Chương 217: Chương 217
Chương 217: Chương 217Chương 217: Chương 217
Sau khi lắng nghe một lúc, Lâm Mạt Mạt đã hiểu đại khái ý của bên kia.
"Hai chú muốn tìm diễn viên sao?" Lâm Mạt Mạt hỏi.
"Đúng vậy, chính là ý đó!" Dương Đông nói xong dừng một chút, sau đó nhìn về phía Lâm Mạt Mạt, tràn đầy chờ mong hỏi: "Cháu có muốn tới thử không?"
Lâm Mạt Mạt cụp mắt xuống, dường như do dự một lát, lại nhìn hai người trước mặt, nhỏ giọng hỏi: "Xin hỏi - diễn cái này có nhiều tiên không?”
Vốn dĩ Dương Đông và Quách Phi, hai người nhìn Lâm Mạt Mạt cúi đầu không nói, còn tưởng đứa nhỏ này sợ hãi hoặc là lo lắng mình diễn không tốt, trong lòng hai người nhất thời rất căng thẳng, nhưng khi nghe câu này của Lâm Mạt Mạt, hai người liền vỡ òa.
— Hoàn toàn không ngờ tới, cô bạn nhỏ này lại là một nhóc mê tiền.
"Mặc dù bộ phim của chúng tôi có tính phúc lợi xã hội nhưng cháu không cần phải lo về chi phí." Tiền đầu tư cho bộ phim này không thua kém gì so với đầu tư cho một bộ phim điện ảnh.
Nói xong, Dương Đông lại nói: "Còn về thù lao, khi đến phim trường có thể thương lượng.”
"Chắc chắn không tệ." Dương Đông lại nói thêm một câu.
Lời nói của đối phương khiến lòng Lâm Mạt Mạt hơi lung lay nhưng bé không có quyết định ngay mà quay sang nhìn Lâm Trình bên cạnh, trong mắt ẩn chứa một tia mong đợi nho nhỏ.
Khác với con gái "chỉ quan tâm đến tiền", Lâm Trình đã hỏi hai nhân viên đoàn phim trước mặt một số chỉ tiết, chẳng hạn như thời gian quay, thời lượng quay hàng ngày, có cảnh đêm không, có nguy hiểm không, v. v...
Cho đến khi các chỉ tiết được xác nhận đại khái, quá trình quay phim sẽ không nguy hiểm hoặc quá vất vả trong quá trình quay, cũng không ảnh hưởng đến việc nghỉ ngơi bình thường của bé, Lâm Trình mới gật đầu và đồng ý mang Lâm Mạt Mạt đến đoàn phim bên kia để thử.
Bốn người họ đến đoàn phim 'Bạn ở nơi đâu?' kia.
Lúc này đạo diễn đang nói chuyện với mấy diễn viên chính, sau khi nghe Quách Phi và Dương Đông giải thích xong, đạo diễn nhìn Lâm Mạt Mạt, ngay lập tức sửng sốt sau đó trong mắt dần dần hiện ra kinh ngạc.
"Đúng, đúng! Chính là cảm giác này!" Đạo diễn hào hứng nói.
Khó khăn lớn nhất trong bộ phim của họ là tuyển diễn viên, trong đó nhân vật "Hứa Đóa" chắc chắn là khó khăn nhất vì môi trường sống và kinh nghiệm đặc thù.
- Câu chuyện có thật xảy ra cách đây vài năm,'Hứa Đóa' 9 tuổi, bố mẹ đi làm xa, cô bé sống cùng bà nội và em trai trong ngôi nhà cũ. Hai năm trước, bố mẹ cô trở về đưa em trai cô bé bị bệnh lên thành phố chữa trị đồng thời cũng lấy đi gần như toàn bộ số tiền dành dụm của gia đình. Trong hai năm tiếp theo, bố mẹ cô bạc vô âm tín,"Hứa Đóa'" phải dùng cách riêng của mình để chăm sóc bà nội, nuôi sống gia đình mình. Cho đến khi bà nội cũng qua đời vì bạo bệnh,"Hứa Đóa" mang theo tất cả những thứ "quý giá" ở nhà lên thành phố tìm bố mẹ và em trai.
Điều đáng kinh ngạc nhất là "Hứa Đóa' thực sự dựa vào sự kiên trì để ra khỏi núi và đến thành phố mà không hề biết đường.
Mặc dù nhân vật chính còn nhỏ và không hiểu biết nhiều, lại rất cảnh giác — bối rối, rụt rè nhưng thận trọng khi đối mặt với môi trường xa lạ, đồng thời có sự cứng rắn và kiên trì từ trong xương tủy. Sự ngây thơ, mộc mạc hình thành từ những năm tháng sống trong làng quê khép kín cùng với sự trưởng thành dần hình thành khi bắt đầu chăm lo cho gia đình từ rất sớm.
Tìm một đứa trẻ có cùng hoàn cảnh để đóng một vai như vậy có lẽ sẽ khiến nó không thích ứng được với đoàn phim, mà tìm diễn viên nhí đóng lại khó tìm được một người phù hợp với nhân vật đó.
Nhưng đứa trẻ trước mắt này không ngờ lại rất giống "Hứa Đóa', đặc biệt là một đôi mắt, như phủ đầy bụi trần, lại ẩn chứa những vì sao.
"Thật giống..." Đạo diễn không khỏi cảm thán lần nữa, trong lòng bắt đầu mong chờ màn biểu diễn của Lâm Mạt Mạt.
"Chúng ta diễn thử một đoạn trước đã." Đạo diễn đặt kịch bản tay xuống, nói với Lâm Mạt Mạt.
"Diễn đoạn này." Đạo diễn lấy kịch bản của Hứa Đóa đưa cho Lâm Mạt Mạt, đồng thời giải thích cho bé nghe.
Đoạn này rất đơn giản: "Hứa Đóa" đang mang theo gia sản nhà mình đi trên đường, một số người qua đường tốt bụng đã đến hỏi thăm tình hình của cô bé nhưng trải qua một số kinh nghiệm không mấy tốt đẹp trước đây khiến cô bé cảm thấy cảnh giác, đối mặt với câu hỏi của người qua đường "Hứa Đóa”" vung chân bỏ chạy, rất nhanh đã biến mất ở giữa đám đông.