Tham Gia Gameshow, Mạo Danh Baba Hóa Tình Thân (Dịch Full)

Chương 179 - Chương 179: Chương 179

Chương 179: Chương 179 Chương 179: Chương 179Chương 179: Chương 179

Ở phía bên này, Lâm Trình dẫn Lâm Mạt Mạt về căn hộ ở Tân Giang Nhất Phẩm.

Đến trước cửa nhà, Lâm Mạt Mạt nhìn Lâm Trình một cái, cho đến khi nhìn thấy Lâm Trình gật đầu Lâm Mạt Mạt mới tiến lên, dùng vân tay và mắt của mình để mở cửa.

Thông tin mở cửa trên chiếc khóa này của Lâm Mạt Mạt được ghi lại từ lân họ đến đây làm hiện trường ghi hình chương trình tuần trước, lúc đó Lâm Mạt Mạt đã thấy có chút lạ, sao ba lại lưu lại vân tay của bé.

Bây giờ, Lâm Mạt Mạt dường như đã hiểu ra.

"Ba, tuần trước ba đã biết là ba là ba của con rồi phải không?" Lâm Mạt Mạt hỏi Lâm Trình với ánh mắt ngạc nhiên.

"Ừ.' Lâm Trình gật đầu.

"Vậy mà ba không nói với con." Lâm Mạt Mạt nhỏ giọng nói thâm.

"Ba đã nói rồi."

"Lúc nào?" Sao bé không biết.

Sau đó Lâm Trình rất bình tĩnh trả lời: 'Lúc con đang ngủ."

Lâm Mạt Mạt: ”...'

Nhìn dáng vẻ buồn bực của con gái mình, khóe miệng Lâm Trình cong lên một chút.

"Đi vào nhà thôi.'

"tò"

Lâm Mạt Mạt đẩy cửa mở ra.

Cửa vừa mở ra, Lâm Mạt Mạt lập tức nhìn thấy một đôi dép màu vàng sáng, rất nổi bật, đặt trên chiếc thảm ở ngay cửa.

"Đó là Cậu Bé Bọt Biển!" Lâm Mạt Mạt vui mừng nói.

"Chuẩn bị cho con đấy, xem xem có vừa với con không."

'Dạt"

Lâm Mạt Mạt không chờ được nữa, lập tức xỏ dép vào chân - khác với đôi dép mà đám Trần Vũ đã chuẩn bị trước đó, đôi này vừa đúng kích thước của bé.

"Cảm ơn ba ba."

"Không cần nói cảm ơn." Lâm Trình xoa xoa đầu Lâm Mạt Mạt, nói.

Hai người đi vào trong nhà.

Lúc này, Lâm Mạt Mạt mới phát hiện căn nhà này khác với lân trước bé đến.

Cả căn nhà vẫn sạch sẽ giống như trước, nhưng không còn trống trải, lạnh lẽo và nghiêm trang như trước nữa - trên ghế sofa có thêm nấy cái gối đầy màu sắc, khắp nơi trong phòng cũng có nhiêu cây xanh hơn...

Sự thay đổi đáng chú ý nhất là ở bức tường ngăn chia phòng khách, có một cái hồ cá lớn, cao hơn cả Lâm Mạt Mạt.

Nhưng lúc này, trong cái bể cá lớn chỉ có một con cá trắm cỏ nhỏ, dài hơn bốn centimet.

Đó là con cá mà hai cha con đã mua được ở chợ vào tuần trước, ông chủ bán cá đã lấy một con cá trắm cỏ nhỏ trong hàng đống con cá lớn để tặng Lâm Mạt Mạt chơi.

Không ngờ Lâm Trình thực sự mang nó về đây.

"Cảm..." Lâm Mạt Mạt vừa muốn cảm ơn Lâm Trình, nhưng chợt nhìn thấy ánh mắt của anh, bé nghẹn lại, thay vào đó là gửi đến Lâm Trình một nụ cười thật tươi.

"Vào xem phòng của con đi." Lâm Trình nói.

Phòng của Lâm Mạt Mạt vẫn là căn phòng đã chọn trước đó, Lâm Trình không thay đổi.

Nhưng khi Lâm Mạt Mạt mở cửa phòng bước vào, bé bất ngờ phát hiện cả căn phòng đã hoàn toàn thay đổi.

Không còn phong cách hoạt hình hồng phấn như đám Trần Vũ đã trang trí cho bé lúc trước nữa, thay vào đó là phong cách mà Lâm Mạt Mạt thích.

Tường có màu vàng nhạt, rèm cửa màu hồng nhạt, có một số hoa nhỏ, rất giống với kiểu dáng drap giường, phòng còn có thêm một bàn trang điểm nhỏ, một cái bàn nhỏ và nhiêu tủ cao thấp dành cho nhiêu mục đích sử dụng, cùng với rất nhiều đồ trang trí nho nhỏ đáng yêu, thú nhồi bông...

Toàn bộ căn phòng trông đáng yêu và ấm áp.

Lâm Trình không hỏi Lâm Mạt Mạt có thích phòng như vậy hay không, từ nụ cười trên mặt bé, anh đã biết câu trả lời.

"Mang đồ của con vào đây đi." Lâm Trình nói.

Đồ của Lâm Mạt Mạt không nhiều, hai cái túi Lâm Trình câm đã là toàn bộ đồ đạc của bé.

"Dạ

"Con có cần ba giúp không?" Lâm Trình tiếp tục hỏi.

Nghe câu hỏi của Lâm Trình, Lâm Mạt Mạt không suy nghĩ dứt khoát lắc đầu từ chối: "Không cần đâu ạ."

"Tự con sắp xếp là được rồi."

Lâm Trình gật đầu.

"Nếu có vấn đề gì thì gọi ba." Sau khi nói xong, Lâm Trình đi ra ngoài, đóng cửa lại. Trong phòng.

Cho đến khi nhìn thấy Lâm Trình rời đi, Lâm Mạt Mạt mới mở chiếc túi hành lí của mình ra.

Trong căn nhà cũ, hai người chỉ còn ít đồ dùng còn mới. Tối qua, khi Lâm Mạt Mạt và Lưu Thúy Phương dọn dẹp, một số đồ đạc đã bị hỏng, có cái thì quá cũ, Lưu Thúy Phương đã mời một vài người hàng xóm tốt bụng đến lấy những thứ mà họ cần, chỉ còn lại những bộ quân áo và vật dụng tốt nhất của gia đình họ.

Mặc dù vậy, so với những món đồ trong phòng, những thứ trong túi của Lâm Mạt Mạt vẫn khá cũ hơn rất nhiều.
Bình Luận (0)
Comment