Vân Mộng Chân bình tĩnh nói:
- Giết chết hắn, các ngươi không được bất kỳ chỗ tốt gì, thậm chí còn có thể phải trả cái giá thật lớn... Mà chỗ ngươi có thể có được chẳng qua chỉ là một hơi thở mà thôi.
- Ngươi là sát thủ. Từ trước tới giờ sát thủ không làm việc theo cảm tính, chỉ biết cân nhắc quyền lợi!
Chậm rãi thở ra một hơi, Vân Mộng Chân bình tĩnh nhìn Ẩn Tâm, cuối cùng nói rằng:
- Cứu sống hắn! Ta có thể bảo đảm thả ngươi an toàn rời đi, coi là chưa từng xảy ra chuyện gì! Ngươi còn có thể lại tiếp tục tìm cơ hội ra tay với ta. Chuyện này với các ngươi mà nói, không có bất kỳ tổn thất nào!
- Đương nhiên, ngươi cũng có thể từ chối! Thử xem, chuyện ta vừa nói có thể biến thành sự thật không!
- Hai con đường, đều mở ở trước mặt ngươi... Tự ngươi chọn đi.
...
Trên Đông Hải.
Sắc mặt Nguyệt Lâm Tiên vô cùng khó coi. Một luồng thần hồn kia bị chém rụng cũng có nghĩa là cắt đứt hy vọng hắn bằng cách này khống chế Quảng Hàn Thiên Cung để phá cục.
Chỉ bằng vào bản thân hắn, cho dù thế nào cũng không có khả năng chiến thắng ba vị cường giả Tinh Hải Cảnh. Hơn nữa, trong này thật sự tồn tại thực lực cũng không kém Đạp Thiên Ma Quân hắn.
Một nước đi nhầm, cả bàn đều thua!
Hai người Yến Bắc Thần và Vân Mộng Chân đều quá nhiều biến số!
Vạn vật dễ tính, lòng người khó dò.
Cho dù tới bây giờ, Nguyệt Lâm Tiên cũng vẫn khó có thể tin nổi hai người Vân Mộng Chân và Yến Bắc Thần làm sao lại liên thủ. Điều này quả thực làm cho không ai có thể tưởng tượng ra.
Từ góc độ đại thế mà nói, lần này, hắn thực sự đã thua.
Nhưng nói cả bàn đều thua thì cũng chưa hẳn.
Nguyệt Lâm Tiên làm việc cho tới bây giờ đều suy nghĩ chu toàn. Hắn không phải dân cờ bạc, cũng sẽ không đánh bạc toàn bộ tài sản tính mệnh được ăn cả ngã về không.
Chém giết Yến Bắc Thần, luyện hóa thành Bạch Cốt Hóa Thân, bản thân ở trạng thái lý tưởng nhất. Dù có thể thất bại, cũng không có nghĩa là Nguyệt Lâm Tiên đã thật sự thất bại thảm hại.
Nhưng... Kể từ đó, trên thời gian, sẽ càng có vẻ gấp gáp.
Hải Thần Kích trong tay hắn đột nhiên nhoáng lên, thân hình Nguyệt Lâm Tiên chợt lui. Trong mấy hơi thở, vậy mà mạnh mẽ tránh thoát ba người vây quanh.
- Các ngươi đều muốn Quảng Hàn Thiên Cung. Vậy ta tặng cho các ngươi thì thế nào? Các ngươi ai có bản lĩnh thì cứ việc lấy đi.
Trong lúc nói chuyện, trên biển nổi lên sóng thần, Nguyệt Lâm Tiên ẩn thân trong sóng lớn, đột nhiên bỏ chạy về vị trí nguyện lực của Quảng Hàn Thiên Cung.
Tuy không có khả năng đánh bại đối phương, nhưng ở trên Đông Hải này, Nguyệt Lâm Tiên muốn đi thì không ai có thể ngăn lại.
Nói một câu Đông Hải vô địch, với Nguyệt Lâm Tiên mà nói cũng không quá khoa trương.
- Đuổi theo!
Trong mắt lộ ra sát cơ, Bạch Cốt phu nhân lành lạnh mở miệng nói.
Nhưng lần này, cũng không ai trả lời nàng, Đạp Thiên Ma Quân đến mắt cũng không nháy một cái trực tiếp đáp xuống Quảng Hàn Thiên Cung, hoàn toàn không có ý đuổi theo Nguyệt Lâm Tiên.
Đối với hắn mà nói, hắn đây nơi này là vì quyền lợi!
Đồng ý chỗ tốt của Thu Âm Phong lão tổ và Bạch Cốt phu nhân cũng vẻn vẹn chỉ đồng loạt ra tay đánh bại Nguyệt Lâm Tiên, cũng không bao gồm tiếp tục đuổi giết Nguyệt Lâm Tiên.
Trên thực tế cho dù hắn nguyện ý thì trên Đông Hải này muốn thật sự chém giết Nguyệt Lâm Tiên cũng quá trắc trở.
Ngược lại, chiếm giữ vị trí ở Quảng Hàn Thiên Cung, nghĩ cách khống chế Quảng Hàn Thiên Cung mới càng mê người.
Huống chi, dù không nói đến tất cả những thứ này, chỉ bằng Thánh nữ Đạo Lăng và truyền nhân Ma Quân đều ở trong này cũng đủ làm cho chuyến đi này của hắn không tệ.
Không chỉ Đạp Thiên Ma Quân, trên thực tế Âm Phong lão tổ cũng đồng dạng không nhúc nhích chút nào.
Mí mắt giật giật, Bạch Cốt phu nhân cũng hiểu được, chỉ bằng một mình nàng thì cũng không dám đuổi theo Nguyệt Lâm Tiên.
Nhưng dù ép lui Nguyệt Lâm Tiên hết giận, thế nhưng... tiếp đó, liên minh của ba người bọn họ cũng theo đó tan rã. Thật sự muốn chia một chén canh từ đó, chỉ sợ cũng vô cùng gian nan.
Hồ Hàn Đàm!
Một điểm sáng vọt vào hồ, trong chốc lát, chỗ thi thể Nhậm Bách Đào trong hồ có một bộ xương trắng chậm rãi bò lên!
Trong chốc lát, bộ xương trắng từ hồ bơi ra. Dưới ánh trăng, xương trắng trong suốt thoạt nhìn cực kỳ chói mắt.
Khói đen che phủ, qua chừng một nén nhang, phía trên bộ xương trắng kia một lần nữa mọc ra máu thịt. Nhưng có vẻ vô cùng âm u, bất ngờ lại là dáng dấp của Nhậm Bách Đào.
Nếu như quan sát chi tiết thì sẽ phát hiện, trong mắt Nhậm Bách Đào bây giờ lộ ra ánh sáng tối tăm, khí tức cũng đại biến hiển nhiên đã không phải là Nhậm Bách Đào.
Ngẩng đầu liếc nhìn mặt hồ trong vắt, trong mắt Nhậm Bách Đào lộ ra vẻ lạnh như băng. Hắn bước ra một bước cũng làm trái cấm chế không thể phi hành ở nơi đây, bay thẳng qua mặt hồ, một đường thẳng đến Quảng Hàn Thiên Cung.
…
- Trên thân kiếm tôi luyện máu Minh Linh, độc tính lan tràn cực nhanh, Kiến Huyết Phong Hầu. Nếu như không phải hắn luyện thể cực mạnh, bây giờ đã sớm chết rồi! Muốn giải độc, nhất định phải trước khi độc tố xâm nhập vào trái tim của hắn, cắt đứt tâm mạch thay máu. Cho đến khi hoàn toàn loại bỏ máu độc, huyết dịch hóa thành màu đỏ tươi mới thôi. Chịu đựng được thì sống, không chịu đựng được thì chết!