Tham Gia Gameshow, Mạo Danh Baba Hóa Tình Thân (Dịch Full)

Chương 215 - Chương 215: Chương 215

Chương 215: Chương 215 Chương 215: Chương 215Chương 215: Chương 215

Hơn nữa, dưới góc nhìn của nhân viên công tác với điều kiện của Lâm Trình mà làm làm diễn viên quần chúng thì rất lãng phí, hoàn toàn có thể làm một diễn viên lộ mặt, thậm chí có thể diễn vai phụ.

Lâm Trình gật đầu hai người cùng nhau trao đổi phương thức liên hệ.

Sau khi rời khỏi đoàn phim Lâm Trình và Lâm Mạt Mạt tiếp tục đi đến đoàn phim tiếp theo.

Lần nãy hai ba con vẫn tìm một đoàn phim đầu tư thấp.

Đoàn phim như thế này sẽ cần nhiều diễn viên quần chúng thời vụ hơn.

Nhưng bởi vì kinh phí, số tiền đầu tư có hạn, đôi khi cần phải phối hợp thời gian với diễn viên, thứ tự quay các cảnh phim cũng khá loạn, đồng thời cũng có khả năng phải biến động và điều chỉnh.

Muốn làm diễn viên quần chúng ở đây thì biện pháp duy nhất là đợi.

Lâm Trình dẫn Lâm Mạt Mạt đến bóng râm mát mẻ để ngồi nghỉ.

Hai cha con lại rơi vào trạng thái đợi chờ.

Lâm Mạt Mạt vẫn nhớ đến công việc "trợ lý nhỏ' của mình, vậy là học theo dáng vẻ trợ lý của các ngôi sao khác, rất cung kính quạt gió cho Lâm Trình.

Chỉ là trạng thái này không kéo dài quá lâu, mắt Lâm Mạt Mạt bắt đầu đờ ra, mi trên mi dưới bắt đầu đánh nhau.

Ban đầu là Lâm Mạt Mạt quạt gió cho Lâm Trình, dần dần đổi thành Lâm Trình quạt gió cho Lâm Mạt Mạt, thi thoảng lại lấy khăn lau mồ hôi cho Lâm Mạt Mạt.

Còn Lâm Mạt Mạt ghé đầu lên người Lâm Trình ngủ.

Lúc này có hai người đeo thẻ nhân viên công tác đi lướt qua Lâm Trình.

"Bây giờ thầy Lý đang nổi giận ở trong đoàn phim, chúng ta vẫn nên trốn đã rồi hằng quay lại." Một người đàn ông trẻ tuổi nói.

Người đàn ông đeo kính còn lại biểu cảm tò mò nói: "Mấy hôm nay tôi không có mặt ở đây, đã xảy ra chuyện gì vậy?”

"Thầy Lý không hài lòng với mấy diễn viên được chọn." Người đàn ông trẻ tuổi nói.

Nghe thấy, người đeo kính nhíu mày nói: "Không hài lòng thì cũng làm được gì, tôi nghe nói có mấy người đi cửa sau vào, không hài lòng thì cũng phải nhịn."

Nghe vậy người trẻ tuổi cười nói: "Anh quá coi thường thầy Lý của chúng ta rồi, chỉ cần thầy ấy quát mắng một trận là đã thành công tống cổ những tiểu minh tinh đi cửa sau kia đi rồi, còn có cả mấy đứa nhóc bướng bỉnh cũng bị thây ấy doạ sợ luôn, lúc đi khỏi còn vừa đi vừa khóc." "Haha nhà nghệ thuật lão luyện thật đỉnh, vậy bây giờ cậu còn trốn làm gì?

"Đây chẳng phải là một nhóm người rời đi thì phải tìm một nhóm khác sao, những người trước đó bị mất vai thì dễ xử lý, mời họ lại là xong, chỉ có vai diễn "Hứa Đó 'vẫn luôn không tìm được người phù hợp.”

"Quả thật không dễ tìm..."

Hai người đang nói chuyện, bỗng nhiên người trẻ tuổi dừng lại ở chỗ các Lâm Mạt Mạt không xa.

"Anh Dương, anh xem, đứa trẻ kia có giống ăn mày không?"

Lâm Trình: 222

Bị âm thanh xung quanh đánh thức, Lâm Mạt Mạt ngơ ngác không hiểu gì cả:...

Xin ăn? Có người đang xin ăn sao?

Hình như bé có nghe ai đó nói trông mình giống ăn xin thì phải?

Lâm Mạt Mạt không hiểu gì, quay đầu nhìn Lâm Trình đang ở bên cạnh.

Lâm Trình cũng cúi đầu nhìn Lâm Mạt Mạt - khi bé ra ngoài vào buổi sáng, để thuận tiện, Lâm Mạt Mạt không mặc những bộ quân áo đắt tiền mà Lâm Trình đã mua cho bé trước đó mà đặc biệt mặc một chiếc áo phông và quần thể thao thoải mái để không sợ bẩn. Ra ra vào vào các đoàn phim khó tránh việc bị bẩn, lăn lộn một ngày, lúc này tóc Lâm Mạt Mạt đã hơi rối, vì mới vừa ngủ dậy trên trán vẫn còn dính chút tóc nhìn thoáng qua có chút lôi thôi nhưng vẫn rất dễ thương, căn bản không phù hợp với từ ăn xin chút nào.

Lâm Trình nhìn ánh mắt hai người cách đó không xa, lộ ra một tia không thân thiện.

Lúc này, phòng trực tiếp cũng phát ra không ít tiếng "phản đối”:

[Hình như tôi nghe thấy có người nói Mạt Mạt của chúng tôi là ăn xin?]

Bởi vì hiện , ống kính máy quay về hướng Lâm Trình và Lâm Mạt Mạt, nên người xem trong phòng phát sóng trực tiếp không thể nhìn thấy những người đối diện Lâm Trình và Lâm Mạt Mạt nhưng điều đó không ngăn cản mọi người nghe thấy cuộc nói chuyện giữa hai người, đặc biệt là câu 'ăn xin mà người đàn ông trẻ tuổi kia vừa đề giọng lên tới quãng tám để nói ở cuối.

[Nói nữa đi!

[Mặc dù nhưng ... Mạt Mạt có chỗ nào giống ăn xin chứ]

[Nói Mạt Mạt giống ăn xin hả, cậu nói cho tôi biết có ăn xin nào xinh đẹp như vậy không]|
Bình Luận (0)
Comment