Tham Gia Gameshow, Mạo Danh Baba Hóa Tình Thân (Dịch Full)

Chương 210 - Chương 210: Chương 210

Chương 210: Chương 210 Chương 210: Chương 210Chương 210: Chương 210

[Lâm Trình: Tôi không dám nghĩ. |...

Lâm Trình vào trong, nhìn thấy Lâm Mạt Mạt.

Nhìn thấy Lâm Trình trở về, Lâm Mạt Mạt lập tức vui vẻ.

"Ba ơi, ba đã quay xong rồi ạ?" Lâm Mạt Mạt hỏi.

"Ừ, xong rồi."

"Thuận lợi không?" Lâm Mạt Mạt tiếp tục hỏi.

"Cũng được." Lâm Trình nói xong, đưa tiền công trong điện thoại cho Lâm Mạt Mạt xem.

Đóng hai cảnh, tổng cộng kiếm được 120 tệ.

Nhìn thấy số tiền này, Lâm Mạt Mạt rất vui vẻ.

"Nhiều quá!"

Đối với từ "nhiều" trong miệng Lâm Mạt Mạt, Lâm Trình không nhận xét gì, sau đó lấy phong bì đỏ trong túi ra đưa cho Lâm Mạt Mạt.

"Đây là cái gì?" Lâm Mạt Mạt vừa nhận phong bì đỏ trong tay Lâm Trình, vừa hỏi.

"Tiên công thêm." Lâm Trình đơn giản nói.

Nghe thấy hai từ "tiền công", Lâm Mạt Mạt sáng mắt, mở phong bì: bên trong thực sự là tiên, bé đếm một lát, chính xác là 16 tệ 8 xu.

"Đó là vì lúc quay ba diễn tốt, nên mới được thưởng thêm, phải không?" Lâm Mạt Mạt ngẩng đầu lên nhìn Lâm Trình, hỏi.

Trước ánh mắt sùng bái của Lâm Mạt Mạt, Lâm Trình cảm thấy phức tạp.

Khóe môi Lâm Trình giật giật, thâm thở dài trong lòng, không nói cho Lâm Mạt Mạt biết đó là phần thưởng bổ sung vì làm "xác chết". ...

Lúc này, Lâm Trình phát hiện Lâm Mạt Mạt không đi tiếp nữa.

Lâm Trình cúi đầu nhìn, mới phát hiện lúc này Lâm Mạt Mạt đang chu môi nhìn anh, hai mắt ướt đẫm nước mắt.

Thấy vậy, trong lòng Lâm Trình "lộp bộp" một chút, ngồi xổm xuống trước mặt Lâm Mạt Mạt, hỏi: "Sao vậy?"

"Chúng ta không quay nữa.' Lâm Mạt Mạt nói.

Nghe vậy, Lâm Trình cảm thấy có chút không hiểu, lại hỏi: "Sao thế?"

Lúc này, Lâm Mạt Mạt mới chỉ vào vị trí trên cánh tay của Lâm Trình, nói: "Ba đã bị thương rồi." Nhìn theo hướng ngón tay của Lâm Mạt Mạt, Lâm Trình mới chú ý đến hai đốm "máu" trên cánh tay và vai anh. Cái này chắc là do nhân viên đoàn phim trang điểm cho anh trước đó để lại. Nhìn thoáng qua, màu sắc thực sự giống như thật.

"Chúng ta không quay nữa, không bao giờ quay nữa." Lâm Mạt Mạt lại nắm tay Lâm Trình, giọng điệu kiên quyết.

Nhìn thấy con gái quan tâm mình như vậy, trong lòng Lâm Trình tràn đầy ấm áp, nhưng anh không thể nhịn được mà bật cười, giải thích với Lâm Mạt Mạt: "Không có bị thương đâu.'

'A? Không có sao?"

"Không có." Lâm Trình xắn tay áo lên, để Lâm Mạt Mạt nhìn rõ "vết máu" trên cánh tay anh, tiếp tục nói: "Nhìn nè, tất cả đều là vẻ lên, là giả, không có thật đâu."

"Giả sao?" Lâm Mạt Mạt kéo cánh tay của Lâm Trình, nhẹ nhàng vuốt qua, cuối cùng cũng xác nhận những "vết máu" đáng sợ ấy thực sự chỉ là giả.

"May mà không phải thật..." Lâm Mạt Mạt thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng mà, sau đó, Lâm Mạt Mạt lại nhìn Lâm Trình với ánh mắt nghiêm túc, không yên tâm hỏi: "Ba thật sự không bị thương chứ?”

"Không." Hai cảnh quay trước đó không khó gì, mặc dù cảnh đầu lúc chạy trốn có vài va chạm, nhưng không đủ để gây thương tích.

"Đi thôi, ba đưa con đi ăn." Lâm Trình lại nói với Lâm Mạt Mạt.

Vì cả hai cảnh quay này chỉ là diễn viên quần chúng được chọn ngẫu nhiên, nên đoàn phim không chuẩn bị bữa trưa cho diễn viên quần chúng. Lâm Trình vẫn phải đưa Lâm Mạt Mạt đi nơi khác để ăn.

Lâm Mạt Mạt gật đầu nói: "Dạ."

Nhớ tới cái gì đó, Lâm Mạt Mạt lại gọi Lâm Trình.

"À, ba, cái này cho ba." Lâm Mạt Mạt đưa cái bình nước đang đeo trên người cho Lâm Trình, giải thích: "Vừa rồi con đi cùng với chị kia đến khu ăn vặt, họ có đồ phát uống thử miễn phí, cái này là do con nhận được đấy."

Lâm Trình biết đó là đồ uống thử, nhưng nhìn vào bình nước gần nửa bình thì vẫn cảm thấy ngạc nhiên: con gái anh phải nhận bao nhiêu ly uống thử mới gần đủ một ly trà sữa chính thức vậy?

Nhưng mà, màu sắc trong bình có vẻ hơi khó nói.

Khi Lâm Trình đang cố gắng xem xét thành phần trong đồ uống, Lâm Mạt Mạt lại đặt tay lên bình nước, kiểm tra nhiệt độ, nói: "Cái này vẫn còn lạnh, ba mau uống nào."

Trước ánh mắt mong đợi của Lâm Mạt Mạt, Lâm Trình mở nắp bình nước.

Lúc ngửi được mùi vị hỗn hợp phức tạp bên trong, Lâm Trình nhíu mày, nhưng vẫn liêu mạng uống hết nước trong bình.

"Thế nào ạ, ngon không?" Lâm Mạt Mạt hỏi.

Lâm Trình: "..." Không chắc chắn, nhưng thứ chắc chắn duy nhất là, trong thời gian dài sau này, anh chắc chắn sẽ không muốn uống cà phê, trà sữa, trà trái cây hay nước cam nữa.

Thấy Lâm Trình không đổi sắc mặt uống hết đồ uống "đặc biệt" mà Lâm Mạt Mạt đưa, nháy mắt khung bình luận của livestream nhảy ra một loạt âm thanh ăn dưa náo nhiệt:
Bình Luận (0)
Comment