lại Thanh Châu sao?

Trong lúc nói chuyện, trong mắt Mâu Kình Thần đột nhiên lộ ra một ý muốn giết người lạnh lẽo.

- Nên ngươi muốn vô duyên vô cớ nửa đường chặn giết phủ chủ Thanh Châu?

Mai Vĩnh Giang lạnh lùng nhìn Mâu Kình Thần, trầm giọng mở miệng:

- Ngươi cho rằng Bạch Nhạc bây giờ vẫn là Bạch Nhạc lúc trước hay sao?

Lúc trước, Bạch Nhạc vừa mới trở lại Duyễn Châu, có thể nói là bừa bãi vô danh, chẳng những thực lực bình thường, hơn nữa cũng gần như không có ai biết được thân phận của Bạch Nhạc, giết thì cũng giết thôi, nhưng từ trận chiến ở Đông Hải kia, danh tiếng của Bạch Nhạc bây giờ có thể nói là như mặt trời ban trưa vậy.

Dưới tình huống như vậy, nếu không có đầy đủ lý do để ra tay với Bạch Nhạc, thì sẽ hoàn toàn khác biệt.

- Cao thủ của Bạch Cốt Thần Giáo ra tay giết chết phủ chủ Thanh Châu, có liên quan gì tới ta chứ?

Mâu Kình Thần ngẩng đầu, lạnh lùng hỏi ngược lại.

Mai Vĩnh Giang hơi ngập ngừng, ông ta đương nhiên hiểu được ý của Mâu Kình Thần, bản thân Mâu Kình Thần tu hành công pháp của Bạch Cốt Thần Giáo, chỉ cần giết người rồi giả tạo thành cảnh tượng cao thủ của Bạch Cốt Thần Giáo ra tay, đương nhiên cũng không khó.

Mai Vĩnh Giang nhìn chằm chằm vào mắt Mâu Kình Thần, lạnh lùng hỏi:

- Lỡ như ngươi không thể giết chết Bạch Nhạc thì sao?

- Không có loại ‘lỡ như’ này.

Mâu Kình Thần ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào mắt Mai Vĩnh Giang, lạnh lùng đáp:

- Nếu là ta toàn lực ra tay mà còn để hắn ta chạy thoát, thế cho dù đưa cái mạng này cho hắn, ta cũng không thể nói gì được hơn.

- ...

Mai Vĩnh Giang cảm nhận được sự kiên trì của Mâu Kình Thần, ông ta cười khổ trong lòng một hồi, nhưng cuối cùng cũng không thể nói ra điều gì cả.

Ông ta rõ ràng hơn bất cứ ai khác rằng mình không thể ngăn cản được Mâu Kình Thần.

Thậm chí là trong toàn bộ Đông Hải Tiên Đảo, ngoại trừ vị lão tổ Nguyệt Lâm Tiên kia ra, không có ai có thể ngăn cản được Mâu Kình Thần.

Dù là lần thất bại trước đó hay là trận chiến ở Đông Hải, Mâu Kình Thần bị Bạch Nhạc ép hòa ngay trước mặt nhiều người như vậy, thậm chí còn để Lâm Tiên Lão Tổ đích thân ra tay cắt đứt trận tỷ thí, tất cả chuyện này đều khiến Mâu Kình Thần không thể chịu đựng được.

Bằng sự kiêu ngạo của hắn ta, không thể chịu được phương thức Bạch Nhạc đạp lên người hắn để thành danh.

Chỉ có dùng cách trực tiếp nhất, bạo lực nhất để hủy hoại Bạch Nhạc, mới có thể khiến hắn ta đẩy cơn tức trong lồng ngực ra ngoài.

Bình Luận (0)
Comment