Một trảo vừa rồi, trên người Ẩn Tâm cũng đã bị lợi trảo Tiểu Bạch Giao của cào ra không ít vết thương. Bây giờ bị ném xuống, đối mặt với Vân Mộng Chân đã kịp chuẩn bị, dĩ nhiên nàng càng không có chỗ để phản kháng.
Tự tay lau sạch một chút vết máu trên khóe môi, Ẩn Tâm cười nhạt, không nói một lời.
- Giao giải dược ra, ta tha cho ngươi một mạng!
Trong mắt lộ ra ánh sáng lạnh, Vân Mộng Chân lành lạnh mở miệng nói.
- Vân Mộng Chân, ngươi nghe nói sát thủ dùng độc còn giải dược theo người lúc nào thế?
Khinh thường nhìn Vân Mộng Chân, Ẩn Tâm ngạo nghễ mở miệng.
Nàng là sát thủ, hơn nữa còn là Sát Thủ cấp cao nhất, ám sát là mục tiêu duy nhất của nàng, còn cứu người... Loại chuyện này, xưa nay không ở trong phạm vi suy nghĩ của nàng.
Mặc dù lần này ra tay đá phải tấm sắt, không thể giết chết Vân Mộng Chân. Nhưng trong mắt nàng, tất nhiên Yến Bắc Thần dám dùng mạng cứu Vân Mộng Chân, vậy thì chết đi thôi. Nàng không có chút thương hại nào.
- Grào!
Nghe được Ẩn Tâm trả lời, Tiểu Bạch Giao lập tức giận dữ, lần nữa gầm thét uy hiếp.
Nhưng với uy hiếp này, Ẩn Tâm cũng không nhúc nhích chút nào:
- Không cần uổng phí sức lực, ngươi từng thấy sát thủ sợ chết à? Tất nhiên dám ra tay với ngươi, ta đã không định còn sống rời đi.
Trong mắt lộ ra khinh thường, Ẩn Tâm nói những lời này chắc như đinh đóng cột!
Làm một sát thủ, nàng đã sớm không để sinh tử ở trong lòng, càng sẽ không chịu bất kỳ uy hiếp gì.
Đối mặt với sự cứng rắn của Ẩn Tâm, đổi lại người khác có thể đã tuyệt vọng.
Nhưng người hiện tại nàng đối mặt lại là Vân Mộng Chân.
- Sát thủ chưa chắc sẽ mang giải dược bên người nhưng rõ ràng biết hạ độc gì, có biện pháp nào có thể giải độc.
Nhìn chằm chằm Ẩn Tâm, Vân Mộng Chân bình tĩnh mở miệng:
- Ta biết ngươi nhất định có cách giải độc, hoặc là ít nhất là... áp chế độc tính! Cho nên vấn đề chỉ là làm thế nào cạy miệng ngươi ra mà thôi.
- Ngươi có thể thử xem!
Cười lạnh một tiếng, Ẩn Tâm chưa phủ định lời của Vân Mộng Chân nhưng lại vẫn xem thường như cũ.
Thân là sát thủ, từ ngày bước vào chuyến đi này, đầu tiên nàng phải học làm thế nào thừa nhận đủ loại áp lực, thậm chí là dằn vặt. Đến lúc cần, nàng nhất định phải ngậm chặt miệng, dù là một chữ cũng không thể tiết lộ.
Cho dù là cái chết hay là đủ loại cực hình, nàng chắc chắn có thể thản nhiên thừa nhận.
Cho nên tất nhiên nàng không sợ Vân Mộng Chân uy hiếp.
- Ngươi nói ngươi là sát thủ, nhưng sát thủ giết người chỉ vì quyền lợi.
Vân Mộng Chân hơi nhíu mày tiếp tục nói:
- Cho dù thế lực hoặc người sau lưng ngươi là ai, giết chết Yến Bắc Thần đối với các ngươi đều không có bất kỳ ý nghĩa gì! Thậm chí có thể sẽ mang đến tai họa ngập đầu.
- Thánh nữ muốn uy hiếp chúng ta à?
Khinh miệt nhìn Vân Mộng Chân, Ẩn Tâm thản nhiên mở miệng:
- Dù Đạo Lăng Thiên Tông cường đại nhưng cũng không phải không gì không làm được. Huống chi hiện tại Đạo Lăng Thiên Tông... Nếu thánh nữ đã không phục, có thể thử ra tay một lần.
Tổ chức sát thủ lợi hại chân chính đều tự có phương thức sinh tồn và đất đai của mình, vĩnh viễn tồn tại ở trong âm u. Cho dù là Đạo Lăng Thiên Tông ở thời kỳ đỉnh phong trước đây căn bản cũng không có khả năng hoàn toàn diệt trừ đối phương, chứ đừng nói là hiện tại.
- Có thể Đạo Lăng Thiên Tông không làm được nhưng không có nghĩa là sẽ không có người khác có thể làm được.
Đối mặt với lời trào phúng của Ẩn Tâm, Vân Mộng Chân vẫn có vẻ vô cùng bình tĩnh, nhàn nhạt mở miệng nói.
Ẩn Tâm hơi khựng lại, lời này để cho nàng sợ hãi kinh sợ trong lòng!
Dường như lời này của Vân Mộng Chân có ý riêng!
Có khả năng nhất là đã chạm tới cấm kỵ không ai dám đụng vào... Thông Thiên Ma Quân!
Trong lúc nhất thời, trong lòng Ẩn Tâm sinh ra vô số ý niệm trong đầu.
Rõ ràng Yến Bắc Thần là truyền nhân của Thông Thiên Ma Quân, nhưng hôm nay chẳng những Vân Mộng Chân không giết hắn, ngược lại còn cứu hắn. Bản thân nàng cũng rất kỳ quái.
Phải biết rằng, trước đó nếu như không phải Bạch Nhạc liều mình cứu giúp, bây giờ người ngã xuống sẽ là Vân Mộng Chân. Quan hệ giữa hai người có vấn đề rất lớn.
Trừ khi...
Không đợi Ẩn Tâm tiếp tục suy nghĩ, Vân Mộng Chân đã tiếp tục nói:
- Nếu như Yến Bắc Thần chết, ta cam đoan ngươi cũng sẽ chết. Hơn nữa chết đến một chút vết tích cũng sẽ không lưu lại. Lúc rời khỏi nơi này, ta sẽ truyền ra tin tức nói là ngươi đánh lén giết chết Yến Bắc Thần, đồng thời cướp đi Côn Ngô Kiếm!
- Tin tưởng ta! Cho dù sau lưng ngươi là thế lực nào bọn họ cũng không phải Thông Thiên Ma Quân, càng không gánh nổi Côn Ngô Kiếm!
- ...
Nhìn Vân Mộng Chân, Ẩn Tâm rất rõ ràng đối phương nói thật. Mà lại nói nghiêm túc không gì sánh được, không phải có lẽ mà là nhất định sẽ làm như vậy.
- Người mà các ngươi muốn giết là ta. Chỉ cần giết chết ta, các ngươi không sợ trả bất cứ giá nào! Bởi vì toàn bộ thế giới Địa Hạ đều sẽ vì vậy mà sôi trào. Các ngươi không sợ đối mặt với Đạo Lăng Thiên Tông đuổi giết, giết chết ta đồng nghĩa với lợi ích to lớn.
- Nhưng giết chết Yến Bắc Thần lại khác!