Thanh niên đặt đao ở trên đùi, trong mắt lộ ra một đạo hàn mang tiếp tục nói:
- Tất nhiên Bạch Nhạc và Yến Bắc Thần có liên hệ, đây cũng là sự tình trước đây chúng ta đã đoán được! Người Bắc Đẩu Tinh Cung có thể xem thấu cũng không cái gì lạ, làm nhiều lỗi nhiều, trên đời này vốn không có bức tường nào không lọt gió.
- Trong tay Yến Bắc Thần có Quảng Hàn Thiên Cung, ai có thể đoạt được, là có thể đứng ở thế bất bại tại Đông Hải, chỉ dựa vào điểm này, đã có đủ lý do, để cho Bắc Đẩu Tinh Cung cắn chặt không buông!
- Dương Đào, trước đây ngươi cũng từng có giao thủ với Bạch Nhạc, ngươi nói một chút quan điểm về hắn đi.
Dương Hàn xoay đầu lại, hỏi.
Yêu Đao Dương Đào!
Lúc trước, trước khi Bạch Nhạc rời khỏi Thanh Châu, trận chiến cuối cùng, chính là đánh với Dương Đào.
Cũng chính sau trận chiến ấy, Bạch Nhạc mới hoàn toàn ổn định địa vị phủ chủ Thanh Châu, có thể nói, trận chiến kia, Dương Đào thua một bậc! Đương nhiên, tình huống lúc đó rất phức tạp, chẳng những có Lam tiên sinh ở đó, hơn nữa còn có Dạ Thần Hi nhúng tay, dưới tình huống nhiều nhân tố ảnh hưởng, mới tạo thành kết quả như vậy.
- Tất nhiên trên người Bạch Nhạc có bí mật.
Dương Đào ngẩng đầu, trầm giọng nói:
- Chắc chắn đào bới từ trên người hắn, sẽ có thể tìm được manh mối về Yến Bắc Thần... Vấn đề là, chúng ta có nên nhúng tay hay không.
- Trên người Yến Bắc Thần chẳng những có thần kiếm Côn Ngô, hơn nữa, lần này có người nói hắn đã luyện hóa được Quảng Hàn Thiên Cung, giá trị to lớn, quả thực khó có thể đánh giá!
Dương Đào dừng một chút, tiếp tục nói:
- Vấn đề duy nhất ở chỗ, đến cùng vị Thông Thiên Ma Quân kia, còn sống thật hay không!
Dương Hàn nghe thế, cũng không khỏi trầm mặc xuống.
Vấn đề này, đừng nói là bọn hắn, coi như là Bắc Đẩu lão tổ, thậm chí ngay cả Đạp Thiên Ma Quân tham dự vào, cũng chưa chắc có thể tìm hiểu được.
Bằng không, cục diện bây giờ sẽ náo nhiệt hơn nhiều.
Bây giờ, người thực sự có khả năng biết rõ điểm này, trừ bản thân Yến Bắc Thần ra, cũng chỉ có Bạch Cốt phu nhân và Vân Mộng Chân!
Bạch Cốt phu nhân là Tinh Hải lão tổ, thủ hạ lại có Bạch Cốt Thần Giáo, dù là ai cũng khó có thể từ trong miệng nàng hỏi ra cái gì, huống chi, nàng nói, ngươi dám tin sao?
Cho nên, bây giờ, người có khả năng biết chân tướng, chỉ còn lại một mình Vân Mộng Chân!
Nhưng hôm nay, Vân Mộng Chân đã về Đạo Lăng Thiên Tông!
Cho dù người bên ngoài có năng lực bằng trời, cũng dám đi Đạo Lăng Thiên Tông ép Vân Mộng Chân mở miệng sao?
Nói cách khác, đối với những người còn lại mà nói, đây gần như là một vấn đề khó giải, mà manh mối cuối cùng... Có thể chính là vị Bạch Nhạc có thể có quan hệ với Yến Bắc Thần này!
Chúng ta nên nhúng tay hay không?
Câu nói này, cũng làm khó Dương Hàn.
…
- Công tử, số nhẫn trữ vật ngươi cho ta, đều đã kiểm đếm lại, có tổng cộng một nghìn một trăm hai nươi ba vạn linh thạch! Mấy ngàn gốc linh dược đê giai, sáu mươi ba kiện Linh Khí.
Sau khi báo ra mấy con số này, ngay cả Tô Nhan cũng không khỏi có một loại cảm giác miệng lưỡi khô khốc.
Dù hiện tại nàng thay mặt Bạch Nhạc khống chế Thanh Châu, nhưng khi đối mặt với một những chữ số khổng lồ như vậy, vẫn khiến nàng có một loại cảm giác trợn mắt há hốc mồm như cũ.
- Công tử, đây là ngươi đánh cướp một cái tông môn sao?
Bạch Nhạc hơi ngẩn ra, bản thân hắn không quá để ý chuyện này!
Những người hắn đánh cướp bên trong Quảng Hàn Thiên Cung, đều là nhân vật thiên kiêu của các tông môn, có thể nói, toàn bộ thiên tài Duyện Châu, đều bị hắn đánh cướp một lần, thu hoạch không phong phú mới là lạ.
Chỉ là đến hiện tại, Bạch Nhạc cũng không cẩn thận đi coi những thứ này, lần này trở về liền đưa toàn bộ cho Tô Nhan xử lý.
- Tông môn tầm thường cũng không giàu có như thế.
Bạch Nhạc bật cười, thuận miệng nói:
- Linh thạch và linh dược, ngươi tự xử lý, nhưng tận mọi khả năng bồi dưỡng thực lực Thanh Vân Kỵ, bây giờ chúng ta không thiếu những thứ này, chuyển hóa thành thực lực, mới là chuyện quan trọng nhất.
- Còn những Linh Khí kia, cũng không nên vội lấy ra, mặc dù nơi đây không phải Duyện Châu, nhưng nếu tùy tiện lấy ra, lại rơi vào trong mắt người hữu tâm, cũng gần như là phiền phức.
- Vâng!
Tô Nhan gật đầu, hồi đáp nói.
- Đúng rồi, công tử, Huyết Ảnh Ma Tông phái người đến, nói muốn gặp công tử một chút.
Tô Nhan thoáng do dự một chút, rồi lại mở miệng lần nữa.
Ngày xưa Tô Nhan xuất thân từ Huyết Ảnh Ma Tông, mặc dù phản bội tông môn rời đi, lại bất đồng, nhưng cũng không có ai cắn chặt điểm này không tha, thậm chí Huyết Ảnh Ma Tông còn lợi dụng tầng quan hệ này tới lôi kéo làm quen, thử thăm dò mượn hơi Tô Nhan.
- Ồ?
Lông mày Bạch Nhạc hơi nhíu lại, lập tức hiểu ra, khóe miệng hắn hiện lên vẻ tươi cười:
- Xem ra, Vệ Phạn Dạ gây chuyện như thế, cũng khiến cho Huyết Ảnh Ma Tông có chút đứng ngồi không yên!
Bạch Nhạc hơi trầm ngâm một chút, lúc này mới mở miệng nói:
- Gặp thì không cần, nhưng ngươi có thể chuyển cáo cho người của Huyết Ảnh Ma Tông biết, tuy ta là phủ chủ Thanh Châu, nhưng không có thành kiến đối với ma đạo! Chỉ cần bọn hắn không làm mấy việc như huyết tế... Ta sẽ đối xử bình đẳng với bọn họ như đệ tử chính đạo!