Chương 186: Chương 186
Chương 186: Chương 186Chương 186: Chương 186
Lúc này, nhân viên bảo vệ nói tiếp: "Xin lỗi vì đã gây phiền toái đến anh Lâm và con cái trong nhà anh Chúng tôi đã kiểm tra thông tin các hộ gia đình, không tìm thấy người này...
Nói đến đây, đội trưởng đội bảo vệ cũng cảm thấy có chút kỳ lạ - hệ thống an ninh của tiểu khu của họ hoạt động rất tốt, người này làm sao có thể lẻn vào được?
"Chúng tôi sẽ tiến hành điều tra sâu hơn." Nhân viên bảo vệ nói.
Nhưng Lâm Trình lại lên tiếng: "Không cần nữa."
"n
"Đây là ông nội của tôi." Lâm Trình thở dài, hơi xấu hổ nói.'Làm phiền mọi người rồi."
"Anh Lâm quá khách khí rồi, chỉ là một hiểu lầm thôi." Đội trưởng đội bảo vệ cười, nói. Trong lòng anh ta không khỏi than thở: Ông nội nào lại đến nhìn cháu mình như trộm cắp vậy...
Không lâu sau đó, Trân Vũ mang theo một số tài liệu đến chỗ ở của Lâm Trình.
Khi cửa mở ra, Trần Vũ nhìn vào trong nhà, bất chợt đứng im, theo bản năng quay đầu nhìn lại số tâng và số nhà bên cạnh, xác nhận mình không nhìn lầm.
Chỉ là, trên mặt Trần Vũ vẫn còn hiện lên biểu cảm như xuất hiện "ảo giác".
“Anh Trình, trong nhà anh là... Đã có sinh vật lạ xâm nhập à? Hay là Lâm Trình đã bị cái gì đó kích thích?
Trước tiên là cái thảm nhỏ dưới chân hắn bây giờ không phải là "kiểu của Lâm Trình", rồi nhìn vào trang trí của toàn bộ căn nhà, gối trên ghế sofa từ màu xám lạnh trở thành màu sắc đa dạng, rèm cửa từ màu xám đậm thành màu nhạt, những vật trang trí bằng kim loại lạnh lẽo trên kệ bàn cũng biến thành những con thú bông dễ thương và cây cỏ xanh tươi, thật sự thì không phải kiều "Lâm Trình"!
Chỉ khi nhìn thấy Lâm Mạt Mạt từ sau lưng Lâm Trình thò đầu ra ngoan ngoãn gọi hắn một tiếng: 'Chú Trân Vũ”, Trân Vũ mới hiểu, sự thay đổi lớn trong căn nhà của anh Trình bọn họ có liên quan đến sự xuất hiện của Lâm Mạt Mạt.
Nhưng mà, Trần Vũ vẫn không khỏi cảm thán trong lòng, thầm nói: Sự chịu đựng của Lâm Trình đối với Lâm Mạt Mạt quá cao, hoặc có thể nói, là thay đổi quá lớn vì Lâm Mạt Mạt.
"Vào nhà đi." Lâm Trình nói.
"À, được, xin lỗi đã làm phiền." Trần Vũ đi vào trong, chuẩn bị mang đôi dép anh Bạch Tuộc vào.
Thì lại bị một cái ánh mắt của Lâm Trình cản lại. Lâm Trình cho Trần Vũ đổi sang một đôi dép khác.
Trân Vũ nhìn đôi "Cậu Bé Bọt Biển" dưới chân của Lâm Mạt Mạt, đôi "Patrick Star” dưới chân của Lâm Trình, rồi nhìn lại đôi dép kẻ ô vuông màu xám bình thường dưới chân mình, bỗng cảm thấy mình không được "hoan nghênh" cho lắm. ...
Hai người đến thư phòng, Trần Vũ đưa tài liệu trong tay cho Lâm Trình.
"Anh Trình, đây là một số tài liệu vê buổi ghi hình chương trình của anh và Mạt Mạt vào tuần sau." Trân Vũ ngừng lại một chút, sau đó nói tiếp: "Vì địa điểm quay phim lần này là thành phố điện ảnh E, vì khoảng cách khá xa, nên chúng ta sẽ cần phải đi máy bay để đến đó, do đó, theo sắp xếp của chương trình thì, chiêu nay chúng ta sẽ khởi hành."
Lâm Trình gật đầu biểu thị mình đã hiểu.
"Ngoài ra, đây là một số thông tin vê các đoàn phim gần đây ở thành phố điện ảnh E, cùng với một số tài liệu về học diễn xuất nhanh. Anh Trình, khi nào rảnh, anh có thể xem qua.' Trần Vũ nói, sau đó đưa một bản tài liệu khác cho Lâm Trình.
Lâm Trình là người xuất phát từ ca hát, Trân Vũ không biết anh có khả năng diễn xuất hay không, nên cũng không kỳ vọng gì nhiều.
Vậy thì... tạm thời ôm chân Phật một chút đi.
Trong lúc nói chuyện, ánh mắt của Trần Vũ bắt gặp một số tài liệu trên máy tính chỗ Lâm Trình, hơi sững sốt.
Đó là một số thông tin và giới thiệu về các trường tiểu học lân cận, chắc chắn không phải Lâm Trình đang xem cho mình, chẳng lẽ...
"Anh Trình, anh đang xem trường học cho Mạt Mạt à?" Trân Vũ mở to hai mắt, hỏi.
"Ừ." Lâm Trình gật đầu.
Lâm Trình đã tìm hiểu về trường học mà Lâm Mạt Mạt đã học trước đó, anh cảm thấy điều kiện ở đó không tốt, hơn nữa Mạt Mạt đã chuyển đến đây, đi học ở đó cũng không tiện, cho nên, Lâm Trình đang lên kế hoạch khi năm học mới bắt đầu sẽ chuyển trường cho Mạt Mạt.
Sau khi thấy Lâm Trình gật đầu trong lòng Trân Vũ càng cảm thấy phức tạp hơn, hắn hỏi: "Vậy, anh Trình, anh đã quyết định nhận nuôi Mạt Mạt rồi à?"
Lúc này, Trần Vũ vẫn chưa biết tên 'Lâm Mạt Mạt" đã nằm trong cùng một hổ khẩu với tên "Lâm Trình'.