Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 931 - Chương 931 - Ta Nghĩ Là Ta Đã Có Cách

Chương 931 - Ta nghĩ là ta đã có cách
Chương 931 - Ta nghĩ là ta đã có cách

- Quảng Hàn Thiên Cung đã bị luyện hóa, tối đa còn có một ngày thì sẽ hoàn toàn mở ra!

Nguyệt Lâm Tiên giải thích:

- Yến Bắc Thần không thể hoàn toàn luyện hóa Quảng Hàn Thiên Cung thì không thể chân chính điều động lực lượng của Quảng Hàn Thiên Cung. Chúng ta chỉ cần mạnh mẽ xông vào bên trong là có thể chém giết hắn!

Nhìn Nguyệt Lâm Tiên bình tĩnh nói chuyện Quảng Hàn Thiên Cung, trong lòng Âm Phong lão tổ và Bạch Cốt phu nhân cũng không khỏi hít khí lạnh!

Lúc bọn họ tàn sát Tiên Đảo Đông Hải, Nguyệt Lâm Tiên không có thể không biết. Nhưng dù như thế, Nguyệt Lâm Tiên lại vẫn có thể coi như chưa từng xảy ra chuyện gì. Hắn cứ như vậy ngồi ở chỗ này theo chân bọn họ thương lượng hợp tác. Tâm tính như này quả thực càng tàn nhẫn, càng lạnh lùng hơn cả ma tu.

- Vân Mộng Chân đâu?

Bạch Cốt phu nhân lần nữa mở miệng hỏi.

Nàng ăn thiệt dưới tay Vân Mộng Chân, tất nhiên rõ ràng Vân Mộng Chân cường đại. Nếu để cho Quảng Hàn Thiên Cung rơi vào trên tay Vân Mộng Chân, đừng nhìn ba người bọn họ liên thủ, sợ cũng chỉ có phần trốn.

- Yên tâm! Yến Bắc Thần thu phục một con giao long, Vân Mộng Chân không làm gì được hắn! Hơn nữa, thời gian không kịp để cho Vân Mộng Chân giết chết Yến Bắc Thần, một lần nữa luyện hóa Quảng Hàn Thiên Cung.

Chân mày hơi nhíu, Nguyệt Lâm Tiên thản nhiên nói.

Mặc dù hắn đoán được thân phận Bạch Nhạc cũng biết có thể giữa Vân Mộng Chân và Bạch Nhạc có quan hệ không tầm thường. Nhưng hắn tuyệt đối sẽ không đơn giản nói ra điều này.

Nói là hợp tác với bọn Đạp Thiên Ma Quân, nhưng trên thực tế cũng chỉ là lợi dụng lẫn nhau mà thôi. Ai có thể cười đến cuối cùng cũng phải đi một bước xem một bước mới được.

Thời gian chậm rãi trôi qua, nhưng trong lòng Bạch Nhạc vẫn đều không thể nghĩ ra được gì.

Thực lực không đủ chính là thực lực không đủ. Cho dù có bao nhiêu tiểu tâm tư, cũng chỉ là trò xiếc nhỏ, khó mà đến được nơi thanh nhã.

So với những cường giả Tinh Hải Cảnh như Nguyệt Lâm Tiên này, bây giờ thực lực Bạch Nhạc thật sự quá yếu. Cho dù là có Tiểu Bạch Giao, Vân Mộng Chân trợ giúp thì cũng vẫn còn thiếu rất nhiều.

Dưới áp lực này, cho dù Bạch Nhạc lo lắng hết lòng cũng căn bản lực bất tòng tâm.

Bạch Nhạc hiểu rõ nếu như đến cuối cùng còn không nghĩ ra biện pháp, hắn cũng sẽ mạnh mẽ đuổi Vân Mộng Chân ra ngoài. Nếu như cuối cùng không thể thay đổi vận mệnh thì cứ để một mình hắn gánh chịu kết quả này.

Mở mắt, cả người Bạch Nhạc đều có vẻ mệt mỏi rã rời. Mặc dù không muốn buông tha nhưng cứ cố nghĩ tiếp cũng là chuyện vô bổ.

- Grào!

Thấy Bạch Nhạc tỉnh lại, Tiểu Bạch Giao hưng phấn nhảy dựng lên. Mặc dù chỉ lớn khoảng một bàn tay, nhưng nó vẫn bay tới bay lui giương nanh múa vuốt trước mặt Bạch Nhạc.

Mặc dù linh trí của Tiểu Bạch Giao không thấp nhưng nó vẫn không có khả năng hiểu được khốn cục bây giờ của Bạch Nhạc. Loại dáng vẻ không tim không phổi này cũng đã làm Bạch Nhạc mỉm cười.

Bạch Nhạc hơi trầm ngâm một chút, liếc nhìn Vân Mộng Chân vẫn còn đang tìm hiểu vầng trăng sáng, lặng yên bước ra khỏi nội điện.

Dáng vẻ Tiểu Bạch Long giương nanh múa vuốt cũng để cho trong lòng Bạch Nhạc thêm mấy phần ưa thích. Trước đó hắn đưa Tiểu Bạch Giao ra ngoài, mặc dù cũng có một ít ý nghĩ lợi dụng nhưng trên thực tế, hắn cũng thật sự muốn đưa Tiểu Bạch Giao đi ra ngoài, không muốn nó bị vây ở bên trong Quảng Hàn Thiên Cung lạnh lẽo này.

Nhưng hôm nay, Bạch Nhạc thật sự không nghĩ ra bất kỳ cách nào hóa giải tình thế nguy hiểm trước mắt. Giữ Tiểu Bạch Giao ở bên người cũng chỉ là vô duyên vô cớ để cho Tiểu Bạch Giao toi mạng mà thôi. Đã như vậy chẳng bằng tiễn Tiểu Bạch Giao về Hàn Đàm.

Có Bạch Long trông nom, Tiểu Bạch Giao ngược lại có thể giữ được tính mạng.

Từ nội điện đi ra, rất nhanh Bạch Nhạc nhìn thấy những người vẫn ở chỗ cũ tìm hiểu Quảng Hàn Kiếm Ảnh. Thời gian trôi qua còn rất ngắn, những người này cũng vẫn không thể tỉnh lại, càng không biết, thật ra Quảng Hàn Thiên Cung đã bị luyện hóa. Thậm chí sinh tử của bọn họ cũng chỉ trong một ý nghĩ của Bạch Nhạc.

Liếc nhìn những người này, Bạch Nhạc rời khỏi Thiên cung.

Cầu kiều ở giữa biển mây đã biến thành một cái bóng mơ hồ. Nhưng bây giờ đối với Bạch Nhạc mà nói đã sớm không còn tạo thành phiền toái gì. Hắn luyện hóa Quảng Hàn Thiên Cung, dù chỉ luyện hóa một nửa cũng đủ để cho Bạch Nhạc không hề bị bất kỳ quy tắc gì ràng buộc.

Lăng không mà đi, Bạch Nhạc rất nhanh mang theo Tiểu Bạch Giao bay về trước Hàn Đàm.

Tiểu Bạch Giao cũng không hiểu nhiều như vậy. Trở lại nơi quen thuộc của mình, cũng không cần Bạch Nhạc phân phó, nó gầm một tiếng trực tiếp nhảy vào trong hàn đàm.

Bạch Nhạc khẽ lắc đầu rồi cũng nhảy theo vào trong.

Rất nhanh, thân hình Bạch Long lần nữa hiện ra. Nhưng mất đi Cực Hàn Băng Hoa, hiển nhiên Bạch Long cũng có vẻ càng già nua, có lẽ không bao lâu nữa thì nó sẽ hoàn toàn tiêu tan.

- Chúc mừng ngươi luyện hóa Quảng Hàn Thiên Cung, trở thành chủ nhân của Thiên cung!

Nhìn Bạch Nhạc, Bạch Long nhẹ giọng nói.

Lấy ánh mắt của nó tất nhiên nhìn ra được thay đổi của Bạch Nhạc biến hóa.

Bình Luận (0)
Comment