Chương 209: Chương 209
Chương 209: Chương 209Chương 209: Chương 209
Cho đến khi nhân viên nữ và hai nhân viên khác rời khỏi trường quay ra đường lớn, mới phát hiện cô bé đã luôn đi theo mình.
"Sao em lại đi theo chị vậy?" Nhân viên nữ khó hiểu nhìn Lâm Mạt Mạt. Lúc này mới nhớ ra, ba của đứa bé này đã nhờ cô tạm thời để ý con mình một lát.
Nhân viên nữ lại nhíu mày, nói với Lâm Mạt Mạt: "Ở bên trong đó là được rồi, sao còn đi theo chị ra ngoài nữa?”
Thấy Lâm Mạt Mạt không nói gì, cô lại bận đi lấy trà sữa, không còn cách nào khác, cô chỉ vẫy tay, nói: "Thôi thì theo chị cũng được."
Một nhóm người đã đến trước cửa tiệm chỗ nam hai mua trà sữa. Nhân viên nữ sắp xếp Lâm Mạt Mạt ngồi trên ghế dài bên cạnh quầy trà sữa.
"Tụi chị vào lấy trà sữa, em đợi ở đây, lát nữa chị sẽ dẫn bạn về cùng," một người nói.
Nghe vậy, Lâm Mạt Mạt gật đầu. ...
Bọn họ đã vào lấy trà sữa, còn Lâm Mạt Mạt thì ngồi trên ghế dài bên cạnh.
Bên cạnh Lâm Mạt Mạt, một nhân viên cửa hàng trà sữa đang giới thiệu sản phẩm mới của họ cho người đi đường.
Trà sữa mới được đựng trong ly nhỏ, khi có người đi ngang qua, nhân viên sẽ nhiệt tình tiến lại, đưa ly trà sữa cho họ.
Sau khi đã phục vụ hơn một nửa ly trà sữa trên khay, nhân viên bán trà sữa mới phát hiện cô bé bên cạnh luôn nhìn mình - ly trà sữa trong tay mình mới đúng, cho nên cô ấy cười đưa một ly trà sữa nhỏ đến trước mặt Lâm Mạt Mạt.
"Cô bé có muốn thử không?" nhân viên cửa hàng trà sữa hỏi.
"Có được không ạ?”
"Tất nhiên là được." Nhân viên lại cười, nói với Lâm Mạt Mạt: "Cầm đi."
"Dạ, cám ơn chị.'
Lâm Mạt Mạt nhận ly nhỏ trong tay đối phương, cho vào miệng, thử một ngụm nhỏ.
Uống một hớp, hai mắt Lâm Mạt Mạt sáng lên.
Trà sữa ngọt nhưng không bị ngấy, có một chút mùi quả mặn mặn.
Nói chung là rất ngonl
Lâm Mạt Mạt thâm nhận xét trong lòng.
Bên cạnh, khi thấy Lâm Mạt Mạt uống một ly trà sữa nhỏ mà lại uống đến vui vẻ thoả mãn như vậy, nhân viên cửa hàng trà sữa không thể nhịn được mà bật cười, tiếp tục lấy một ly trà sữa nhỏ trong khay, đưa cho Lâm Mạt Mạt. Nhưng mà, Lâm Mạt Mạt không uống ly trà sữa này, mà rót nó vào bình nước nhỏ trống không trên người mình. ...
Trên con đường này, vẫn còn rất nhiều nhân viên phát đồ uống miễn phí giống như vậy, có người phát trà trái cây, có người phát trà sữa, có người phát cà phê... có tất cả mọi thứ.
Lâm Mạt Mạt đã nhận được rất nhiêu đồ uống miễn phí từ những người như thế này.
Sau một chốc, bình nước của Lâm Mạt Mạt đã đầy gần một nửa.
Lúc này, nhân viên nữ và hai nhân viên nam khác cuối cùng cũng đã rời khỏi cửa hàng trà sữa, ba người sáu tay, tay nào cũng câm theo hai túi trà sữa lớn.
Thấy vậy, không cần chờ người khác gọi, Lâm Mạt Mạt đã nhanh chóng đi theo bọn họ.
"Chị ơi, em cầm giúp chị." Lâm Mạt Mạt chủ động nói.
"Không cần." Nhân viên nữa theo bản năng từ chối.
Nhưng mà, cô vừa nói xong, mấy túi trà sữa được làm theo khẩu vị riêng suýt rơi xuống.
May mắn là Lâm Mạt Mạt nhanh chóng cầm lấy mấy ly trà sữa đó.
Nhìn bé giúp mình cầm trà sữa, nhân viên nữ cảm thấy hơi xấu hổ.
Trở về trường quay.
Lúc này, hai cảnh ngoài trời đã được quay xong.
Phim trường có hơi lộn xộn: nhân viên đang bận chuẩn bị cho cảnh tiếp theo, những diễn viên quần chúng thì lần lượt tới bên cạnh nhận tiền.
Khi Lâm Trình cởi bộ quần áo trên người xuống, cảm giác từng sợi dây thân kinh căng chặt cuối cùng cũng lắng xuống.
Đi qua một bên, Lâm Trình nhận được tiền công cho hai cảnh quay.
Lúc này, một nhân viên khác tới đưa một cái phong bì đỏ cho Lâm Trình, nói với anh: "Làm việc vất vả rồi."
Đây là quy định của trường quay, tất cả những người đóng vai xác chết đều sẽ được nhận một bao phong bì đỏ riêng.
Bên trong không có nhiều tiền, chỉ là để tăng sự may mắn.
Cầm lấy phong bì, vẻ mặt Lâm Trình hơi phức tạp.
Biểu cảm trên mặt của Lâm Trình lúc này đã được chiếu trong phòng phát sóng trực tiếp.
Thấy một màn này, trên màn hình xuất hiện rất nhiều bình luận đùa giỡõn. [Mì một phong bì nhỏ này, ba Lâm đã cố gắng rất nhiều. |
[Vừa buồn cười vừa chua xót. ]
[Quá chuyên nghiệp. |
[Xúc động. |
[Không, tôi nghĩ Lâm Trình vốn dĩ muốn từ chối, chỉ là chưa kịp làm mà thôi. ] [Ha ha, tôi chỉ muốn biết lúc này Lâm Trình đang nghĩ gì. |